lệch quá lớn so với kỳ vọng.
“Con chuột vàng đáng chết kia!!”
Thanh niên họ Phong cắn răng, cho dù trước đó trông thấy sau khi chuột
vàng sau, hắn đã có cảm giác không tốt lắm, cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng
bây giờ nhìn thấy rồi, nội tâm vẫn phẫn nộ đến cùng cực.
Nhưng hắn lại không thể làm gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm quả trứng trong
hồ nước, híp mắt lại.
Lan Dao cũng im lặng, sắc mặt âm trầm.
Còn Hứa Thanh, bây giờ hắn cũng cau mày, ánh mắt rơi vào trong ao, sau
đó xung quanh dò xét, hơi dừng lại tại phương hướng cửa lối đi.
Tiếp đó, hắn không lộ ra chút dị thường nào, thuận thế chuyển dời ánh mắt,
cất bước tìm kiếm xung quanh, bày ra dáng vẻ không cam tâm.
Chú ý tới hành động của Hứa Thanh, thanh niên họ Phong cười lạnh. Hết
thảy nơi này, ngoài con chuột vàng kia ra, hắn đều rõ như lòng bàn tay, biết
không có bảo vật gì cả, nên cũng không để ý cử động của Hứa Thanh nữa.
Mà Lan Dao, sau khi nhìn một chút Hứa Thanh, ánh mắt cuối cùng vẫn rơi
vào trên nước ao.
“Đừng lãng phí thời gian nữa, dù số lượng rất ít, nhưng những giọt này cũng
có sự trợ giúp to lớn đối với chúng ta, còn quả trứng này, chắc chính là nguyên
nhân con chuột vàng kia bảo vệ nơi này.”
Giữa lúc nói chuyện, thân thể nàng lóe lên, đi thẳng đến ao nước.
Thanh niên họ Phong cũng làm như vậy, mà Hứa Thanh, cũng hơi động thân
thể, phóng tới ao nước.
Nhưng trong nháy mắt ba người tới gần ao nước, biến cố bất ngờ xuất hiện!
Bùn đất xung quanh ao nước bỗng nhiên đổ sụp, có bốn bóng đen xông ra từ
bên trong, lao thẳng đến chỗ ba người.
Đó rõ ràng là bốn con bọ ngựa to lớn, thân thể bọn chúng khô héo, toàn thân
trên dưới tràn ra dị chất nồng đậm, khí tức trong thân thể cực kỳ không ổn định,
mà trong mắt không có chút linh trí nào.
Phảng phất, chỉ còn lại một chút phản ứng bản năng.
Giờ phút này, sau khi xuất hiện, ngoài một con nhào về phía Hứa Thanh, ba
con khác...
Lại đều lập tức tấn công Lan Dao.
Ngay trong nháy mắt bọn chúng xuất thủ, thanh niên họ Phong cũng bỗng
nhiên quay người, bùng nổ khí tức, tu vi nổ vang, đáng một đòn về phía Lan
Dao.
Vẫn chưa kết thúc, một bóng hình hư ảo thình lình bay ra từ trong ống tay
áo của thanh niên họ Phong, cuốn về phía Lan Dao bằng tốc độ kinh người.
Bóng dáng hư ảo này, là một khúc ruột!
Đó chính là vật xuất hiện trên đường tới nơi đây trước đó.
Hết thảy chuyện này, nói rất dài dòng, nhưng đều phát sinh trong chớp mắt,
Hứa Thanh vẫn còn tốt, chỉ cần đối mặt với một con bọ ngựa.
Nhưng còn Lan Dao, ngay lúc ba con bọ ngựa tới gần, toàn bộ chúng lựa
chọn tự bạo, càng có khúc ruột quỷ dị quấn quanh, và một đòn hết sức của
thanh niên họ Phong.
Lập tức tiếng ầm vang nổi lên, dao động xung quanh trở nên mãnh liệt, như
cuồng phong quét ngang, thân thể Lan Dao trực tiếp sụp đổ, chia năm xẻ bảy.
Còn chưa chờ thanh niên họ Phong lộ ra vẻ đắc ý thành công, thân thể vỡ
vụn của Lan Dao lại hóa thành một tấm phù da thú tổn hại, ngay khi nó rơi
xuống đất, hư không cách đó không xa dao động, bóng dáng Lan Dao lại một
lần nữa hội tụ.
Dáng vẻ nàng như thể đã sớm dự đoán được.
Hứa Thanh thấy thế, lập tức lui về sau, mà con bọ ngựa ra tay với hắn cũng
nhanh chóng rút lui, trở lại bên cạnh thanh niên họ Phong.
“Phong đạo hữu, hành vi của ngươi chính là hủy bỏ ước định đó.”
Lan Dao mỉm cười.
“Không phải là Phong mỗ hủy bỏ ước định, mà là Lan đạo hữu ngươi có dã
tâm, ngươi thật cho rằng ta không phát hiện ra sao?”
Thanh niên họ Phong cười lạnh, cũng không quá bất ngờ khi thấy Lan Dao
tránh được một đòn này, giờ phút này hắn quay đầu nhìn về phía cửa lối đi, âm
lãnh mở miệng.
“Đạo hữu Nguyệt Đông, ngươi đi theo suốt một đường lâu như thế, vẫn
chưa xuất hiện sao, mưu đồ bí mật của ngươi và Lan Dao, cho rằng Phong mỗ
không biết được sao!”
Thanh niên họ Phong vừa thốt ra lời này, nụ cười của Lan Dao lập tức
ngưng đọng, trong mắt lóe lên tia sáng.
“Phong đạo hữu có ý gì?”
Hứa Thanh cũng híp mắt lại.
Thanh niên họ Phong cười lạnh, bỗng nhiên nâng tay phải lên, vung về vị trí
cửa lối đi.
Trong chớp mắt tiếp theo, tiếng nổ vang truyền ra, một bóng dáng thình lình
xuất hiện ở vị trí cửa lối đi, rồi mau chóng rõ ràng, hóa thành một nữ tử.
Nàng này xinh đẹp tuyệt trần, dáng người uyển chuyển, nhìn như dịu dàng,
nhưng trong mắt lại lạnh buốt.
“Mọi người đều nói Phong Lâm Đào trời sinh đa nghi, tâm tư lại kín đáo,
hiện giờ xem ra, quả nhiên như vậy.”
Nàng này, chính là Nguyệt Đông.
Mà giờ phút này Lan Dao cũng không giấu diếm nữa, khẽ gật đầu mở
miệng.
“Ta quả thật cũng không nghĩ tới, Phong Lâm Đào có thể phát hiện ra việc
này...”
Mắt thấy nơi này nhiều thêm một người, Hứa Thanh chớp chớp mắt, lại hơi
liếc nhìn Đội trưởng bị thanh niên họ Phong xách theo, thế là lại lui thêm mấy
bước, bày tỏ thái độ mình không muốn tham dự vào trong đó.
“Lan Dao, Nguyệt Đông tộc Ma Vũ, dù hai người các ngươi có vẻ không
thân thiết trong tộc, nhưng Phong mỗ đã sớm biết được, mối quan hệ của các
ngươi cũng không phải như vậy, chỉ là không ngờ tới các ngươi vốn có danh dự
tốt đẹp trong tộc, thế mà lại làm ra loại chuyện tham lam muốn săn giết này!”
“Mà hiện tại xem ra, vật ban đầu ngươi và ta ước định, Lan đạo hữu cũng
không có ý định giao dịch.”
Thanh niên họ Phong cắn răng, bỗng nhiên nhìn về phía Hứa Thanh.
“Đạo hữu Viêm Huyền Tử, ngươi cũng thấy rồi đấy, chuyện hôm nay còn
xin đạo hữu tương trợ, sau chuyện này, ta nhất định đáp tạ bằng lễ nặng!”
Hứa Thanh không nói chuyện.
Mà hắn ở đây, rất mấu chốt. Nếu hắn trợ giúp Viêm Huyền Tử, như vậy hai
nữ tử Lan Dao và Nguyệt Đông muốn kết thúc chiến đấu trong thời gian ngắn,
là không thể nào, dù sao chuột vàng phía ngoài không thể bị nhốt quá lâu.