thần như thế, đối với bọn họ - chúng thần không có quá nhiều nhân quả với ba
thần, nếu thuận thế mà làm được thì đương nhiên vui lòng, nhưng nếu phải trả
cái giá nặng nề, thì cũng không đáng.
Dù sao, cùng lúc bọn họ thăm dò ba thần, cũng nhất định có tồn tại khác,
dòm ngó người được lợi trong bọn họ.
Cho nên, nếu chuyện đã không thể làm được, đương nhiên là biến mất.
Chú ý tới chúng thần ẩn nấp, ba thần ngoài mặt không biểu cảm, nhưng
trong lòng lại càng cảnh giác.
Giờ phút này bọn họ đang ở thời khắc mấu chốt thăng cấp, một khi bị cắt
ngang, muốn hình thành cơ duyên như thế một lần nữa, gần như là không có
khả năng.
Cho nên, không thể có sai sót.
Nhưng chuyện nên đến, cuối cùng vẫn sẽ đến, chúng thần dù biến mất,
nhưng người có nhân quả với ba thần, vẫn sẽ xuất hiện như trước.
Giờ phút này, ở biên giới đại lục Vọng Cổ, đại vực vô danh bị một mảnh
sương mù màu bạc bao phủ, nơi này không có mặt đất, chỉ có một tấm gương cổ
to lớn.
Có thể nói tấm gương này, chính là mặt đất của vực này.
Trong vực này, không có núi non, cũng không có tộc đàn, hết thảy hết thảy
dường như đều bị xóa đi, mà tấm gương kia không nhuốm bụi trần. - Truyện
Dịch Hay Giá Rẻ Chương Mới Nhất.
Trong đó phản chiếu một vầng trăng màu bạc, nhưng nếu có người ngẩng
đầu nhìn lên nơi này, có thể chấn động mà phát hiện ra, bầu trời không có trăng,
mà tồn tại một vầng mặt trời vàng óng.
Mặt trời trên trời, trăng bạc trong gương.
Giờ phút này đồng thời mờ đi, đồng thời tiêu tán, lại đồng thời xuất hiện
tại... phía trên Thần vực chỗ ba thần!
Nhật nguyệt kim ngân, giáng lâm!
“Ngô vốn không muốn ngăn cản, nhưng tranh đoạt thần quyền, nhất định
không thể tránh.”
Thần âm trầm thấp nổ nứt thiên địa.
Thần uy kinh khủng, theo nhật nguyệt rơi xuống, ầm ầm bùng nổ.
Tuyệt Thần trận truyền đến âm thanh vỡ vụn, từng khe hở bỗng nhiên xuất
hiện, trình độ kinh khủng của nhật nguyệt kim ngân này, vượt xa chúng thần
trước đó.
Ba thần cũng nghiêm nghị đến cực hạn, nơi tâm niệm hướng đến, trường
kích kia bất ngờ giáng xuống, vung lên về phía nhật nguyệt.
Vẫn chưa dừng tay, gần như trong nháy mắt trường kích vung về phía nhật
nguyệt kim ngân, trong mắt ba thần đều lộ ra vẻ kiên quyết. Chuẩn bị vài vạn
năm của bọn họ, ngoài những thứ trước đó, còn có vực bảo của rất nhiều tộc
đàn đến từ đại lục Vọng Cổ.
Thậm chí càng có một vài bảo vật thời kì Huyền U Cổ Hoàng, cùng bảo vật
đến từ Bắc Đế trong Thần Vực này.
Hết thảy, chính là nội tình thứ hai của ba thần.
Giờ phút này, vào lúc kiên quyết, chúng đều bùng nổ.
Phóng mắt nhìn đi, ngũ quang thập sắc, ước chừng một trăm linh tám vực
bảo, đến từ các tộc, mỗi vực bảo lại khác nhau...
Toàn bộ chúng bay lên không, tràn ra toàn bộ uy của mình cùng một lúc,
cũng không phải là nổ tung, mà là hóa thành từng ngôi sao.
Những ngôi sao này, mặt chính diện là ánh sao như đất vực bảo bùng nổ ra,
mà mặt sau, lại có gương mặt phát ra tiếng kêu rên.
Những gương mặt kia cũng khác nhau, đó là khí vận của những tộc đàn sở
hữu vực bảo này biến thành!
Là ba thần diệt tộc ấy đi, rút ra mà có.
Một cảnh này, giống như đúc bầu trời sao bên trong Đế Lăng.
Giờ phút này phối hợp với Tuyệt Thần trận sụp đổ, cùng trường kích kinh
khủng kia.
Cuối cùng hóa thành ánh sáng lộng lẫy!
Có thể thấy được Tuyệt Thần vỡ vụn thành ánh sao, trường kích quét ngang
như ngân hà, một trăm linh tám ngôi sao lấp lánh chói mắt.
Cuối cùng thành bầu trời sao, bao phủ kim nhật ngân nguyệt!
Giờ phút này Nhật Thần và Nguyệt Thần trong ba thần, hội tụ toàn bộ Thần
nguyên vào tinh thần trong thân thể, kích phát bí pháp bọn họ chuẩn bị vài vạn
năm!
Đại La Tinh Không!
Lấy tinh không, phong ấn nhật nguyệt bên ngoài, từ đó đổi lấy thời gian.
Trong chớp mắt, kim ngày ngân nguyệt kinh khủng cùng biến mất với Đại
La Tinh Không trên Thần vực.
Không chờ nội tâm ba thần thả lỏng, một âm thanh lạnh lùng truyền đến từ
hư vô.
“Chúc Linh có nhân quả cùng ngô, cho nên vì nó xuất thủ một lần.”
Giữa lúc nói, vô tận Cấm hải của đại lục Vọng Cổ, ở chỗ sâu trong một rãnh
biển, nơi đó vốn đen nhánh vô cùng, nhưng giờ phút này lại có ánh sáng đỏ lóng
lánh, có thể thấy được bên trong ánh sáng đỏ ấy, thình lình tồn tại đếm không
hết người giấy cắt ra từ giấy đỏ.
Giờ phút này có một người trang giấy bay lên từ bên trong, ra khỏi biển sâu,
chớp mắt tiếp theo, lại đi tới Thần Vực chỗ ba thần, như phong ấn, đến thẳng ba
thần.
Cảm giác tim đập loạn nhịp vô cùng bốc lên từ trong lòng ba thần, lan tràn
trong nội tâm Đại Ti Quyền đang thành thần, cho dù là Hứa Thanh và Nhị Ngưu
dưới vòng xoáy, nội tâm cũng đều run lên.
“Hắn thế mà còn sống!” Đội trưởng thất thanh.
“Hắn là?”
Tâm thần Hứa Thanh nổi sóng vạn trượng, hắn không biết hắn trong miệng
Đội trưởng có lai lịch gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được, vẻn vẹn là người
giấy này, thế mà đã kinh khủng giống như Xích Mẫu.
Không đợi Đội trưởng đáp lại, bên ngoài vòng xoáy, nét mặt ba thần đã tái
mét.
Cho dù là Nhật Thần luôn luôn bình tĩnh, giờ phút này cũng nghiêm nghị
đến cực hạn.
Ngay sau đó, trên người ba thần, lại đều xuất hiện thần hỏa ầm ầm thiêu đốt,
bọn họ... Đang thiêu đốt Thần nguyên của bản thân!
Màu sắc ngọn lửa, theo thứ tự là đỏ, lam, đen!
Ba màu sắc đồng thời bùng nổ, trong nháy mắt người giấy màu đỏ kia tiến
đến, ba ngọn lửa giao hòa với nhau!
Ba thần, vào thời khắc này, lựa chọn tương dung với nhau trong thời gian
ngắn, dùng điều đó để bùng nổ lực lượng kiếp trước thuộc về bọn họ.
Trong chốc lát, ngọn lửa dâng lên ngập trời, tràn ra cảm giác luân hồi, mênh
mông kinh thiên, bao phủ ba thần. Đồng thời từ trong ngọn lửa kia, loáng
thoáng có thể thấy được một bóng dáng bàng bạc, như đang đi từng bước một từ
trong năm tháng... Đến bên ngoài thời gian.