hóa, nó nguy hiểm là bởi vì có Thần Linh ngủ say ở bên trong, nhưng nếu Hồng
Nguyệt nuốt Thần Linh, Tiên Cấm sẽ hoàn toàn rộng mở."
"Hồng Nguyệt thuộc về Thần Linh của Hắc Thiên tộc, Thất hoàng tử dám
để nó thức tỉnh ở chỗ này, tất có kế sách tiếp theo để bảo vệ an toàn bản thân, vả
lại bây giờ bên trong Phong Hải Quận tập trung đông đảo thủ hạ dưới trướng
của gã, chỉ cần gã không phải người hoàn toàn điên cuồng, sẽ không hiến tế trọn
cả Phong Hải Quận cho Hồng Nguyệt....."
"Như vậy, nếu ta có biện pháp tránh đi sự dò xét Hồng Nguyệt, thì tiến vào
Tiên Cấm chính là một hồi cơ duyên cực lớn." Sau khi Hứa Thanh suy tư, theo
bản năng truyền âm cho đội trưởng.
Dẫu sao loại việc liên quan cùng với Thần Linh, Hứa Thanh cảm thấy đội
trưởng am hiểu hơn mình nhiều.
Nhưng đội trưởng còn đang bế quan, không có trả lời.
Hứa Thanh đè xuống suy nghĩ trong lòng, lựa chọn nhắm mắt đả tọa,
chuyện này hắn cần đợi đội trưởng xuất quan, thương nghị cùng y một chút, bàn
tính xem nên làm thế nào để tiến hành tốt nhất.
Việc này quá mức nguy hiểm.
Mà sau khi Hồng Nguyệt thức tỉnh, thì người gặp phiền toái không chỉ có
mình hắn, đội trưởng bên đó cũng đã từng cướp đoạt khí tức của nó, mặc dù
không bị nó chủ động tìm kiếm, nhưng nếu như bị nhìn thấy trong Tiên Cấm,
đoán chừng cũng sẽ thuận tay chụp chết.
Thời gian cứ như vậy trôi qua.
Cũng chầm chậm tới gần thời gian mở ra Tiên Cấm, vị trí Hình Ngục Ti lúc
đầu cũng đã bị đào móc hoàn toàn, lộ ra một cái hắc động thật lớn, sâu không
thấy đáy, đồng thời còn có dị chất nồng đậm bốc ra từ bên trong.
Mặc dù những thứ dị chất này bị tướng sĩ Hoàng Đô lấy trận pháp đặc thù
xua tán, nhưng không che được từng trận tiếng kêu tựa như quỷ khóc sói tru từ
trong hố sâu truyền ra.
Dường như dưới đáy hố sâu, tồn tại một cái địa ngục.
Âm thanh bên trong truyền khắp toàn bộ Đô thành Quận Đô, thiên gia vạn
hộ, bất kể sáng hay tối đều có thể nghe thấy rõ ràng, tâm thần tất cả mọi người
đều vô cùng chấn động, dâng lên cảm giác căng thẳng.
Hứa Thanh cũng một mực chú ý tới hố sâu, cho đến khi Tiên Cấm chỉ còn
cách sáu ngày là mở ra, rốt cuộc hắn đã nhận được truyền âm của đội trưởng.
"Tiểu Thanh, ha ha ha ha, ta đã dùng Phong Chính Lệnh, an toàn cởi bỏ một
đạo phong ấn rất trọng yếu, như vậy ta đã có thể thật sự đồng hành cùng ngươi
trong kiếp này!"
Giọng nói của đội trưởng mang theo sự kích động và phấn khởi, truyền vào
tâm thần Hứa Thanh, lúc này Hứa Thanh rõ ràng cảm nhận được sự vui vẻ của
đội trưởng, vì vậy cũng cười chúc mừng, sau đó nhanh chóng báo lại tin tức
mình đã sửa sang lại cho đối phương biết.
Đội trưởng nguyên bản vẫn còn đang cười to, nhưng tiếng cười rất nhanh
liền bị âm thanh hô hấp ồ ồ thay thế.
Đợi Hứa Thanh nói xong toàn bộ, đội trưởng đùng một tiếng, trực tiếp tắt
truyền âm, một câu cũng không nói.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, phất tay, mở cửa Kiếm Các ra, bắt đầu
đếm trong lòng.
"Một, hai, ba..... Bảy." Đội trưởng tóc tai bù xù, thân hình khô gầy như
hài cốt, xuất hiện ở trong mắt Hứa Thanh, tốc độ kia gần như là Nguyên Anh,
gào thét bay thẳng đến Kiếm Các, dấy lên gió lớn ập tới, trong chớp mắt đã đến
cửa Kiếm Các của Hứa Thanh.
Không chút dừng lại, đội trưởng trực tiếp đi vào bên trong, xoay tay đóng
lại cửa lớn rồi trực tiếp nhìn qua Hứa Thanh, trong ánh mắt lộ ra cảm xúc mừng
như điên.
"Tiểu sư đệ, ngươi cũng biết đại sư huynh vừa mới cởi bỏ phong ấn, đang ở
trong trạng thái đói khát, cho nên đặc biệt chuẩn bị cho ta một phần đại lễ như
vậy sao!"
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, giờ phút này mặc dù đội trưởng thoạt nhìn
vô cùng gầy yếu, một bộ giống như quỷ chết đói, nhưng khí tức trên thân cực
mạnh, vượt hơn trước kia rất nhiều.
Nguyên bản ở trong chiến khu phía Tây, thực lực đội trưởng biểu hiện ra chỉ
là khoảng bảy tám tòa Thiên Cung, nhưng hôm nay trong nhận thức của Hứa
Thanh, đối phương đã đạt đến gần vô hạn Nguyên Anh, tựa hồ chỉ kém nửa
bước, liền có thể đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh.
Vả lại hình như không chỉ như thế, còn có cải biến cấp độ càng sâu.
Hiển nhiên Đạo Cổ Phong Chính Lệnh mà đội trưởng một mực chú ý, đã có
hiệu dụng cực lớn đối với y.
Nhưng mà Hứa Thanh cũng không thấy có điều gì quá ngoài ý muốn, đội
trưởng vốn luôn như thế.
Cho nên giờ phút này hắn nhìn qua ánh mắt đội trưởng, rất nghiêm túc nhẹ
gật đầu.
"Đúng vậy đại sư huynh, ta đoán lần này ngươi đột phá nhất định sẽ cực kỳ
khác biệt, cho nên liền vắt óc nghĩ mưu kế, cân nhắc chuyện lớn giúp ngươi."
Đội trưởng cười ha ha, rất hài lòng về thái độ trong ngôn từ của Hứa Thanh,
lời của Hứa Thanh khiến cho y cảm thấy mình vẫn là đại sư huynh, vì vậy giơ
hai tay lên chà xát, đi qua đi lại trong Kiếm Các của Hứa Thanh.
"Tiểu sư đệ, đây chính là một cái cơ hội tuyệt thế trời ban, Hồng Nguyệt phủ
xuống, thôn phệ Thần Linh trong Tiên Cấm, đám Thần chó cắn chó, sau đó
chúng ta....."
"Chúng ta có thể vơ vét nhiều thêm một chút ở trong Tiên Cấm." Hứa Thanh
gật đầu.
Đội trưởng đang thỏa mãn liền lộ ra bất mãn, liếc mắt nhìn Hứa Thanh.
"Tiểu Thanh, ngươi ở một chỗ cùng với con chim nhỏ kia quá lâu, không
còn dã tâm nữa rồi sao, chút đồ bỏ đi trong Tiên Cấm sao có thể xứng được với
thân phận phụ thân Thiên Đạo của ta và ngươi chứ!"
"Lần này, chúng ta phải tìm cách vào thời điểm hai Thần Linh đánh nhau,
thừa cơ giành một khối máu thịt Thần Linh trong Tiên Cấm, mặc dù nghe ý của
ngươi, Thần Linh trong Tiên Cấm có chút kém, nhưng đó cũng là Thần Linh
nha, chúng ta lén lút đoạt một khối từ trong miệng Hồng Nguyệt, nếu như có thể
thành công, vậy liền trâu bò!!"
Đôi mắt đội trưởng đỏ lên.
Hứa Thanh nghe nói như thế, hô hấp cũng trở nên dồn dập, đôi cũng tương
tự đỏ lên, trên thực tế hắn cũng muốn làm như vậy, nhưng sự tình này không
thực tế, vì vậy đè xuống gợn sóng trong lòng, bình tĩnh mở miệng.
"Đại sư huynh, chỉ dựa vào hai ta thì khả năng không lớn, huống hồ nếu
chúng ta xử lý không tốt, không những góp chính mình đi vào, mà kế hoạch của
Hoàng Đô cũng sẽ bị quấy nhiễu, ảnh hưởng tới Phong Hải Quận, cho nên
không thể quá tham được."
Đội trưởng cũng là nhíu mày, trầm ngâm.
"Ngươi nói có đạo lý, cuối cùng vẫn là do chúng ta quá yếu, hazz, khối thịt
mỡ ở ngay trước mắt lại không ăn được....." Đội trường có chút phát điên,
cuối cùng ngồi xuống trước mặt Hứa Thanh, thở dài một tiếng, vừa muốn mở
miệng.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, đôi mắt của y bỗng nhiên trợn to, chợt vỗ
đùi một cái.
"Có rồi!"
"Tiểu sư đệ, chúng ta đi tìm sư tôn!"
"Ta nói cho ngươi biết, lúc lão đầu tử còn trẻ tuổi đã làm những việc như
thế, lão chính là tổ nghề đó nha, tại sao ta lại biến thành dạng này chứ, không
phải là do trước kia lão đã dẫn ta cùng nhau làm qua mấy lần sao, tuy rằng có
đôi khi ta cũng kích động, nhưng ta nghĩ rằng nhất định đều là do lão đầu tử dạy
hư!"
Hứa Thanh chợt ngẩng đầu, trong mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt.
Trong mắt đội trưởng cũng tương tự lộ ra ánh sáng sáng ngời, hai người
ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt lóe lên ánh sáng.
"Sư tôn?"
"Không sai!"
"Đã một đoạn thời gian ta không nhìn thấy lão đầu tử rồi, lần trước nhìn
thấy lão tổ Huyết Luyện Tử, ta có hỏi, tu vi lão đầu tử hình như lại đột phá, như
thế không hợp lý!"
"Tu vi lão đầu tử đề thăng nhanh như vậy, nhất định là đã che giấu chúng ta
ăn vụng thứ gì rồi!"
Đội trưởng lần nữa hung hăng vỗ đùi, một bộ dạng như phụ mẫu ăn đồ ngon
mà cõng mình trên lưng, sau đó mình mới phản ứng lại.