đến Lan Dao.
Thanh niên họ Phong không chần chờ, dốc hết sức ngăn cản, Hứa Thanh
cũng cắn răng, phối hợp hộ pháp.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, toàn thân Hứa Thanh chấn động, chỉ cảm thấy
trước mắt tràn ngập ánh vàng, một luồng lực lượng kinh khủng đập vào mặt.
Ngay sau đó, cả người hắn đã ngã ra sau, phun ra máu tươi.
Đại Huyền Thiên giáp trên thân đều xuất hiện vô số khe hở, Cửu Lê Vu giáp
cũng như vậy, thân thể Thần linh của hắn bị rung chuyển, ngũ tạng lục phủ sôi
trào kịch liệt.
Thanh niên họ Phong cũng không dễ chịu, phun ra máu tươi, nhưng vào thời
khắc mấu chốt này, dường như hắn rất không tình nguyện mà lấy ra một vòng
tròn màu tím, đặt xuống bên ngoài, hình thành phòng hộ.
Phòng hộ này rất kinh người, dù cũng xuất hiện vỡ vụn, nhưng cuối cùng
vẫn ngăn cản một đòn này của chuột vàng.
“Viêm Huyền Tử, đưa tu vi vào vòng tròn này đi!”
Sắc mặt thanh niên họ Phong trắng bệch, hắn cấp tốc mở miệng, đồng thời
vận chuyển tu vi toàn thân, dung nhập vào trong vòng tím, làm bảo vật phòng
hộ bảo nhanh chóng được chữa trị.
Cái vòng tím này là đòn sát thủ hắn chuẩn bị cho chuyến này, vốn dự định
sau này sử dụng, nhưng bây giờ đã hết cách rồi, chỉ có thể lấy ra sớm.
Hứa Thanh giữ im lặng, ánh mắt đảo qua chiếc vòng tím, nhìn ra vật này rất
phi phàm. Giờ phút này nghe thấy vậy, hắn hơi chần chờ, nhưng trong lòng lập
tức quả quyết, tràn ra tu vi, dung nhập vào trong vòng phòng hộ màu tím này.
Trong chớp mắt, theo phòng hộ của chiếc vòng tím phóng đại, chuột vàng
phía ngoài lại lần nữa vọt tới, sức mạnh ánh vàng chợt lóe bùng nổ, phối hợp
đánh sâu vào, hình thành lực lớn kinh khủng.
Ầm một tiếng, phòng hộ của chiếc vòng tím cấp tốc lấp lánh, xuất hiện khe
hở, Hứa Thanh và thanh niên họ Phong trong đó đều phun ra máu tươi, cuối
cùng lại ngăn cản được một chút.
Nhưng chuột vàng kia hình như hơi phát cuồng, bỗng nhiên thân thể nó
dừng lại giữa không trung, tất cả bộ lông màu vàng óng dựng thẳng lên, rồi
cùng nhau tách ra, hình thành vô số kim châm, toàn bộ bắn về phía Hứa Thanh
và thanh niên họ Phong.
Tốc độ kinh người, khí thế như hồng, hình thành một mảnh gió lốc vàng
óng.
Trong tiếng nổ vang, phòng hộ của chiếc vòng tím chèo chống được một
nhịp thở, đã sụp đổ, chính chiếc vòng tím cũng đều chia năm xẻ bảy.
Hứa Thanh và thanh niên họ Phong đều thay đổi nét mặt, cũng không biết
có phải thật sự không còn dư sức hay không, cả hai người đều nhanh chóng rút
lui.
Giờ khắc này, nhìn từ tình huống, dường như bọn họ cũng rất khó tiếp tục
hộ pháp.
Thế là toàn bộ những kim châm này bắn về Lan Dao.
Mắt thấy chúng tới gần, hai mắt đang nhắm lại của Lan Dao bỗng nhiên mở
ra. Một vệt tức giận hiện lên trong mắt nàng, nàng bỗng nhiên nâng tay, ngay
lập tức, chín con mắt trên tấm gương trước mặt cùng nhau mở ra.
Có thể đột nhiên xuất thủ vào thời khắc mấu chốt như vậy, hiển nhiên câu
cần thời gian mà nàng nói tới trước đó là thật hay giả, thì mỗi người một ý.
Mà bây giờ, theo chín con mắt trên gương mở ra, chín con mắt từ hư hóa
thành thực, hình thành chín cột sáng màu đen.
Một sức mạnh mênh mông bùng nổ trong đó, những nơi đi qua, kim châm
lại dừng lại giữa không trung.
Con chuột vàng kia cũng bị chín ánh mắt thật sự này nhìn chăm chú, thân
thể chấn động, thế mà bất động giữa không trung, nhưng khí tức trên thân nó
vẫn cuộn trào như đang giãy dụa.
“Ta chỉ có thể vây khốn nó một nén hương, trong thời gian này bất cứ sự
đụng chạm nào đều sẽ làm nó thoát vây trong nháy mắt!”
Lan Dao phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào trên gương, làm chín con mắt
trong gương càng yêu dị hơn, sau đó thân thể nàng lóe lên, không để ý tới tấm
gương trôi nổi ở đó, cả người đi thẳng đến lối đi kia.
Thanh niên họ Phong cũng như thế, tốc độ cực nhanh.
Hứa Thanh chớp chớp mắt, cũng làm giống như thế.
Trong chốc lát, bóng dáng ba người biến mất ở bên ngoài, hóa thành ba dải
cầu vồng dài, trước sau xông vào lối đi.
Không có chuột vàng cản trở, thời gian lại cấp bách, thanh niên họ Phong và
Lan Dao đều không có lòng lén lút, cho nên chuyến đi đường này cũng thuận
lợi.
Rất nhanh, ba người bọn họ đã đi tới cuối lối đi.
Nơi này cũng là một hang đất, nhưng phạm vi không lớn, chỉ có khoảng
trăm trượng, vết tích thô ráp, hiển nhiên là năm đó bị đào ra gấp rút.
Chính giữa có một ao lớn chừng nửa trượng, một cành cây sắc xanh nhạt
buông thõng từ trong tường đất phía trên. Ngay khi ba người đến, đang có một
giọt chất lỏng óng ánh sáng long lanh, rơi xuống từ trên cành này.
Tí tách, rơi vào trên mặt nước ao.
Tạo nên từng gợn sóng, đồng thời cũng hấp dẫn ánh mắt của ba người Hứa
Thanh.
Trong hồ nước có một quả trứng, đồng thời còn có mùi thơm nồng nặc, dâng
lên từ trong nước, lan tràn khắp nơi đây.
Hứa Thanh hít một hơi, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng thanh minh, thậm chí
những thần quyền nhàn nhạt trên khư thổ trong thân thể hắn, cũng hơi lấp lóe.
Vô số quy tắc thần quyền, chảy xuôi trong lòng hắn.
Loại hiệu quả này, Hứa Thanh chấn động.
“Liêu Huyền Thánh dịch!”
Thanh niên họ Phong và Lan Dao đều thở dồn dập.
Nhưng sau khi thấy rõ lượng nước trong ao, sắc mặt ba người lại đều âm
tình bất định. Trên thực tế, Liêu Huyền Thánh dịch trong ao quả thật hơi ít...
Chỉ có một lớp thật mỏng.
Cái ao lớn chừng nửa trượng, trải qua vài vạn năm tích lũy...
Dù Liêu Huyền Thánh dịch cần Liêu Huyền dịch lắng đọng mới có thể xuất
hiện, nhưng trong những năm tháng dài lâu, dù thế nào cũng không có khả năng
ít như vậy mới đúng.
Thông thường, cho dù không cách nào tràn đầy, cũng nên có vẻ nhiều hơn
hiện tại mấy chục lần chứ.
Nhưng hôm nay, chỉ có cái một lớp thật mỏng này.
Cũng khó trách nét mặt thanh niên họ Phong và Lan Dao âm tình bất định.
Dù sao lần này, vì thu hoạch được Liêu Huyền Thánh dịch, bọn họ phải trả
cái giá quá lớn, ai nấy đều không ngớt tâm tư, ngươi lừa ta gạt, tính toán lẫn
nhau.