Thiếu nữ cũng nhìn thấy Hứa Thanh, nhưng hai mắt dưới lớp mặt nạ lại bình
tĩnh không nổi chút gợn sóng.
Nàng không biết Hứa Thanh, lại càng không quan tâm tới tướng mạo của
Hứa Thanh.
Từ nhỏ đến lớn nàng đã nhìn qua quá nhiều mặt ghê tởm của nhân tính, biết
rõ vẻ bề ngoài cũng chỉ là một cái túi da mà thôi, cho dù lớn lên có xinh đẹp thế
nào, nếu trêu chọc nàng thì sau khi bị nàng giết cũng đều biến thành bộ dạng hư
thối, sau khi hư thối cũng không khác gì những người có bề ngoài xấu xí cả.
Không chút khác biệt.
Nhưng trong một cái chớp mắt, theo cây liêm đao ác quỷ truyền thần niệm
ra, đôi mắt bình tĩnh của nàng lập tức nổi lên hàn mang.
"Quỷ thủ và phong cẩu (chó điên) đều ở trong này, quỷ thủ chính là người ở
trên cây cột phía trước, chó điên đứng ở trong đám người xem náo nhiệt phía
dưới."
Thiếu nữ âm thầm lộ ra nụ cười lạnh, đưa mắt nhìn Hứa Thanh trên cây cột
thật sâu, sau đó thu hồi ánh mắt.
Nơi đây có quy tắc không cho phép giết người, cho nên nàng dự định tìm
một cơ hội bí mật, nghĩ biện pháp giết chết đối phương.
Ánh mắt của Hứa Thanh cũng lạnh như băng, giờ phút này cũng buông tay
ra, thân thể từ vị trí ngàn trượng trên Thái Sơ Ly U Trụ hạ xuống.
Mà ngay khi thân hình của hắn rời khỏi, trên Thái Sơ Ly U Trụ lập tức bạo
phát tràn ra từng đạo ánh sáng kỳ dị.
Rất nhiều tia sáng, khiến cho tâm thần của tất cả mọi người nơi đây đều bị
chấn động, thần sắc hoảng sợ, thậm chí không ít người còn la lên thất thanh.
"Nhìn những tia sáng kia!"
"Trời của ta!!!"
"Đây cũng quá không hợp thói thường rồi!!"
"Quả nhiên, không hổ là sư đệ của Trần Nhị Ngưu, quá lợi hại, hay là về sau
chúng ta gọi hắn là Hứa Tam Ngưu nhỉ!"
Phải biết rằng ngay khi Hứa Thanh một đường leo đến độ cao ngàn trượng,
trở thành người có vị trí cao nhất trong những người tham dự lần này, nhưng lúc
đó những người xem phía dưới cũng chỉ nghị luận với nhau, không hề có ai
kinh hô cả.
Nhưng lúc này bọn họ lại không thể nào không kinh ngạc.
Bởi vì thật sự là tia sáng tràn ra từ trên Thái Sơ Ly U Trụ nhiều đến mức
không hợp thói thường.
Người khác leo lên Thái Sơ Ly U Trụ, đa số thời điểm cũng đều chỉ thu
được hai tới ba đạo, người nào có vận khí không tốt thì ngay cả một đạo cũng
không thu được, dẫu sao thì ban thưởng của Thái Sơ Ly U Trụ cũng tồn tại tỷ lệ
nhất định.
Tuy nói leo lên vị trí càng cao, xua tán càng nhiều oan hồn sẽ càng tăng cao
khả năng nhận được ban thưởng, nhưng lúc này, tia sáng tràn ra từ trên Thái Sơ
U Ly Trụ lại trọn vẹn tới mười sáu đạo.
Mười sáu đạo ánh sáng, mỗi một đạo đều tràn ra ánh sáng rực rỡ hấp dẫn
mọi ánh mắt, rung chuyển tinh thần của bọn họ.
Hứa Thanh không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Lúc trước hắn đã phát hiện ra rồi, chỉ cần oan hồn bị hắn toái diệt trong thức
hải, vậy Thái Sơ Ly U Trụ sẽ truyền ra một luồng chấn động ban thưởng.
Mà số lượng oan hồn mà hắn toái diệt cũng vừa đúng mười sáu đạo.
Cho nên đáy lòng của hắn cũng đã có sự chuẩn bị về việc này, cũng đã nghĩ
tới việc ứng đối việc này như thế nào.
Dẫu sao thì chuyện này đã rất khó dùng vận khí thuần túy để giải thích rồi,
mọi người ở đây đều không phải người ngu, nhất định sẽ có người nghi ngờ gì
đó, mà thay vì để người khác suy đoán, Hứa Thanh cảm thấy tốt hơn là bản thân
đưa ra một cái phương hướng để bọn họ đi theo.
Vì vậy hắn giơ tay phải lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện hơn bảy mươi
khối Linh Ấn, từng khối Linh Ấn vờn quanh bốn phương, hình thành một cỗ
chiến ý động trời, khiến cho thiên địa nổ vang.
Những khối Linh Ấn vừa ra, bốn phía xung quanh lần nữa trở nên xôn xao.
Trong đám người, một vị trung niên mặt rỗ dung mạo xấu xí vừa nhìn thấy
một màn này, ánh mắt lập tức trợn to, lặng lẽ cảm thụ hơn bốn mươi khối Linh
Ấn hình thành trong cơ thể, có chút thất thần.
Giờ phút này trong lúc mọi người kinh hô, trong khi những đạo ấn ký tràn ra
chiến ý lượn lờ xung quanh người Hứa Thanh, mười sáu đạo tia sáng tràn ra từ
trên Thái Sơ Ly U Trụ cũng bay thẳng đến bên người Hứa Thanh, vờn chung
quanh hắn, sau đó hóa thành từng đoàn từng đoàn sương mù đủ loại màu sắc,
rơi vào trong tay của hắn.
Trong những đạo sương mù này, Hứa Thanh cảm nhận được có ba đạo là
Thượng Chương Canh Kim Khí, những cái khác thì là những loại khí khác, như
là Chiên Mông Khí cùng với Trọng Quang....
Nhưng có chút đáng tiếc, đó là bên trong đó không có công pháp truyền
thừa.
Cái này cũng có thể lý giải, dẫu sao thì công pháp truyền thừa trên Thái Sơ
Ly U Trụ là thứ hi hữu nhất.
Dẫu sao thì từ sau khi kiện hung binh này xuất hiện, trải qua vô số năm
tháng, trải qua từng đời từng đời tu sĩ nhân tộc leo lên nơi này, trên đó cũng chỉ
có hơn ba trăm lần xuất hiện công pháp truyền thừa mà thôi.
Vả lại thường thường những người kia đều phải lên tới độ cao phía trên
1000 trượng mới có cơ hội lấy được cơ duyên truyền thừa.
Bất quá đối với Hứa Thanh mà nói, mười sáu đạo khí này cũng là vật tốt vô
cùng rồi, nhất là Thượng Chương Canh Kim Khí.
Về phần những loại khí khác hắn cũng có thể cầm đi để giao dịch với người
khác.
Vì vậy trong khi mọi người nơi đây chấn động và hâm mộ, thân thể Hứa
Thanh nhảy lên, rơi xuống đất rồi rời khỏi nơi đây.
Hắn biết những khối Linh Ấn của mình có thể che giấu sự chú ý của những
tu sĩ tầm thường, nhưng không cách nào giấu giếm được Chấp Kiếm Đình,
nhưng mà coi như bọn họ miệt mài theo đuổi việc này, hắn cũng không sợ.
Quỷ Đế Sơn là một thủ đoạn đoan chính của hắn, đồng thời khi leo lên thì
hắn cũng đã cảm ứng một chút, trên cây cột có rất nhiều đạo phù văn và đồ
đằng đã rơi vào trạng thái khô héo từ trước.
Tất cả đều nhất trí với trạng thái của những đồ đằng và phù văn bị hắn toái
diệt oan hồn.
Hiển nhiên là trước đây nơi này cũng đã từng xuất hiện qua một màn thế
này rồi.
Cho nên Hứa Thanh rất an tâm, trong sự kính sợ của đệ tử các tông khác,
một đường đi thẳng về nơi cư trú của mình.
Sau khi trở về, hắn trước tiên gọi tiểu tử câm tới, kêu y ra ngoài tìm kiếm tu
sĩ muốn đổi những loại khí kỳ dị này, yêu cầu là lấy vật đổi vật, cần dùng
Thượng Chương Canh Kim Khí để đổi.
Mặc dù tiểu tử câm không nói chuyện được, nhưng tự nhiên y cũng có
phương pháp câu thông của mình, sau khi nghe xong liền gật đầu, lập tức ra
ngoài tìm kiếm.
Hứa Thanh thì khoanh chân ngồi xuống, vừa tinh luyện Quỷ Đế Sơn trong
thức hải, khiến cho nó từ trạng thái quá no dần dần khôi phục, đồng thời cũng
lần nữa tế luyện que sắt màu đen.