động.
"Chủ ….Đợi…..Công....."
Lần này không cần lão tổ Kim Cương Tông phiên dịch, Hứa Thanh vừa
nghe qua liền có thể hiểu đại khái ý nghĩ của Ảnh Tử, nó kêu hắn đợi một chút,
nó có thể hoàn thành chuyện này, dùng cái này để lập công.
Vì vậy Hứa Thanh nhẹ gật đầu.
"Chủ tử, dẫu sao Tiểu Ảnh vẫn còn nhỏ tuổi, ta nghĩ loại chuyện thế này vẫn
để ta đi làm thì tốt hơn." Mắt thấy Ảnh Tử gấp gáp muốn lập công, lão tổ Kim
Cương Tông lập tức cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, vội vàng truyền âm cho Hứa
Thanh.
Hứa Thanh cũng đồng ý, vì vậy trong nháy mắt tiếp theo, cái bóng của hắn
trực tiếp tan biến khỏi mặt đất, mà que sắt màu đen và lão tổ Kim Cương Tông
cũng tương tự phóng đi, trong chớp mắt liền đi xa.
Hứa Thanh khoanh chân ngồi trên nóc nhà lặng lẽ chờ đợi, Đinh Tuyết
trừng mắt nhìn, nàng không nhìn thấy Ảnh Tử, còn tốc độ của que sắt màu đen
đã có thể so với trình độ hai đoàn mệnh hỏa, cho nên trong mắt Đinh Tuyết vẫn
không hề phát hiện như cũ.
Nhưng khi thấy Hứa Thanh ngồi xuống, nàng cũng nhu thuận ngồi ở một
bên, sau đó lấy ra một hộp điểm tâm, đặt ở bên cạnh Hứa Thanh.
Hứa Thanh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Đinh Tuyết.
"Hứa Thanh ca ca, đây là điểm tâm do ta tự tay làm, không biết mùi vị như
thế nào, ta dự định luyện tập nhiều hơn, sau đó tặng cho dì nhỏ cùng dì phu còn
có cả ngoại công, để họ nhấm nháp, ngươi có thể giúp ta nếm thử trước được
không, sau đó chỉ điểm cho ta một chút."
Đinh Tuyết nói xong, vô cùng thuần thục đưa một xấp linh phiếu.
Hứa Thanh trầm mặc, tản cảm giác ra khắp bốn phía, mặc dù không tìm
được sư tôn ở đâu, nhưng hắn có thể cảm giác đại khái sư tôn vẫn đang chú ý
tới mình, vì vậy hắn không có thu lấy linh phiếu, mà cầm lấy một món điểm
tâm ăn một miếng.
"Rất được."
Đinh Tuyết có phần vui vẻ, ngồi ở chỗ bên cạnh nhìn qua bốn phía, thấp
giọng mở miệng.
"Hứa Thanh ca ca, khi nào chúng ta đi bắt cái quỷ dị kia vậy, ta xem trong
hồ sơ, hình như sắp tới thời gian nó giết chóc rồi..."
"Đang đi bắt rồi." Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng, nhìn về xa xa.
Lúc này ở bên trong thành trì, lão tổ Kim Cương Tông vốn dĩ đi theo Ảnh
Tử, nhưng Ảnh Tử rõ ràng không thích lão tổ Kim Cương Tông, cho nên rất
nhanh liền ẩn giấu bản thân tách ra.
"Tiểu Ảnh thối, ngươi thật sự tưởng rằng lão tổ ta muốn hưởng chực công
lao của ngươi đúng không, lần này phải cho ngươi xem một chút sự lợi hại của
lão tổ ta đây." Lão tổ Kim Cương Tông hừ lạnh trong lòng và thay đổi phương
hướng, sau đó nhoáng một cái thế mà lại hóa thành hình người, quần áo cũng
cải biến, thoạt nhìn không khác gì với người dân trăm họ ở nơi đây, sau đó liền
chui vào đám người biến mất không thấy gì nữa.
Thời gian cứ như vậy từng chút từng chút trôi qua, Ảnh Tử lan tràn cực
nhanh, ngay khi phát hiện một đạo quỷ dị, cơ bản nó sẽ lập tức nhào tới thôn
phệ trong nháy mắt.
Nhưng một khắc khi quỷ dị tử vong, trong thành sẽ lại xuất hiện một đạo
quỷ dị khác, mà vị trí xuất hiện lại không hề có quy luật giống như lăng không
hiện ra, giống như vĩnh viễn giết không hết.
Nhưng chỗ tốt vẫn rất rõ ràng, bởi vì cho đến khi hoàng hôn phủ xuống, sự
kiện tử vong hôm nay vẫn không hề xuất hiện.
Mà theo ánh trăng chiếu xuống, càng lúc càng nhiều quỷ dị xuất hiện, giống
như hôm nay nếu chúng nó không hoàn thành việc giết chóc thì sẽ không bỏ
qua, đến cuối cùng Hứa Thanh ngồi trên nóc nhà cũng lộ ra một tia ngưng
trọng.
Hứa Thanh nhìn tiểu quốc ở dưới bóng đêm, lúc này hắn rõ ràng có thể cảm
nhận được cái tiểu quốc này đang nhanh chóng tăng lên một luồng không khí
lành lạnh, mà lúc này Ảnh Tử cũng vô cùng bận rộn, nó đang không ngừng thôn
phệ rất nhiều quỷ dị xuất hiện.
"Hành động của ta, đã khiến cho thứ quỷ dị này xuất hiện biến hóa mới..."
Trong khi Hứa Thanh thì thào, Đinh Tuyết ở bên cạnh cũng đã bắt dầu cảm
nhận được bầu không khí ở đây không đúng, ngay khi nàng có chút khẩn
trương, một đạo hắc quang nháy mắt bay đến, trôi lơ lửng ở trước mặt Hứa
Thanh, hóa thành que sắt màu đen.
Một đám thần niệm nhanh chóng bay ra, truyền vào tâm thần Hứa Thanh.
"Chủ tử, ta đã tìm được chỗ đầu nguồn của những thứ quỷ dị này, Tiểu Ảnh
đúng là vẫn còn nhỏ, chỉ biết dùng vũ lực để tiêu diệt, nhưng lại không biết rằng
loại quỷ dị không ngừng xuất hiện này, càng kích phát thì nó sẽ lại càng sẽ bị
kích thích, nếu như muốn tiêu diệt phải tìm được đầu nguồn của nó."
"Mà đầu nguồn của nó thông thường cực kỳ bí ẩn, manh mối lại càng không
thể xuất hiện ở thời gian gần đây được, mạnh mối của nó thường thường đều
được giấu ở trong một chút việc nhỏ xảy ra trong khoảng thời gian trước đây.”
“Vì vậy tiểu nhân đã hóa thân vào trong cái tiểu quốc này, sau khi cải biến
thân phận liền dò xét nhiều lần, tìm kiếm xem mấy năm gần đây nơi này có phát
sinh ra sự tình kỳ dị nào hay không, cuối cùng tiểu nhân cũng đã điều tra ra, hai
năm trước tiểu quốc có một lang trung y thuật cao siêu đi tới, mà người này
hành y có một điểm lạ, đó là sẽ cho người bệnh một tấm gương nhỏ, kêu bọn họ
đặt nó ở trên đầu giường."
Hứa Thanh nghe vậy liền ngưng trọng lên.
"Tên lang trung kia ở lại đây bao lâu, có bao nhiêu người bị gã đưa gương?"
"Bẩm báo chủ tử, tiểu nhân đều đã điều tra rõ ràng tất cả, tên lang trung này
hành y 3 tháng trong tiểu quốc liền rời khỏi, lúc đó Thất Huyết Đồng chúng ta
còn chưa tới liên minh, cho nên đệ tử đóng giữ ở nơi đây cũng không hề biết
được việc này."
"Mà tiểu nhân cũng đi đến mấy nhà có treo tấm gương nhỏ kia, nói đến cũng
rất thú vị, nếu cái gương nhỏ này bị tu sĩ nhìn thấy, sợ là cũng rất khó nhìn ra
manh mối, đương nhiên chủ nhân thì khác, không cần nói tới."
"Mà ta được chủ nhân hun đúc nhiều năm, tự nhiên cũng có kiến thức, thế
nên đã phát hiện ra ở trên chúng nó có một tia dấu vết của khí linh."
Hứa Thanh liếc mắt nhìn lão tổ Kim Cương Tông.
"Tiểu nhân biết rõ, thế nên tiểu nhân đã lần theo cái dấu vết này, lại tìm một
vòng thì rốt cuộc tìm được bên trong một nhà quyền quý của tiểu quốc, thấy
được một tấm gương treo ở dưới mái hiên, đây chính là vật đầu nguồn của
những tấm gương nhỏ kia."
"Nếu phán đoán của ta không sai lầm, tên lang trung kia hẳn là một tên tà tu,
dùng biện pháp này để gởi gắm nuôi nấng tấm gương này ở đây, mà gã hẳn
không thể nào ở xa bảo vật của mình được, cho nên tên tà tu này nhất định sẽ ẩn
nấp ở một địa phương không xa ngoài tiểu quốc, để gã thuận tiện thời khắc quan
sát và lấy đi đồ vật mà mình gửi nuôi ở trong tiểu quốc."
Hứa Thanh nghe xong thì vừa muốn mở miệng hỏi tiếp, nhưng lão tổ lại lập
tức nói.