Giả trên bầu trời cũng không ngăn cản lời mình nói lúc trước, vì vậy lần nữa mở
miệng nói xuống dưới.
“Trương Ti Vận, ngươi tham lam căn nhà gỗ ngũ giác trong Quỷ Động,
muốn hủy diệt nó, lại còn hiểu rõ hết thảy Quỷ Động như lòng bàn tay, nếu nói
ngươi từ sớm không biết, không hề có mục đích, chắc sẽ không có người nào tin
cả."
"Ngươi dùng trăm phương ngàn kế như thế, hành vi và tâm tư của ngươi đều
rất khả nghi!"
"Chấp Kiếm Giả Hứa Thanh, khẩn cầu chư vị trưởng lão Chấp Kiếm Đình,
kiểm tra Trương Ti Vận!"
Giờ phút này Trương Ti Vận đang ở vị trí hơn 7000 bậc, đang nhanh chóng
đi về phía trước, đồng thời cũng đang thi pháp muốn chuyển mục tiêu tới trên
người Thanh Thu đã sắp đạt tới vị trí 9000 bậc, nhưng khi nghe những lời Hứa
Thanh nói ra, tâm thần của gã rốt cuộc đã xuất hiện gợn sóng, gã có thể không
quan tâm tới loại phương pháp kích phát ý niệm của Lý Tử Lương, bởi vì đó
đều là có lẽ có mà thôi, chỉ cần bản thân kiên định là được.
Nhưng... Những lời Hứa Thanh nói, không chỉ nói ra bí ẩn chân chính của
gã, càng trực tiếp khẩn cầu trưởng lão kiểm tra, loại sự tình này đã không phải
là một loại ý niệm nữa rồi, hắn là đang tố cáo gã!
"Lời nói vô căn cứ!"
Trương Ti Vận biết là việc này không thể trực tiếp giải thích, giờ phút này
cũng không thích hợp để đi giải thích, nhưng lại không thể không nói một lời, vì
vậy liền ra vẻ bình tĩnh mở miệng và tiếp tục thi pháp, nhưng tâm thần sản sinh
gợn sóng, vẫn khiến cho việc thi triển pháp thuật sinh ra một tia ảnh hưởng.
Mà nháy mắt khi pháp thuật di hình hoán vị triển khai, ánh mắt thiếu nữ
phía trước lóe lên, thân thể bỗng nhiên cấp tốc bị kéo về phía sau.
Phía trước của nơi này có uy áp trấn tới, tự nhiên tốc độ tiến lên sẽ rất khó
tăng nhanh, nhưng nếu như thuận thế lui về phía sau lại cực kỳ dễ dàng và còn
được gia trì, mà một khi toàn diện triển khai tốc độ thì lùi lại còn nhanh hơn
nữa, nên ngay lập tức thân thể Thanh Thu liền bị lui ra phía sau đến vị trí hơn
3000 bậc.
Di hình hoán vị!
Trương Ti Vận thành công hoán đổi vị trí với Thanh Thu. Mà nháy mắt khi
hoán vị thành công, trên người Thanh Thu liền hiện ra một con ác quỷ cực lớn,
nó đã súc thế từ sớm rồi, giờ phút này vừa xuất hiện liền mở ra cái miệng lớn,
cách không đớp một cái về Trương Ti Vận.
Trong thân thể Trương Ti Vận bị phản phệ khiến bước chân không khỏi
dừng lại, tâm thần càng phẫn nộ tột cùng, phương pháp của Thanh Thu rất đơn
giản, nhưng mà càng đơn giản lại càng khiến người ta không tưởng tượng ra
được.
Thiếu nữ Thanh Thu cũng mượn nhờ cơ hội này, toàn thân lập lòe tràn ra
ánh sáng màu đỏ, không tiếc đại giới mà triển khai bí pháp, bản thân xuất hiện
rất nhiều đạo bóng chồng lên nhau, liều mạng phun ra bảy ngụm máu tươi để
đổi lấy tốc độ cực hạn.
Trong sát na lại vượt qua Trương Ti Vận đang tạm dừng lại, cuối cùng nàng
cũng xông lên được vị trí cao nhất, cầm được thanh Kiếm Lệnh thứ ba.
Một khắc cầm Kiếm Lệnh vào tay, Thanh Thu lần nữa há miệng phun ra
máu tươi, thậm chí trong đó còn có mảnh vụn nội tạng, hiển nhiên bí pháp mà
nàng vừa sử dụng, có hiệu quả cực kỳ cao nhưng sự đánh đổi cũng cực lớn.
Giờ phút này toàn bộ thân thể của nàng cũng trở nên uể oải, tựa hồ đứng
cũng không vững, chỉ có thể chống cây liêm đao ác quỷ xuống dưới, mới khiến
cho bản thân miễn cưỡng đứng vững ở nơi này, tuy vô cùng suy yếu nhưng
trong mắt của nàng lại lộ ra vẻ vô cùng cố chấp.
Ánh mắt này, khiến cho Hứa Thanh chẳng biết tại sao, lại mơ hồ cảm thấy
giống như là đã từng nhìn thấy qua.
Ngay khi Hứa Thanh đang nhớ lại ký ức, tìm kiếm nguồn gốc của sự quen
thuộc này, Trương Ti Vận chứng kiến sự thất bại của mình, nội tâm dâng lên lửa
giận ngập trời, nhìn chằm chằm Hứa Thanh sau đó đứng trên cầu thang ngẩng
đầu, nhìn qua Chấp Kiếm Giả trên bầu trời, lớn tiếng mở miệng.
"Hứa Thanh vu oan cho ta, quấy nhiễu lần thí luyện của ta, việc này....."
"Việc này để ta thay tiểu sư đệ cho ngươi một cái công đạo, Trương Ti Vận,
thật có lỗi, hóa ra chỉ là một cái hiểu lầm mà thôi, ngươi là một người tốt."
Đội trưởng trừng mắt nhìn, tiếp nhận lời nói của Trương Ti Vận, biểu cảm
nghiêm túc mở miệng, nói xong còn quay về phía Thanh Thu còn chưa kịp mở
miệng nói.
"Thanh Thu đạo hữu, ngươi cảm thấy thế nào?"
Thanh Thu chán ghét hai tên Chó Điên và Quỷ Thủ, nhưng nàng cũng biết
chuyện này liên quan đến mình, vì vậy lạnh giọng mở miệng.
"Ta cũng thấy đây là một hiểu lầm, Trương Ti Vận, thật xin lỗi, ngươi là một
người tốt."
Rõ ràng bọn họ đều đã nói xin lỗi, nhưng phẫn nộ trong lòng Trương Ti Vận
lại không hề tiêu tán nửa điểm, ngược lại càng hóa thành một trận nghẹn khuất
nồng đậm, gã vừa muốn mở miệng.
Nhưng trong hàng ngũ Chấp Kiếm Giả bên cánh trái trên bầu trời, người
trung niên lúc trước đọc danh sách bỗng cất bước đi ra.
Gã cúi đầu về phía Đại Trưởng Lão Chấp Kiếm, sau khi chú ý thấy Đại
Trưởng Lão không có ý tứ phán định gì đối với sự tình phía dưới, với tư cách là
người đi theo bên người Đại Trưởng Lão đã lâu, tự nhiên gã hiểu ra ý của Đại
Trưởng Lão, hôm ấy ở trước đạo đàn, chính Đại Trưởng Lão Chấp Kiếm đã hỏi
thăm về thân phận của Hứa Thanh, giờ phút này gã cũng nghĩ đến ánh mắt Đại
Trưởng Lão nhìn Hứa Thanh hôm ấy.
Vì vậy liền quay người nhìn về phía bậc thang bảy màu, trong miệng truyền
ra một giọng nói nghiêm túc, vang vọng thiên địa.
"Khảo hạch Chấp Kiếm Giả, hoàn thành."
Giọng nói vừa ra, trong chốc lát, ngoại trừ ba người Hứa Thanh trên bậc
thang bảy màu có 9999 bậc, thân ảnh những người khác lập tức tan biến, bị một
cỗ lực lượng mênh mông dịch chuyển, trực tiếp đuổi ra khỏi bậc thang, xuất
hiện ở vùng đất bên dưới.
Trương Ti Vận cũng tương tự như thế.
Gã hung hăng nắm tay lại, trong mắt xuất hiện tơ máu, đáy lòng tràn đầy
oán khí, bên cạnh chính là thiếu niên Ninh Viêm của tiểu tông, cũng chính là
người đã ra tay với Hứa Thanh trên Thái Sơ Ly U Trụ, giờ phút này sắc mặt của
gã cũng trắng bệch, vẻ mặt tràn đầy đắng chát, nhưng chỗ sâu trong mắt vẫn còn
một tia khát vọng.
Những người khác cũng phần lớn đều là như thế, đều ở trong đắng chát tồn
tại một tia khát vọng, bởi vì bọn họ vẫn còn có một cơ hội!