phải để cho người ta ăn, mà để luyện hóa trở thành Kim Đan của bản thân."
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên một tia sáng, cẩn thận quan sát sau đó lại đậy
lại, cho đến khi thân thể khôi phục và có chút thích ứng thì lần nữa mở nắp hộp
ra tiếp tục nghiên cứu.
Cho đến khi sắc trời đã sáng ngời, sau khi Hứa Thanh trải qua một đêm
nghiên cứu nhiều lần, rốt cuộc đã nhìn ra được một chút manh mối.
Từ khía cạnh của hắn nhìn ra, khỏa độc đan này chính là một đại cơ duyên
và cũng là một bước ngoặt khi hắn tới Kim Đan cảnh, vả lại còn hoàn toàn bất
đồng cùng với các Kim Đan cảnh trong kỷ nguyên này, một khi hắn thật sự
dùng khỏa độc đan này để tu luyện, vậy thì lực sát thương nhất định sẽ nghe mà
rợn cả người.
Chỉ là quá trình này sẽ cực kỳ hung hiểm, lại vô cùng khó khăn.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nhớ lại miêu tả bên trong ngọc giản, mặc
dù bây giờ hắn không phải Kim Đan, nhưng khoảng cách cũng không phải là
quá xa xôi đến trình độ không thể theo kịp.
"Tiếc là khỏa đan dược này chỉ là bán thành phẩm, lại còn đã trải qua năm
tháng tẩy lễ, khiến cho đan dược cũng đã xuất hiện dấu hiệu suy kiệt...."
Lấy tạo nghệ cùng với lý giải của Hứa Thanh đối với độc đạo, dĩ nhiên hắn
nhìn ra bản thân khỏa độc đan màu đen này đã ở vào trạng thái héo rũ, muốn
khiến nó đạt tới trình độ có thể sử dụng thì cần phải luyện chế lại.
Mà quá trình luyện chế lại này cũng là giai đoạn giúp hắn nghiên cứu và
hiểu rõ hơn với khỏa đan dược này.
"Muốn lần nữa luyện lại khỏa độc đan này, cần dùng đại lượng chất độc để
kích hoạt!" Hứa Thanh cẩn thận phong bế hộp ngọc lại sau đó thu hồi, lúc này
mới thở phào nhẹ nhỏm và đáy lòng cũng tràn đầy sự chờ mong.
Hắn cảm thấy vật phẩm mà lần đầu tiên mình mở hộp nguyện vọng ra này,
cũng được coi như là một loại vật phẩm ở tầng cực ưu rồi. Điều này khiến cho
hắn có thêm càng nhiều hứng thú đối với chiếc hộp nguyện vọng còn chưa uẩn
dưỡng hoàn thành kia.
"Không biết khi nào tông môn sẽ cấp cho ban thưởng của chiến tranh."
Muốn lần nữa luyện lại khỏa độc đan này, cần dùng đại lượng linh thạch để mua
sắm các loại độc thảo để luyện chế, điều này khiến cho Hứa Thanh với ví tiền
rỗng tuếch bắt đầu nghĩ đến phần thưởng của trận chiến tranh vừa kết thúc.
Nhưng khoản bồi thường chiến tranh của Hải Thi tộc vẫn còn chưa có đưa
tới, vì vậy tông môn cũng sẽ chưa cấp ban thưởng xuống, Hứa Thanh rơi vào
đường cùng nên lấy thẻ bài thân phận ra, nhìn một chút thông tin trong tông
môn mấy ngày nay.
Vừa nhìn qua phía dưới, ánh mắt Hứa Thanh lập tức ngưng tụ lại.
Mấy ngày nay hắn đắm chìm vào nghiên cứu khỏa độc đan kia, không hề
chú ý tới bên ngoài, không biết được trong mấy ngày này tông môn đã xảy ra
vài sự kiện lớn vang động khắp các đệ tử, thậm chí khiến cho cảm xúc của tất cả
đệ tử các phong chấn động mãnh liệt.
Mà chuyện lớn này có liên quan tới những thiên kiêu của Liên Minh Bảy
Tông tới chơi!
Mấy ngày trước thiên kiêu của Liên Minh Bảy Tông hùng hổ mà đến, bọn
họ vừa đến liền dẫn tới sự chú ý của đệ tử các phong Thất Huyết Đồng, phương
thức xuất hiện kinh diễm tuyệt luân cùng với tu vi của bản thân làm cho những
người khác đều phải nhìn chăm chú.
Kế tiếp, ngay ngày hôm sau thiên kiêu của bảy tông giống như mang theo
nhiệm vụ cùng với sứ mạng tới Thất Huyết Đồng, cho nên đã bắt đầu lần lượt
thách thức điện hạ của các ngọn núi Thất Huyết Đồng!
Giống như là đang lập uy!
Nhất là vị Thánh Quân Tử của Lăng Vân Kiếm tông, người này thân là đệ
nhất thiên kiêu của Liên Minh Bảy Tông, người đứng cao nhất trong danh sách
tự liệt, một thân tu vi trấn áp toàn bộ tu sĩ cùng cảnh.
Danh khí của người này cực lớn, không chỉ lan truyền trong Nghênh Hoàng
Châu, ngay cả Phong Hải Quận và những châu khác cũng đều truyền ra danh
khí của người này.
Mà ngọn núi mà người này thách thức, là ngọn núi thứ nhất.
Trong Thất Huyết Đồng, ngọn núi thứ nhất chính là xuất thân từ Lăng Vân
Kiếm tông của Thánh Quân Tử.
Trong cùng ngày, vị Thánh Quân Tử này leo lên ngọn núi thứ nhất, sau khi
bái kiến lão tổ cùng với Phong chủ ngọn núi thứ nhất, gã liền đưa ra thách thức
với Đại điện hạ của ngọn núi thứ nhất.
Nhưng Đại điện hạ ngọn núi thứ nhất đang bế quan trùng kích cảnh giới
Kim Đan, không cách nào xuất chiến, vì vậy Nhị điện hạ Trúc Cơ đại viên mãn
của ngọn núi thứ nhất chấp nhận tiếp chiến.
Trận chiến này, Thánh Quân Tử chỉ đánh một cú liền khiến xương cốt toàn
thân của Nhị điện hạ ngọn núi thứ nhất vỡ vụn, coi như ném đi nửa cái mạng,
đồng thời cũng coi như phế đi hơn nửa căn cơ.
Thậm chí ngay cả trưởng lão Kim Đan đứng ra ngăn trở cũng đều không thể
cứu được Nhị điện hạ, thậm trí khi đụng chạm một cái với vị Thánh Quân Tử
này ở trên không trung, vậy mà còn bị đối phương oanh lui hơn trăm trượng.
Một màn này lập tức vang động khắp Thất Huyết Đồng, nhất là khi va chạm
một kích với vị trưởng lão Kim Đan kia, vị Thánh Quân Tử kia còn triển khai
toàn bộ bốn đoàn mệnh hỏa và đốt lên cả mệnh đăng để tạo thành chiến lực năm
đoàn mệnh hỏa, phối hợp với công pháp Hoàng cấp nên trong nháy mắt khiến
lực chiến đạt đến sáu đoàn mệnh hỏa.
Loại chiến lực này đã đạt tới cảnh giới chỉ tồn tại trong truyền thuyết của
Trúc Cơ, vô số người muốn mà cũng không thể làm được, hoàn toàn xứng đáng
được xưng là một trong nhân tài kiệt xuất nhất của Trúc Cơ vạn tộc, đương thời
cực kỳ hiếm thấy.
Cũng bởi vì một trận chiến này, tư chất Cổ Hoàng của người này cũng
truyền khắp Nam Hoàng Châu, càng làm cho đệ tử các ngọn núi của Thất Huyết
Đồng dâng lên một cỗ cảm giác vô lực.
Quá mạnh mẽ.
Đồng thời, những thiên kiêu đến từ Liên Minh Bảy Tông khác cũng nhao
nhao thách thức ngọn núi tương ứng với tông môn của mình, tuy bọn họ xa xa
không bằng Thánh Quân Tử, có thể dùng sức một người trấn áp khí thế một
ngọn núi.
Trong những trận khiêu chiến này thì thắng bại đều có, nhưng tổng thể mà
nói vẫn là thiên kiêu của Liên Minh Bảy Tông mạnh hơn, nhưng mà loại thách
thức này không phải là toàn bộ ngọn núi đều phải nhận, ngọn núi thứ bảy hiếm
thấy không hề bị ai tới thách thức.
Nhưng một ngọn núi không có nghĩa là đại diện cho cả một tông, cho nên
trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù Thất Huyết Đồng rõ ràng đã vừa lấy được
thắng lợi trong cuộc chiến với Hải Thi tộc, nhưng vào ngày khánh công lại
không hiểu mà có một loại cảm giác nghẹn khuất.
Mà cuộc khiêu chiến này cũng bị các tộc tới lui tham quan Thất Huyết Đồng
chứng kiến, sự cường hãn của Liên Minh Bảy Tông cũng được hiển lộ rõ ràng ở
trong lần này.
Bất luận người nào cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng, lần này Liên Minh Bảy
Tông tới chính là để gõ Thất Huyết Đồng, tới để lập uy!
Thứ bọn họ so không phải là chiến lực ai cao.
Bởi vì chút chiến lực này …không cần đi so.
Dù Huyết Luyện Tử tư chất kinh người lại có cơ duyên khó lường, tu vi rõ
ràng từ Linh Tàng cảnh đột phá đại cảnh giới đến Quy Hư cảnh, đã tương tự với
bất luận lão tổ tông nào của bảy tông, nhưng lão cũng chỉ có một người mà thôi.
Chiến lực cao tầng của Liên Minh Bảy Tông không chỉ có bảy vị tu sĩ Quy
Hư cảnh, quan trọng nhất là bảy tông này còn có pháp bảo Cấm Kỵ!
Cho nên chiến lực bên nào cao không cần nói cũng biết, vì vậy lần này
không có một vị cao tầng nào của Liên Minh Bảy Tông tới mà chỉ phái ra đệ tử
thiên kiêu của riêng mình, thứ mong muốn chính là trấn áp các đệ tử thế hệ này
của Thất Huyết Đồng, khiến trong lòng của bọn họ sinh ra một loại hạt giống
không thể nào chống cự.
Hứa Thanh nhìn rõ ràng tất cả về sự việc này, nhưng việc này cũng không
liên quan gì tới hắn, hắn cũng không phải điện hạ, mặc dù cũng đã làm ra một
việc lớn và cũng được đưa vào tự liệt, nhưng hắn không phải thủ phạm chính
của sự kiện kia, có nhiều điện hạ ở đây như vậy thì tự nhiên không có ai tới hỏi
thăm nơi hắn ở cả.
Cứ như vậy thời gian ngày lại ngày trôi qua, dưới sự khiêu khích lần lượt
của thiên kiêu bảy tông, khí thế của Liên Minh Bảy Tông một đường tăng vọt,
đáy lòng của đệ tử Thất Huyết Đồng đều có áp lực.
Cho tới đêm khuya ngày hôm nay, Hứa Thanh đang nghiên cứu độc đan
bỗng nhiên ngẩng đầu lên, bên trong ngọc giản truyền âm của hắn có tin tức từ
Bộ Hung ti gửi đến.
"Đại nhân, bến cảng số 79 có rất nhiều Dạ Cưu hội tụ giao dịch cùng người
khác, người đến đây giao dịch dường như là thiên kiêu Tư Mã Lăng của Liệp Dị
Môn thuộc Liên Minh Bảy Tông!"
"Xử lý như thế nào, mời đại nhân định đoạt!"