giá to lớn, cho nên ngươi phải đáp ứng ta...”
“Được.” Không đợi Đội trưởng nói xong, Hứa Thanh đã hơi gật đầu.
“A? Ta còn chưa nói để ngươi đáp ứng ta chuyện gì mà...”
“Đại sư huynh, đối với ta, chỉ cần là việc ta có thể làm được, bất cứ chuyện
gì ta đều có thể đáp ứng ngươi.”
Bây giờ hai người đã hòa chung vào Đế thân, thần niệm thông nhau, Nhị
Ngưu có thể rõ ràng cảm giác được sự kiên định trong lời nói của Hứa Thanh.
Trong thời gian ngắn, đáy lòng hắn không khỏi dâng lên sự ấm áp trước nay
chưa từng có.
Trong sự ấm áp này, hắn cảm thấy ý nghĩ lừa đảo trước đó của mình, hơi
quá hẹp hòi.
Trách nhiệm và đảm đương của đại sư huynh, cũng không khỏi bốc lên nhiệt
liệt, thế là hắn ngạo nghễ mở miệng.
“Sư đệ mình trợ giúp thì nói điều kiện gì chứ, đại sư huynh nói đùa với
ngươi đâu, không nói chuyện này.”
“Ta nói với ngươi về kế hoạch của ta...”
“Tiểu sư đệ, bây giờ ngươi chắc cũng biết, dấu hiệu của Thần linh chính là
thần hỏa, trước thần hỏa đều là sinh vật thần tính mà thôi, chỉ có đốt lên thần
hỏa, mới được xưng là Thần linh.”
“Mà Thần Hỏa cảnh, thật ra được chia làm ba cấp độ.”
“Theo thứ tự là Chân Hỏa, Nghiệp Hỏa, Kiếp Hỏa.”
Hứa Thanh hơi động lòng, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói cấp độ của Thần
linh sau khi đốt lên thần hỏa.
“Như con cá chúng ta gặp phải trong Tiên cung ở quận Phong Hải kia, chính
là thuộc về cấp độ Chân Hỏa, có thể coi là hạ thần, cho đến khi Chân Hỏa
chuyển hóa thành Nghiệp Hỏa, thì chính là thượng thần.”
“Phạm vi thượng thần rất lớn, Nghiệp Hỏa là như thế, Kiếp Hỏa trên nó
cũng là vậy.
Nếu cuối cùng có thể đại viên mãn Kiếp Hỏa, thành tựu Vô Hạ, là có thể
khả năng dâng lên Thần đài, mà Thần Đài, chính là cảnh giới của Lý Tự Hóa
bây giờ.”
Hứa Thanh nghe rất chân thành, cũng cảm thấy khi đội trường nói đến
những tin tức này, nhiều thêm một chút cảm xúc tang thương.
“Cấp độ Kiếp Hỏa này, đối với Thần linh, bản thân kẻ ấy sẽ có toàn tri vô
hạn mạnh mẽ, đồng thời cũng hung hiểm vô cùng, sẽ xuất hiện hạo kiếp của
mình.
Kiếp nạn này ở bên ngoài toàn tri của Thần linh, nếu không qua được thì
thần hỏa dập tắt, Thần lộ thành không, hết thảy hóa thành bụi bặm, chỉ có đến
cảnh giới quá độ Vô Hạ, mới có thể không có kiếp giáng lâm, mới có thể yên
tâm chuẩn bị xung kích Thần đài.”
“Mà cảnh giới của Thần linh nhện chính là cấp độ thứ ba của Thần Hỏa
cảnh này, lại đã đi đến cuối cùng, nhưng vẫn không có Vô Hạ, thế là kiếp đến.
Ba thần, ngươi và ta, chính là kiếp của hắn.”
“Như Xích Mẫu năm đó cũng giống vậy, cảnh giới của nàng là thượng thần,
thuộc về Kiếp Hỏa đại thành, vị cách tương đương với Thần linh nhện, nhưng
vẫn kém Vô Hạ một chút.
Thế là Lý Tự Hóa, ngươi và ta, chính là kiếp của nàng.”
“Giống như Lý Tự Hóa năm đó, Xích Mẫ trước kia cũng là kiếp của hắn.”
Tâm thần Hứa Thanh nổi sóng, hắn bỗng nhiên mở miệng.
“Vậy ba thần thì sao?”
“Ba thần, theo ta biết được ở kiếp trước, ở lúc mới vào Kiếp Hỏa, bọn họ đã
từ bỏ thăng cấp, phong ấn Kiếp Hỏa, cho nên tuy là thượng thần, nhưng lại yếu
hơn Xích Mẫu rất nhiều.”
“Mà lần này, ta nghĩ... Mục đích cuối cùng của ba thần, hẳn là dự định một
bước vượt qua cảnh giới hung hiểm Kiếp Hỏa này, trực tiếp đạt tới Vô Hạ, dùng
việc này đánh thông con đường Thần đài, khiến Thần đài có hy vọng!”
Đội trưởng đang nói đến đó, bỗng nhiên ngừng tiếng lại. Hứa Thanh cũng
lập tức cảm giác được, hai người dung nhập trong Đế thi giữa vòng xoáy kia,
rồi bỗng nhiên ngẩng đầu trong tâm niệm của bọn họ.
Thần quang trong mắt sáng long lanh, xuyên thủng vòng xoáy, nhìn thấy...
Bên ngoài.
Nơi đó, đang có kịch biến kinh thế giáng lâm!
“Gió bắt đầu thổi rồi!”
Giọng điệu của Đội trưởng trở nên điên cuồng.
Gió đến từ Sơn Hải!
Thổi qua thời không, thổi qua giới vực, từ nhân gian đến Thần Thành, từ
Vọng Cổ đến Bắc Tiên, giáng lâm phía trên vòng xoáy, ở dưới ba thần.
Tiếng sấm nổ truyền khắp Thần vực, hình như có một lực lượng vô hình cắt
qua, nhận nhân quả vài vạn năm, tìm hứa hẹn của thời gian, vung ra phong
mang kinh thiên, chém nứt hư không nơi này.
Thế là, một khe nứt to lớn, xuất hiện trong ánh mắt ba thần.
Khe hở kia tung hoành vô tận, nằm ngang phía trên vòng xoáy, nhìn từ xa
như con mắt mở ra, cho người ta một loại cảm giác rộng lớn mênh mông.
Gió, rít gào thổi ra từ trong khe hở này, như hoa nở cuốn về bát phương,
cũng rơi vào trong mắt lạnh lùng của ba thần.
Lựa chọn của Sơn Hải bọn họ nhìn chăm chú, giờ phút này... Đã có đáp án.
Bên trong khe hở, chính là Sơn Hải đại vực của Viêm Nguyệt Huyền Thiên
tộc, vị trí chính giữa là vùng đất Cửu Lê.
Toàn bộ vùng đất Cửu Lê hoàn toàn đổ sụp trong một chớp mắt này, hoàn
toàn lõm xuống, điện thờ nhện bị phong ấn hiển lộ trong lòng đất.
Thế nhưng ánh sáng của điện thờ kia đã bị phủ bụi, Thần linh nhện trong đó
cũng rung động kịch liệt, mắt trần có thể thấy được nó đang khô héo.
Không chỉ có huyết nhục khô héo, mà còn có nhân quả của hắn, ngay cả
thời gian cũng bao hàm trong đó, đang im ắng tàn lụi.
Hết thảy hết thảy, đều bị một bàn tay đặt trước mặt nó, từ từ lấy đi.
Đó là một xương tay khô đen, chủ nhân của bàn tay này mặc trường bào
màu đen, áo bào toàn thân trên dưới bay múa, che giấu bộ mặt, nhưng lại không
che được nét cổ xưa tang thương trên người hắn.
Hắn đứng trước mặt Thần linh nhện, bàn tay khô héo dần dần có huyết
nhục, trái lại Thần linh nhện kia càng ngày càng xẹp đi.
Nó hiển nhiên còn muốn giãy dụa, nhưng vận mệnh đã định, hết thảy đều
phí công.
Cho đến cuối cùng, khi hóa thành tro bụi tiêu tán trong thiên địa, bàn tay kia
tựa như chuyển đổi từ tử vong, trở về từ trong năm tháng, có màu hồng, trở nên
đầy đặn.
Mà gió cũng cuốn lên mũ áo bào của hắn vào thời khắc này, lộ ra mái tóc
dài màu xám và một gương mặt già nua.