tính trong thân thể nó đều đạt tới trình độ đỉnh cao của sinh vật thần tính, cách
lúc đốt lửa Thần Hỏa cũng chỉ kém một chút xíu.
Kể từ đó, Hứa Thanh xuất thủ tứ phương dù ẩn chứa lực lượng hủy diệt,
nhưng chuột vàng toàn thân ánh vàng này bỗng nhiên bùng lên trong giây lát.
Chớp mắt, toàn bộ thế giới hang đất đều bị nhuộm thành màu vàng.
Một luồng uy thế phá diệt bùng lên bên trong ánh vàng đó, theo ánh sáng
này quét ngang bát phương.
Những nơi ánh sáng vàng đi qua, đại thế giới bốn ngàn vạn sợi hồn của Hứa
Thanh lập tức sụp đổ, ánh vàng kia hóa thành lực lượng dời núi lấp biển, đánh
vào trên người Hứa Thanh, khiến cho hắn phun ra máu tươi, thân thể lui lại.
Về phía thanh niên họ Phong, cũng chịu như vậy dưới ánh vàng này, tất cả
đại thế giới đều chia năm xẻ bảy, thân thể bay ra sau dưới uy thế không thể ngăn
cản này.
Lan Dao cũng như thế, khổng tước tám màu bị ánh vàng xé rách, sắc mặt
nàng trắng bệch, nét mặt vô cùng nghiêm trọng. Nàng vừa lui lại, vừa phòng
thủ.
Còn con rối thi hài...
Ánh vàng thoáng qua, nó đã rung động, giây tiếp theo, bóng dáng chuột
vàng trực tiếp xuất hiện ở phía trước nó, mở cái miệng rộng, lộ ra hàm răng đen
nhánh, bỗng nhiên cắn xuống.
Một tiếng “Răng rắc” vang lên.
Nửa thân thể của con rối thi hài kia bị chuột vàng nuốt vào, một nửa còn lại
bị đầu của chuột vàng hất lên, cũng đều nát thành mảnh nhỏ, đâm vào trên
tường đất bên cạnh, triệt để diệt đi.
Ba người Hứa Thanh nhìn thấy một màn này, tâm thần đều chấn động mãnh
liệt.
Nhưng sau khi chuột vàng kia đánh giết con rối, nó cũng không tiếp tục
phóng về phía ba người Hứa Thanh nữa, mà trở lại bên cạnh lối đi, đứng ở nơi
đó, mắt lộ ra tia hung ác.
“Nếu hai vị chỉ có những thủ đoạn này, chuyến này Viêm mỗ từ bỏ!”
Hứa Thanh mở miệng, sắc mặt âm trầm, thân thể tiếp tục lui về sau. Con
chuột vàng kinh khủng này, không phải hắn có thể đối kháng được.
Tiếp tục nữa, thì không khác gì kề bên sinh tử.
Dù sao chỉ riêng ánh vàng lóe lên vừa rồi, đã làm sụp đổ đại thế giới, rồi
một đòn diệt con rối của chuột vàng sau đó nữa, Hứa Thanh tự hỏi cho dù có thể
ngăn cản, nhưng cái giá phải trả cũng rất to lớn.
“Đạo hữu Viêm Huyền Tử, xin chờ một chút. Con chuột vàng này không
đúng lắm, hình như nó chỉ ngăn cản ở đó, làm ra dáng vẻ không cho phép chúng
ta tiến vào, lẽ nào hồ Liêu Huyền tiên tổ nhà ta bố trí có vật gì quan trọng với
con chuột vàng này sao?”
“Hay là, mục đích của nó cũng là Liêu Huyền dịch?”
Sắc mặt thanh niên họ Phong trở nên khó coi, hắn nhìn con chuột màu vàng
canh giữ ở cửa lối đi, phát ra âm thanh trầm thấp.
Hứa Thanh nghe vậy, bóng người dừng lại.
Giờ phút này Lan Dao thở dồn dập, bỗng nhiên trong mắt nàng lộ ra ánh
sáng tám màu, nàng nhìn về phía chuột vàng, rồi mau chóng mở miệng.
“Còn có một việc cũng không đúng lắm, thần tính của con thú này đã đến
đỉnh cao, là trạng thái sắp đốt lên Thần Hỏa, không kém tu sĩ Uẩn Thần đại viên
mãn là bao.”
“Nhưng sức chiến đấu nó biểu hiện ra tuy mạnh, lại còn lâu mới có được sự
đáng sợ của Uẩn Thần đỉnh phong...”
“Ta hiểu rồi, con thú này từng là Thần linh, Thần Hỏa của từng bị nó dập
tắt, mà trong thân thể có tổn thương, cực kỳ nghiêm trọng, rung chuyển căn cơ,
hẳn là vết thương còn sót lại từ trận chiến nó bị diệt đi Thần Hỏa kia!”
“Đến nay còn chưa khôi phục, mà con thú này dường như vừa mới sinh đẻ...
Vô cùng suy yếu!”
Trong đôi mắt ánh sáng tám màu của Lan Dao, hiển nhiên có lực xuyên thấu
kinh khủng, khiến nàng nhìn thấy rất nhiều chỗ mấu chốt.
Hứa Thanh nghe nói lời này, như có điều suy nghĩ. Những tin tức này, phù
hợp với phán đoán của hắn, nhất là thông qua Tiểu Ảnh, hắn trông thấy hai quả
trứng bên trong lối đi này...
“Dù là như thế, nhưng con thú này cũng không phải đối thủ chúng ta có thể
đối kháng. Tuy nhiên tiểu muội có một bí bảo, có thể vây khốn đối phương nhất
thời nửa khắc.”
Lan Dao vừa cảnh giác chuột vàng, vừa cấp tốc mở miệng.
“Thế nhưng thi triển bảo vật này, cần một chút thời gian, cho nên Phong đạo
hữu và đạo hữu Viêm Huyền Tử, trong thời gian này ta cần các ngươi hộ pháp
vì ta một phen.”
Thanh niên họ Phong nghe vậy, lập tức gật đầu, sau đó lạnh lùng nhìn về
phía Hứa Thanh, cổ tay nắm bắt Nhị Ngưu hơi dùng sức, truyền ra âm thanh
ken két.
Ý uy hiếp không cần mở miệng, hành động đã hoàn toàn biểu đạt ra.
Sắc mặt Hứa Thanh trở nên khó coi, sau khi im lặng mấy giây, hắn thở sâu,
trầm thấp mở miệng.
“Ta chỉ hộ pháp một nén hương, một nén hương sau, nếu còn không cách
nào vây khốn con thú này, ta sẽ lập tức từ bỏ.Cchuyện nơi đây, ta không tham
dự nữa, đồng thời Phong đạo hữu cũng phải phóng thích đại sư huynh của ta
vào lúc ta rời đi.”
Thanh niên họ Phong quả quyết gật đầu, chỉ cần Hứa Thanh không yêu cầu
thả người ngay hiện tại, hắn đều có thể chấp nhận.
Mắt thấy Hứa Thanh và thanh niên họ Phong đều đồng ý phương pháp của
mình, Lan Dao không chần chờ nữa. Nàng lui lại một chút, khoanh chân ngồi
xuống ở phía xa, lấy ra một chiếc gương đặt trước người.
Sau đó, hai tay nàng bấm niệm pháp quyết, đánh vào trong gương, tấm
gương kia lập tức lấp lánh ánh sáng, lại xuất hiện chín con mắt đang nhắm lại.
Chín con mắt này ẩn chứa cảm giác quỷ dị, khí tức của Lan Dao cũng tăng
lên theo đó.
“Cửu Mục Huyền Ma kính!”
Thanh niên họ Phong quét qua, hơi chấn động, cũng càng thêm mấy phần
tin tưởng đối với lời nói của Lan Dao.
Trong mắt Hứa Thanh cũng xẹt qua một vệt ánh sáng kì dị.
“Tấm gương này hơi giống pháp bảo của Thất Huyết Đồng...”
Cùng một thời gian, ngay khi khí tức của tấm gương này tràn ra, con chuột
vàng canh giữ ở cửa lối đi kia chợt nhìn về phía Lan Dao, trong mắt dâng lên sự
hung ác mãnh liệt, rồi lấp lánh ánh vàng, thân hình nó mờ đi một lần nữa.