khư thổ đều nổ vang, vô số sợi hồn lại bùng nổ ra từ trong bốn thần ngân này.
Tất cả… Có bốn ngàn vạn sợi!
Những sợi hồn trên khư thổ này vô biên vô hạn, mênh mông kinh người, khí
tức tràn ra càng vô cùng kinh khủng.
Cho dù Hứa Thanh đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn rung động như trước.
“Một thần ngân, có thể hóa thành ngàn vạn sợi hồn!”
“Sợi hồn trước đó của ta cũng chỉ là mấy trăm vạn sợi thôi, mà từ đó về sau,
lại càng khó hình thành, hình như có vẻ là cực hạn, nhưng giờ phút này đã phá
vỡ cực hạn rồi!”
Hứa Thanh thở dồn dập, hắn có thể cảm nhận được giờ khắc này, mình
mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
Bởi vì sợi hồn có thể hóa vạn vật, cho nên thần trí của hắn, thân thể, thuật
pháp của hắn, thậm chí hết thảy của hắn đều đang tăng lên trên toàn phương
diện.
“Kể từ đó, hình thái thần linh của ta... Cũng sẽ không còn giới hạn.”
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra tia sáng sắc bén, nội tâm càng sục sôi, hắn đang
muốn tiếp tục nhìn chăm chú khư thổ của mình, nhưng vào lúc này, một cảm
giác đói bụng đột nhiên xuất hiện, ầm ầm bùng nổ trong cơ thể hắn.
Toàn thân Hứa Thanh chấn động. Cảm giác này lập tức trở nên mãnh liệt,
giống như cả thân thể đều trống rỗng, một ý nghĩ điên cuồng cũng tới theo đó.
Ánh mắt của hắn không khỏi xuất hiện tơ máu, hơi thở lại càng gấp rút, theo
bản năng nhìn bốn phía.
Hắn muốn cắn nuốt Thần nguyên, muốn cắn nuốt Thần linh, muốn cắn nuốt
hết thảy!
Giờ phút này nếu có tu sĩ Quy Hư bình thường nhìn vào hai mắt hắn, tâm
thần nhất định sẽ chấn động, tu vi đều bất ổn, kinh hãi đến cực hạn.
Lại càng không cần phải nói đến chuyện giao đấu với hắn.
Thậm chí, cho dù là Quy Hư đại viên mãn, đối mặt với Hứa Thanh bây giờ
cũng đều cực kỳ chấn động.
Như Viêm Huyền Tử, với sức chiến đấu đáng sợ trước đó của hắn, Hứa
Thanh và Đội trưởng liên thủ cũng khó mà đối kháng lâu dài.
Nhưng nếu giờ phút này gặp lại, Hứa Thanh sẽ trực tiếp cắn nuốt hắn, cho
dù đối phương thành tựu Uẩn Thần, cũng là như thế.
Mà ngọn nguồn cơn đói này là khư thổ trong cơ thể hắn.
Mảnh Thần khư thổ lấp đầy thức hải kia, bây giờ đang ngọ ngoạy, đang
quay cuồng, lộ ra khát vọng không cách nào hình dung.
Đói!
Đói!!
Đói!!!
Cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.
Cũng may lúc nhỏ Hứa Thanh đã trải qua quá nhiều lần đói. Loại cảm giác
trông thấy cái gì cũng muốn nuốt vào, thậm chí đói bụng đến mức muốn ăn cả
đất, hắn cũng không xa lạ gì.
Cũng chính vì kinh nghiệm lúc tuổi nhỏ, khiến cho Hứa Thanh miễn cưỡng
đè ép xuống được cảm giác đói bụng trong thân thể giờ phút này.
Hồi lâu sau, hắn thở sâu, để mình cố gắng thích ứng loại đói này. Chính vì
cái đói này đến, làm Hứa Thanh nhận biết càng rõ ràng hơn về con đường của
mình.
“Thần khư của ta, lấy Thần linh làm đồ ăn, lấy Thần nguyên làm dưỡng
chất, lấy Thần quyền làm thần ngân, tương lai cụ thể cần bao nhiêu thần
quyền...”
Hứa Thanh không biết.
Nhưng cơn đói trong thân thể làm hắn hiểu được, đây hẳn là một con
đường... Đồ Thần!
“Đây, chính là đạo của ta!”
Tiếng nói khàn khàn của Hứa Thanh lộ ra sát phạt.
Mà lợi ích Thần vực thăng cấp mang đến, đương nhiên sẽ không chỉ có
những thứ đó. Giờ phút này trên khư thổ đang cuồn cuộn của Hứa Thanh, một
thần phù ẩn chứa lực lượng thăng cấp kinh khủng, đang hình thành!
Đó là thứ hội tụ thành từ bộ phận lực thăng cấp của Thần vực mà chưa bị
Hứa Thanh tiêu hóa, giống như thần phù hóa thành sau khi Đại Ti Quyền tử
vong. Dù không óng ánh bằng một viên kia của Đại Ti Quyền, nhưng đối với
chúng thần của đại lục Vọng Cổ, vật này cũng là chí bảo!
Chỉ cần cảnh giới đến, dung hợp vật này, là có thể thu hoạch được cơ duyên
nhảy vọt Kiếp Hỏa bước vào Vô Hạ giống như ba thần.
Hứa Thanh thở sâu, lúc thần niệm rơi vào trên thần phù kia, quan sát, trong
đầu hắn đột nhiên truyền đến giọng nói của Đội trưởng.
“Tiểu A Thanh, có đói bụng không?”
“Có đồ ăn ngon, ngươi ăn không?”
Hứa Thanh bỗng nhiên ngẩng đầu, cảm giác đói bụng bị hắn miễn cưỡng đè
xuống, giờ phút này theo lời nói của Đội trưởng truyền đến, có điềm báo bùng
nổ một lần nữa.
Hắn quả thật là đói, đói vô cùng.
“Khà khà, dáng vẻ của bây giờ ngươi, càng lúc càng giống ta, loại đói này...
Ta trải qua rồi.”
“Tiểu sư đệ chớ có lo lắng, sư huynh dẫn ngươi đi ăn tiệc!”
Đội trưởng nói đến đây, hình như nuốt một ngụm nước bọt.
“Ngươi còn nhớ rõ trước đó ta đã nói với ngươi, muốn làm một đại sự siêu
cấp không?”
“Vào làm chủ Thần vực, đạt được quyền hạn Thần vực, từ đó đoạt thức ăn
trước miệng cọp chia cắt lực thăng cấp của Thần vực, những việc này dù đều là
đại sự, nhưng lại không thể gọi là siêu cấp được!”
“Ngươi biết trước đó vì sao ta muốn mượn khí vận luyện chữ ‘Vô’ và lông
vũ không, thậm chí trước đó ta còn mượn lực lượng thăng cấp, lại tế luyện chữ
‘Vô’ và lông vũ, đồng thời ta còn thêm vào rất nhiều huyết nhục Xích Mẫu!”
“Hết thảy, đều là vì đại sự siêu cấp!”
“Chữ ‘Vô’ là vì ẩn nấp, lông vũ là vì chạy trốn!”
Giọng nói Đội trưởng dừng lại, Hứa Thanh thở dồn dập, đáy lòng của hắn
đã mơ hồ đoán được đáp án, nhưng đáp án này quá điên cuồng.
“Tiểu A Thanh, lần này, kế hoạch của chúng ta... Là bảo vật đệ nhất Vọng
Cổ!”
“Cũng chính là... Thần linh Tàn Diện chó đẻ kia!”
Nói đến đây, với trình độ điên cuồng của Đội trưởng mà hắn đều thở dồn
dập, có thể thấy được cho dù là hắn, bây giờ cũng hơi khẩn trương.
“Ta nói với ngươi, mấy đời trước ta đã từng quan sát rồi, xung quanh vết
thương của Thần linh Tàn Diện chỉ còn nửa gương mặt kia, tồn tại huyết nhục
tách rời ra! Còn có lông, còn có rất nhiều tóc... Cho nên, mục tiêu của chúng ta
lần này chính là máu, thịt cùng lông tóc của Thần linh Tàn Diện!”