sống lưng màu lam quỷ dị kia.
Lúc xương sống lưng nay lượn lờ trước mặt nàng, tựa như một con rết màu
xanh lam to lớn, khá tương tự những quỷ ngô kia, đồng thời nó tràn ra khí tức
kinh khủng.
Từ xa nhìn lại, nó phảng phất thành kẻ đứng đầu biển trùng, thành vương
của quỷ ngô, rung động thiên địa.
Khí tức trong thân thể nó, Lan Dao chưa từng cảm thụ được, đáy lòng sinh
ra nguy cơ nồng đậm, trong thời gian ngắn, nàng cũng không biết mình thật sự
bị nhốt hay không muốn mạo hiểm vì thanh niên họ Phong, thế cứu viện dừng
lại.
Trong nháy mắt ngừng lại này, những con sâu Đội trưởng biến thành đóng
băng thân xác thanh niên họ Phong, xương tay đánh vào sau lưng thanh niên
này với thế như chẻ tre, đánh nát huyết nhục, tóm được trái tim hắn, rồi bóp nát.
Trái tim kia sắp nổ tung.
Đồng thời mũi nhọn Thị Kinh nhận của Hứa Thanh cũng phá vỡ Ánh Sáng
Thánh địa, đụng phải làn da ở phần cổ thanh niên họ Phong. Xoẹt, hắn trực tiếp
rạch ra một vết thương thật sâu ở cổ đối phương, muốn cắt yết hầu chặt đầu triệt
để.
Mà Lan Dao, đôi mắt cũng sáng lên, đối kháng xương sống lưng màu lam,
đồng thời nhanh chóng quét tới.
“Đòn sát thủ của hắn, hẳn là sẽ bị sử dụng rồi...”
Ngay vào thời khắc mấu chốt này, trong nháy mắt tử vong ôm mình, miệng
thanh niên họ Phong phát ra âm thanh thê lương, trong mắt lộ ra vẻ kiên quyết.
Trong lúc thân thể nổ vang, năm tòa đại thế giới ba hư hai thực, bỗng nhiên lấp
lánh trên thân hắn.
Lực lượng Uẩn Thần kinh khủng lại lần nữa bùng nổ, khuếch tán ra ngoài,
làm xương tay nắm lấy trái tim của hắn dừng lại, không cách nào tiếp tục bóp
nữa. Trái tim phảng phất sắp sụp đổ trong tay lúc trước, đột nhiên biến thành
cứng như sắt thép.
Mà chủy thủ của Hứa Thanh cũng dừng lại, khó có thể tiếp tục cắt xuống
nữa.
Nét mặt hai người thay đổi, ngay sau đó ánh sáng ngũ sắc dâng lên ngập
trời, từ trong năm đại thế giới của thanh niên họ Phong, mỗi đại thế giới lại bay
ra một cọng lông vũ.
Cho dù là đại thế giới bị phong ấn, cũng có lông vũ bay ra, phảng phất lông
vũ này không ở trong phạm vi phong ấn vậy.
Mà năm cọng lông vũ này có màu sắc khác nhau, đều dài chừng ba thước.
Trong chớp mắt chúng hiện ra, một cảm giác Hồng Hoang dâng lên trong đó,
cảm giác ấy cực mạnh, cực kỳ mãnh liệt.
Lại không hề kém cạnh vực bảo.
Trong đó như còn ẩn chứa lực lượng bản nguyên, rung chuyển huyết nhục,
rung động thần hồn.
“Chân Giới Linh.”
Đồng tử Đội trưởng co rụt lại, quả quyết từ bỏ xuất thủ, nhanh chóng rút lui,
càng cho Hứa Thanh một ánh mắt.
Hứa Thanh cũng chấn động tâm thần, không chần chờ chút nào, thu hồi Thị
Linh nhận, thân thể vội vàng lui lại mấy chục trượng.
Gần như trong nháy mắt Đội trưởng nhận ra cọng lông vũ này, rồi hai người
lập tức lui về sau, khí tức của lông vũ xông lên tận trời, hóa thành gió lốc ngũ
sắc, nối tiếp bầu trời và mặt đất.
Thiên địa biến sắc, bị ngũ sắc tràn ngập, mây mù ầm ầm tan ra bốn phía, uy
thế kinh khủng hóa thành cảm giác đáng sợ, cuồng bạo dâng lên.
Sau đó, năm cọng lông vũ chí bảo này, lập tức dung hợp lẫn nhau, lại tạo
thành một cọng lông vũ năm màu, uy năng của nó lập tức tăng vọt một lần nữa,
chấn đời lay cổ.
Bị thanh niên họ Phong nâng tay, sau nắm chặt lấy, ánh mắt hắn toát lên vẻ
lạnh lùng, nhưng sắc mặt lại hồng nhuận không bình thường, hiển nhiên vận
dụng chí bảo như vậy, còn nghiêm trọng hơn cả tổn thương nguyên khí đối với
hắn.
Nhưng bây giờ hiển nhiên hắn không cách nào để ý những điều này, sau khi
bắt được lông vũ năm màu, hắn hung hăng ném về phía Hứa Thanh và Đội
trưởng.
Dưới một chiêu này, gió lớn gào thét, thiên địa quay cuồng.
Gió này như quét lá rụng, những nơi đi qua, hư vô đổ sụp, Hứa Thanh và
Đội trưởng càng phun ra máu tươi. Thân thể Đội trưởng sụp đổ hóa thành huyết
nhục cuốn ngược ra sau, rồi lại lần nữa hình thành, nhưng khoảnh khắc hình
thành, vẫn không cách nào kiên trì được mà nổ tung một lần nữa.
Sau mấy lần liên tiếp, hắn lại lần nữa tạo thành thân thể, cho người ta một
loại cảm giác tan thành mảnh nhỏ.
Mà Hứa Thanh thì khá hơn một chút, thân thể của hắn quá cường hãn. Cho
dù là thân thể Thần linh hay Đại Huyền Thiên giáp, lại hoặc là sự tăng cường
mang tới từ việc vận chuyển Bất Diệt Đế quyền, đều khiến cho thân xác hắn đạt
tới cấp độ cứng cỏi khác thường.
Giờ phút này dù miệng phun ra ngụm máu tươi lớn, dù cũng lui ngược lại,
nhưng cuối cùng vẫn không có chia năm xẻ bảy.
Nhưng ánh hào quang của Đại Huyền Thiên giáp vẫn hơi ảm đạm, cơn đau
nhức kịch liệt đến từ toàn thân, càng hiện lên trong cảm giác của Hứa Thanh.
Đồng thời, vách ngăn ánh xanh ngăn cản Lan Dao, và xương sống lưng màu
lam, còn có mấy vạn quỷ ngô kia cũng đều nhanh chóng rút lui, cuối cùng trở
về xung quanh Hứa Thanh và Đội trưởng.
Còn thanh niên họ Phong, qua một chiêu này, lông vũ năm màu phảng phất
khó mà chống đỡ được, một lần nữa hóa thành năm cọng lông chim, sau trở về
đại thế giới của riêng mình, năm cái đại thế giới ba hư hai thực này của hắn
cũng mờ đi.
Dáng vẻ như bị hư hao bản nguyên.
Bản thân thanh niên họ Phong, cũng phun ra một ngụm máu tươi lớn màu
bạc, sắc mặt vô cùng trắng bệch, thân thể lộ ra một cảm giác suy yếu. Giờ phút
này, hắn nhìn chằm chằm Hứa Thanh và Đội trưởng, trong mắt lấp lánh vẻ lạnh
lẽo, khàn khàn mở miệng.
“Càng ép ta đến mức độ triển khai bản nguyên... Ta quả thật xem thường các
ngươi, cũng bởi vậy phải trả giá giá đắt. Đáng tiếc, ba thế giới bị phong ấn, nếu
không, như triển khai lực lượng của ngũ giới, chớp mắt là có thể chém giết hai
người các ngươi.”
Sắc mặt Hứa Thanh trở nên u ám. Hắn không nói một lời, ánh mắt nhìn
chằm chằm cổ thanh niên họ Phong này, vết thương chỗ đó bây giờ đang khép
lại.
Một màn này, khiến đáy lòng hắn trầm xuống.
Một trận chiến này làm hắn chân chính cảm nhận được căn cơ và sự đáng sợ
của Uẩn Thần.