trong, cho dù là Uẩn Thần cũng khó có thể nhìn rõ, nhưng với ta, thì đơn giản
giống như về nhà.
Mà nơi đây là trung tâm của mê cung, chín vòng xoáy phía trên này là chín
con đường, trong đó có năm đường sống, bốn đường chết, lại biến hóa mọi lúc,
làm người ta khó mà phân rõ sinh tử.”
Đội trưởng đứng giữa không trung, chắp tay sau lưng nhìn chín cái vòng
xoáy kia, nét mặt ngạo nghễ.
“Nhưng căn cứ nghiên cứu và chuẩn bị của ta kiếp trước, ta có nắm chắc
cho dù chín cửa vào này biến hóa sinh tử thế nào, chỉ cần là con đường ta đi, nó
đều sẽ tự động hình thành đường sống vì ta!”
Đội trưởng nâng cằm lên, hất tay áo, nói thầm lời này của mình nhất định
phong cách kinh người, nghĩ với sự cơ linh của Tiểu A Thanh, tiếp theo nên
biểu lộ rung động và sự kính nể.
Cho nên, hắn chờ một hồi, nhưng phía dưới cũng không có bất cứ lời nói
nào truyền đến, thế là Đội trưởng kinh ngạc, cúi đầu nhìn lại.
Đã thấy ánh mắt Hứa Thanh không rơi trên người mình chút nào, mà là nhìn
vòng xoáy thứ bảy, mắt có ánh sáng kỳ dị, nét mặt như đang suy tư.
“Đó là đường chết, con đường chết nhất ấy, đừng nhìn.”
Đội trưởng tằng hắng một tiếng nhắc nhở.
Hứa Thanh bỏ qua, vẻ kỳ dị trong mắt càng ngày càng đậm. Hắn không biết
vòng xoáy thứ bảy kia tồn tại thứ gì, nhưng... Trong chớp mắt tới đây, thần tàng
thứ hai trong cơ thể hắn cũng chính là thần tàng Độc Cấm, truyền ra dao động
tương tự thần tàng thứ ba khi trông thấy pho tượng lúc trước.
Trong dao động kia, truyền lại khát vọng mãnh liệt!
Đội trưởng nhướn lông mày, đang muốn mở miệng, nhưng vào lúc này, một
bên khác của hang động này, giữa hư vô cuồn cuộn, một bóng dáng mặc đạo
bào rộng lớn, mang khí tức kinh khủng lại bá đạo, bước ra từ bên trong.
Cơn gió nàng dấy lên thổi bay áo bào ra sau, dán lên người, hiển lộ ra hình
dáng thân thể mềm mại uyển chuyển tuyệt luân của người này.
Nửa người dãy núi chập trùng, nửa người ẩn hiện khe rãnh, nhất là đạo bào
khoác lên thân, khiến người nhìn thấy đã có cảm giác thần bí dâng lên trong
lòng.
Đó chính là Viêm Huyền Tử.
Ngay khi xuất hiện, nàng trông thấy Hứa Thanh, trông thấy Nhị Ngưu, đầu
tiên là khẽ giật mình, tiếp theo ánh sáng trong mắt lập tức như nhật nguyệt bùng
nổ, sát ý ngút trời càng lập tức bốc lên.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng lại, Đội trưởng thì sửng sốt một chút, sau đó
trợn mắt há mồm, nét mặt đại biến, la thất thanh.
“CMN ngươi đến thế nào được!”
Nói xong, Đội trưởng quay người muốn chạy. Sát ý toàn thân Viêm Huyền
Tử như hủy thiên diệt địa, khí tức kinh khủng có thể sánh bằng Uẩn Thần, khiến
cho toàn bộ hang động đều đang nổ vang. Bóng dáng nàng bước một bước, trực
tiếp đến bên cạnh chín vòng xoáy, đấm tới một quyền về phía Đội trưởng.
“Chết đi!”
Bóng dáng xuất hiện bên cạnh vòng xoáy, mái tóc phất phới, bộ đạo bào
rộng lớn cũng khó giấu nổi thân hình lồi lõm của nàng, nhất là khuôn mặt nhỏ
tuyệt mỹ phi phàm, dù mang sát khí, nhưng lại tăng thêm mấy phần anh tư.
Mà theo nàng xuất thủ, toàn bộ hang động rung chuyển như có điềm báo sụp
đổ. Thực sự là một quyền này của Viêm Huyền Tử có thể sánh bằng tu vi Uẩn
Thần bởi vì hận ý mà toàn diện bùng nổ, đủ để nghiền nát hết thảy.
Một quyền này vặn vẹo không gian, quấy nhiễu thời gian, xuyên thấu hư vô,
diệt sạch sinh tử.
Thậm chí Hứa Thanh cũng không kịp xuất thủ, Đội trưởng đã kêu lên một
tiếng thảm thiết, thân thể hắn đã trực tiếp bị đánh nổ, chia năm xẻ bảy dưới một
quyền này của Viêm Huyền Tử.
Vô số thịt nát theo cặn xương, theo sương máu, cuốn ngược mấy chục
trượng giữa không trung.
Viêm Huyền Tử dâng lên sát cơ, sau một quyền cũng không dừng lại chút
nào, thân thể bước ra một bước, đi thẳng đến huyết nhục đã sụp đổ của Đội
trưởng, muốn lại đấm thêm một quyền tuyệt sát đánh nát.
Mà Hứa Thanh, giờ phút này ánh mắt nghiêm nghị như trọng thủy, hắn lóe
người, cuối cùng, trong nháy mắt Viêm Huyền Tử muốn đánh ra quyền thứ hai,
xé gió lao tới.
Hình thái thần linh của hắn triển khai đến tầng thứ tư, chín đầu Cửu Lê cũng
biến thành Vu giáp bao trùm khắp toàn thân.
Sức chiến đấu tăng vọt, có thể sánh bằng Quy Hư đại viên mãn.
Trong lúc bấm niệm pháp quyết, hắn dấy lên Độc Cấm, Tử Nguyệt giáng
lâm, khiến cho Thần thuật Tử Chủ hiện ra, chia cắt hư không, đồng thời càng có
Thiên Đao hiển hiện.
Chỉ thấy giữa không trung, miếu cổ hơi ra, cửa miếu mở rộng, tượng thần đi
xuống, rút đao chém một nhát.
Ánh đao như cầu vồng, như màn trời nghiêng tới, dung nhập vào sức chiến
đấu Thần linh của Hứa Thanh. Dưới sự tăng cường của Cửu Lê, dao động bên
trong khe hở hơi hé của tàng môn thứ ba càng hơn lúc trước.
Rơi thẳng xuống Viêm Huyền Tử.
Viêm Huyền Tử bóng dáng dừng lại, một quyền rơi xuống huyết nhục của
Đội trưởng, thuận thế chuyển động, đánh tới Thiên Đao đang tiến đến.
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên làm rung động tâm thần.
Quyền cùng đao va chạm.
Quyền không đáng ngại, đao lại sụp đổ!
Sức chiến đấu đến từ Viêm Huyền Tử vô cùng kinh khủng, mang đến cho
Hứa Thanh cảm giác giống như không phải đang đối mặt với Quy Hư, mà là
Uẩn Thần chân chính!
Trên thực tế là trong Quy Hư cảnh giới này, Viêm Huyền Tử làm người thứ
nhất trong danh sách của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, dù tu vi không tới tận
cùng, nhưng tư chất tuyệt luân, nội tình vô tận của nàng khiến cho nàng đã vượt
qua đỉnh cao nhất, vượt qua định nghĩa của cực hạn trên sức chiến đấu!
Giờ phút này dưới một quyền ấy, chẳng những Thiên Đao sập, còn có ý
cuồng mãnh bá đạo dâng lên, càn quét toàn thân Hứa Thanh, như vô số dãy núi
đánh đến, như thiên địa đổ sụp trên người.
Vu giáp của hắn bỗng nhiên sập, cho dù là hình thái thần linh cũng tan ra,
hóa thành mấy trăm vạn sợi hồn phân tán ra xung quanh.
Hứa Thanh càng phun ra một ngụm máu tươi, lui lại ngoài mười trượng.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn tranh thủ được chút thời gian vì Đội trưởng.