Mục lục
Vợ Bầu Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1029


“Hải Dương, con chắc chắn con không nhầm lẫn chứ?” Tống Vy nhìn Tống Hải Dương.


Tống Hải Dương rất chắc chắn mà lắc đầu: “Tuyệt đối không.”


Tống Vy mím môi, hoàn toàn không lên tiếng nữa, chấp nhận sự thật khiến cô vừa cảm thấy nằm trong dự liệu vừa nằm ngoài dự liệu.


Tô Huyền chính là Tống Huyền.


Thật ra khi Tô Huyền xuất hiện thì cô đã vì tên của Tô Huyền, ghép tên của Tống Huyền và Tô Thu lại thì rất giống, mà từng nảy sinh nghi ngờ.


Chỉ là về sau bởi vì chiều cao vẻ ngoài của Tô Huyền không có điểm nào giống với Tống Huyền, cho nên đã phủ định.


Nhưng bây giờ cô mới hiểu, sự nghi ngờ của cô khi đó, vậy mà là đúng.


Tống Huyền thật sự không chết, sau khi kim thiền thoát xác, chạy ra nước ngoài làm phẫu thuật thẩm mỹ, trở thành một nhà thiết kế trẻ cực kỳ có thiên phú.


Nếu không phải Tô Huyền là Tống Huyền còn tốt, thiết kế của Tô Huyền đó, chắc chắn không có vấn đề gì.


Nhưng bây giờ cô đã biết Tô Huyền là Tống Huyền, vậy thiết kế của vòng thi trước, sợ rằng cũng có vấn đề rồi.


Dù sao thiên phú của Tống Huyền bày ra ở đó, căn bản không thể thiết kế được trang phục xuất sắc như vậy, tóm lại không thể sau khi thay hình đổi dạng, ngay cả thiên phú cũng có.


Cho nên thiết kế của mấy vòng thi này của Tống Huyền làm sao mà có, e rằng có liên quan tới Linda đại sư.


“Cô ta vậy mà chưa chết.” Sắc mặt của Đường Hạo Tuấn ầm trầm khó coi.


Lúc đầu chuyện Tống Huyền nhảy lầu tự sát nháo rất lớn, anh lúc đó từng nghi ngờ, Tống Huyền khả năng chưa chết, nhưng cuối cùng so sánh mẫu gen, thi thể chính là của Tống Huyền, cho nên anh mới tin Tống Huyền có lẽ thật sự chết rồi.


Nhưng bây giờ xem ra, thật nực cười, anh vậy mà bị xoay vòng vòng.


“Phải, cô ta còn sống.” Vẻ mặt của Tống Vy cũng không tốt lắm mà gật đầu: “Có thể thấy việc tự sát lúc đầu của cô ta được nên kế hoạch rất tỉ mỉ, không những đoán được chúng ta sẽ nghi ngờ thi thể rốt cuộc có phải cô ta hay không, còn đoán được chúng ta sẽ dùng thi thể so sánh với mẫu gen mà trước đây cô ta để lại.”


“Xem ra pháp y lúc đầu làm đối chiếu rất có vấn đề.” Đường Hạo Tuấn híp mắt.


Tống Vy cắn môi: “Pháp y là người của cơ quan, Tống Huyền căn bản không có bản lĩnh đó để mua chuộc được đối phương.”


“Cô ta không có, nhưng Lâm Giai Nhi có.” Đường Hạo Tuấn nhìn cô.


Tống Vy sửng sốt: “Ý anh là, Lâm Giai Nhi và Tống Huyền hợp mưu…”


“Anh có suy đoán này.” Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Lúc đầu chân của Tống Huyền bị người ta đánh gãy, bệnh viện mà cô ta điều trị chính là bệnh viện của Mạnh Ngọc, có một lần, anh đã nhìn thấy bọn họ gặp mặt, nhưng anh lúc đó không có nghĩ nhiều.”


Bởi vì lúc đầu Lâm Giai Nhi vừa mới từ trong trạng thái người thực vật tỉnh lại, không ai biết cô ta rốt cuộc có thân phận gì.


Tống Huyền càng không thể biết, cho nên anh chỉ coi bọn họ là tình cờ gặp nhau trong thời gian hồi sức ở bệnh viện, bây giờ nghĩ lại, trong này đã ẩn giấu bao nhiêu chi tiết mà anh đã phớt lờ.


“Nếu thật là Lâm Giai Nhi, cô ta tại sao phải giúp Tống Huyền, đối với cô ta mà nói, Tống Huyền cũng là tình địch của cô ta.” Tống Vy nhíu chặt mày, nghĩ không thông.


Đường Hạo Tuấn nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình: “Bởi vì kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, tình địch lớn nhất của hai người bọn họ là em, cho nên đương nhiên có khả năng liên minh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK