Mục lục
Vợ Bầu Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 335


Nếu như là người bình thường, đối diện với nhiều ánh đèn nhấp nháy và nhiều ánh mắt cuồng nhiệt như vậy, e rằng sẽ căng thẳng tới mức nói không nên lời. Nhưng Tống Vy vẫn thoải mái đứng trên đó, cũng chẳng chớp mắt được vài cái, thản nhiên như không có chuyện gì.


Đường Hạo Tuấn theo dõi livestream cuộc họp báo này, nhìn thấy Tống Vy như vậy thì lười biếng cong khóe môi, đáy mắt thoáng hiện vẻ tán thưởng.


Đến cả Trình Hiệp đứng đằng sau anh cũng không nhịn được mà đẩy kính, cảm thán rằng: “Tổng giám đốc, nhà thiết kế Tổng đúng là gặp nguy cũng không hoảng nhỉ.”


“Nếu như cảnh tượng nho nhỏ này có thể khiến cô ấy hoảng loạn thì thành tựu sau này của cô ấy cũng chỉ đến đó mà thôi.” Đường Hạo Tuấn buông bàn tay đang chống đầu xuống, nhẹ giọng hỏi: “Truyền thông bên chúng ta đã tới chưa?”


“Đã lần lượt tới rồi ạ, đều đang đợi trong phòng nghỉ ngơi.” Trình Hiệp gật đầu trả lời.


Đường Hạo Tuấn khẽ nâng cằm: “Tốt, sắp xếp bọn họ tới phòng hội nghị trước, đợi bên Tống Vy kết thúc rồi bên chúng ta có thể bắt đầu.”


“Vâng.” Trình Hiệp đáp một tiếng, lập tức đi ra ngoài làm việc theo lệnh.


Đường Hạo Tuấn điều chỉnh tư thế ngồi, tiếp tục xem livestream.


Trong livestream, Tống Vy cầm điều khiển, mở màn hình lớn đằng sau lên: “Mọi người, hôm kia chủ tịch của doanh nghiệp Tống Thị, ông Tống Huy Khanh đã nói rằng tôi câu dẫn tổng giám đốc tập đoàn Đường Thị, còn ám chỉ rằng tôi khiến mối hôn ước giữa hai nhà Đường Tống tan vỡ, còn vì ghen tị với Tống Huyền, mới vạch trần Tống Huyền trong cuộc thi. Ngay tại đây tôi xin được làm sáng tỏ, tất cả những điều này đều là giả, đều là vu khống!”


Lời này vừa được đưa ra, tất cả những người ngồi ở đây đều kinh ngạc.


Có phóng viên hỏi: “Cô Tống, cô có bằng chứng gì chứng minh những điều này đều là vu khống không?”


“Đương nhiên là có!” Tống Vy gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn Giang Hạ ngồi ở góc bên phải.


Giang Hạ gật đầu, gõ hai cái lên máy tính, màn hình lớn đằng sau Tống Vy lại thay đổi.


Cô cầm gậy chỉ bảng chỉ vào màn hình lớn nói: “Mời mọi người xem, đây là lý lịch của tôi, tôi tốt nghiệp tại Học viện thiết kế Archer, thầy Mercedes là thầy của tôi, thầy Daphne là cô giáo của tôi. Tống Huyền sao chép tác phẩm của cô tôi, còn sao chép thiết kế của tôi trong trận chung kết nữa, tôi vạch trần cô ta thì có gì sai!”


Có một số phóng viên gật đầu, đồng ý với lời cô nói.


Nhưng còn có một số phóng viên không cho là như vậy, bèn hỏi: “Cô ấy sao chép thiết kế của cô, cô vạch trần cô ấy là điều đương nhiên. Nhưng điều đó không có nghĩ rằng cô không có ý đồ khác, tất cả những người trong cuộc thi đều biết rằng giữa cô và Tống Huyền có bất hòa. Vậy bất hòa giữa hai người có phải vì tổng giám đốc Đường không?”


“Không có chuyện đó!” Tống Vy nhìn vào phóng viên lên tiếng, bờ môi đỏ hé mở: “Tôi và Tống Huyền bất hòa, không liên quan tới tổng giám đốc Đường. Mà là từ khi chúng tôi sinh ra đã là kẻ thù rồi!”


“Cô Tống, cô nói vậy là có ý gì?” Đám phóng viên lên tinh thần, thậm chí có một số người còn đứng dậy.


Bọn họ cảm nhận được rằng trong đó dường như có một bí mật rất lớn.


Tống Huy Khanh cũng đang theo dõi cuộc họp báo nghe thấy Tống Vy nói như vậy, bàn tay cầm chuột siết chặt lại, thịt trên khuôn mặt già nua run rẩy: “Đồ phản nghịch này, nó muốn làm gì?”


Không phải muốn nói hết những chuyện trước đây ra chứ?


Nghĩ rồi Tống Huy Khanh vội vàng ném chuột đi, cầm điện thoại gọi điện cho Tống Vy.


Tống Vy đang định trả lời câu hỏi của phóng viên thì điện thoại trong túi đột nhiên đổ chuông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK