Mục lục
Vợ Bầu Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 932


Tống Vy nói tiếp: “Trong khoảng thời gian chúng ta chiến tranh lạnh, Lâm Giai Nhi luôn muốn chúng ta ly hôn, hơn nữa cô ta cũng cho rằng chúng ta sẽ ly hôn, nhưng cuối cùng chúng ta không những không ly hôn, mà còn hòa thuận, nên cô ta gấp gáp, biết không thể khiến chúng ta chủ động ly hôn, nên mới làm ra chuyện như vậy.”


Đường Hạo Tuấn rũ mắt.


Vì vậy Lâm Giai Nhi mới mời phóng viên, mục đích là để lợi dụng sức mạnh dư luận.


Một khi mấy cư dân mạng đó biết, anh bắt nạt Lâm Giai Nhi, nói không chừng sẽ lên mạng ép anh ly hôn để cưới cô ta, dù gì bắt nạt người ta mà không cưới, thì không đáng là đàn ông.


Nếu anh không cưới, thì tập đoàn Đường thị sẽ gặp xui xẻo.


Vì vậy, đây chính là mục đích thật sự của Lâm Giai Nhi.


“Hạo Tuấn, anh còn ở đấy không?” Tống Vy thấy anh chậm chạp không đáp lại, thì không nhịn được gọi.


Mắt Đường Hạo Tuấn khẽ lóe lên, hoàn hồn lại đáp: “Anh ở đây.”


“Hạo Tuấn, chuyện lần này chúng ta nhất định phải cảm ơn Giang Hạ, nếu không có cô ấy phá hỏng kế hoạch của Lâm Giai Nhi, e rằng anh thật sự đã bị cô ta tính kế thành công rồi.” Tống Vy nghiêm túc nói.


Đường Hạo Tuấn cũng biết chuyện này, nên khẽ cười nói: “Anh biết rồi, anh đã bảo Trình Hiệp đi làm rồi, anh tin rằng đợi cô ấy nhận được quà cảm ơn rồi, sẽ rất vui vẻ gọi cho em thôi.”


“Vâng.” Tống Vy cũng cười gật đầu.


Cô cũng không hỏi anh tặng gì.


Dù gì với giá trị bản thân của anh, chắc chắn sẽ không phải là đồ rẻ tiền.


Sau đó hai người trò chuyện về đề tài thực tế, rất ăn ý không nói về chuyện này nữa.


Dù gì cũng xui xẻo như thế, nên nhắc đến chỉ ảnh hưởng tâm trạng mà thôi.


Cuộc gọi này hàn huyên hơn nửa tiếng mới kết thúc.


Đường Hạo Tuấn vừa đặt điện thoại xuống, thì cửa phòng bệnh mở ra, Mạnh Ngọc đi vào nói: “Hạo Tuấn.”


Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu.


Mạnh Ngọc đóng cửa lại hỏi: “Cậu đã đỡ hơn chưa?”


“Ừm.” Đường Hạo Tuấn đáp.


Mạnh Ngọc áy náy nhìn anh: “Xin lỗi, tôi không biết Giai Nhi lại làm chuyện như vậy.”


Đường Hạo Tuấn ngước mắt lên nhìn Mạnh Ngọc, vẻ mặt hờ hững: “Tôi biết.”


Sao Lâm Giai Nhi lại nói cho Mạnh Ngọc biết, cô ta muốn tính kế anh chứ?


Hành động này của Lâm Giai Nhi là đang cắm sừng Mạnh Ngọc, nếu để anh ta biết, trừ phi anh ta bị điên mới không ngăn cản.


Nên để kế hoạch được tiến hành suôn sẻ, cô ta sẽ không bao giờ nói cho Mạnh Ngọc biết.


Mạnh Ngọc thở phào nhẹ nhõm: “Cậu biết thì tốt.”


Anh chỉ lo Đường Hạo Tuấn không biết, rồi nghi ngờ anh đã giúp đỡ Giai Nhi.


“Đúng rồi.” Mạnh Ngọc chợt nghĩ đến chuyện gì đó, nên nhìn Đường Hạo Tuấn nói: “Tôi đã chia tay với Giai Nhi rồi.”


Lần này Đường Hạo Tuấn chẳng hề bất ngờ, mà chỉ ừm một tiếng tỏ vẻ mình đã biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK