Đang nói, anh ta bỗng dưng nhìn thấy bản chụp CT não trên bàn làm việc của Kiều Phàm, sắc mặt liền lập tức thay đổi, vội vàng đi tới cầm lên: “Tống Vy đến chỗ anh để làm kiểm tra não sao?”
Đồng tử của Đường Hạo Tuấn run rẩy kịch liệt.
Kiểm tra não?
Không lẽ cô…
Anh lập tức quay đầu lại, nhìn về phía Tống Vy đang ở trên sofa, trong lòng cũng cảm thấy hoang mang.
Mạnh Ngọc cầm xem phim chụp, mặc dù anh ta là bác sĩ khoa ngoại nhưng cũng không phải là không biết xem phim chụp CT não.
Sau khi xem xong, anh ta chớp mắt nghi hoặc: “Nhưng Tống Vy không sao mà.”
“Cậu chắc chứ?” Đường Hạo Tuấn nhìn anh ta.
Mạnh Ngọc chắc chắn, anh ta gật đầu khẳng định: “Thật sự là không sao.”
Nói rồi, anh ta bỏ phim chụp xuống, nhìn về phía Kiều Phàm: “Vậy mục đích anh thôi miên cô ấy là gì?”
Kiều Phàm cười cười: “Ai mà biết được?”
Thấy anh ta không chịu nói đạo lý, Mạnh Ngọc bất lực: “Được, tôi cũng không hỏi rốt cuộc anh muốn làm gì nữa, anh mau đánh thức Tống Vy dậy đi.”
“Yên tâm đi, tôi chỉ thôi miên Tống Vy một tiếng thôi, sau một tiếng, cô ấy sẽ tự tỉnh lại.” Kiều Phàm nhún vai: “Nếu như các anh không tin, có thể mời bác sĩ tâm lý khác.”
Nói xong, Kiều Phàm ngồi xuống phía sau bàn làm việc.
“Chuyện hôm nay sẽ không kết thúc đơn giản như vậy đâu.” Đường Hạo Tuấn nhìn anh ta bằng ánh mắt âm u, bỏ lại một câu rồi bế Tống Vy đi ra ngoài.
Mạnh Ngọc gối hai tay ra sau gáy rồi thản nhiên đi theo sau ra ngoài.
Đường Hạo Tuấn để Tống Vy lên xe nhưng không hề lái xe đi mà ngồi vào ghế lái, nhìn cô chăm chú, yên lặng đợi cô tỉnh lại.
Một tiếng nhanh chóng qua đi, Tống Vy thật sự tỉnh lại đúng giờ như Kiều Phàm đã nói.
Tống Vy nhìn thấy Đường Hạo Tuấn còn tưởng rằng mình đã nhìn nhầm, cô xoa mắt, thấy anh vẫn còn ở đó thì mới biết không hề nhìn lầm.
“Sao anh lại ở đây?” Tống Vy hỏi.
Sau đó cô lại phát hiện ra mình đang ở trên xe của anh, cả người lại càng đơ ra.
Không phải cô ở trong phòng làm việc của Kiều Phàm để anh ta thôi miên sao? Làm thế nào…
Nghĩ đến điều gì đó, Tống Vy nhìn người đàn ông bên cạnh: “Có phải anh đem tôi từ phòng làm việc của Kiều Phàm ra không?”
Câu nói của Đường Hạo Tuấn nói ra có phần lạnh lùng: “Em tới tìm Kiều Phàm làm gì?”
Tống Vy khẽ cử động môi: “Không liên quan đến anh.”
“Không liên quan đến tôi?” Câu này của cô làm Đường Hạo Tuấn tức giận, anh siết nắm đấm, giọng nói lạnh lùng không chút tình cảm: “Em có biết là nếu tôi không xuất hiện kịp thời thì em đã bị tên Kiều Phàm đó bắt nạt rồi không.”
“Không thể nào!” Tống Vy lập tức phản bác.
Đường Hạo Tuấn hừ lạnh: “Làm sao mà không thể, không phải trước đây anh ta đã từng ra tay với em sao?”