“Cậu thì sao, cậu căng thẳng à?” Tống Vy nhìn cô ấy.
Mắt Hạ Bảo Châu sáng lên, phấn khích lắc đầu: “Không căng thẳng, vừa nghĩ được đứng trên sân khấu chung với nhiều siêu mẫu đàn anh đàn chị như vậy, tớ vui còn không kịp nữa là.”
“Vậy à, vậy thì tốt.” Tống Vy yên tâm gật đầu.
Cô sợ Hạ Bảo Châu lần đầu tham gia sự kiện quốc tế sẽ căng thẳng, mà một khi đã căng thẳng thì dễ xảy ra sơ sót, mất điểm ấn tượng.
May mà Hạ Bảo Châu không khiến cô thất vọng.
“Ô, đây chẳng phải là Tống Vy sao? Xuất viện rồi?” Đang suy nghĩ thì giọng điệu kỳ lạ của Hàn Thư bỗng truyền đến.
Hạ Bảo Châu khinh bỉ: “Mẹ kiếp, sao cô ta lại đến đây.”
Tống Vy cũng rất đau đầu, chỉ cảm thấy Hàn Thư như người không có não, lần nào đến tìm họ cũng chẳng được lợi gì, nhưng lần nào cô ta cũng đến.
Chẳng khác nào kẻ cuồng tự ngược đãi.
Hàn Thư không biết hai người nghĩ gì, cô ta đi tới trước mặt hai người rồi dừng lại, sau đó nhìn Tống Vy bằng ánh mắt giễu cợt: “Nghe nói cô vào viện vì sảy thai? Sao, thật sự sảy thai rồi?”
Tống Vy sầm mặt: “Xin lỗi.”
“Cái gì?” Hàn Thư làm ra vẻ như không nghe rõ.
Tống Vy lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm: “Tôi nói, xin lỗi!”
Hàn Thư sững người trước ánh mắt lạnh lùng đầy vẻ uy hiếp của cô, sau đó cô ta nghĩ ra gì đó, ánh mắt lóe lên rồi bật cười: “Được được được, tôi xin lỗi, xin lỗi nhé, tôi không nên nói cô sảy thai, được chưa?”
“Đây mà là xin lỗi à?” Hạ Bảo Châu tức giận trừng Hàn Thư.
Hàn Thư không phục, quay đầu nói: “Sao, bảo tôi xin lỗi hai các người tôi cũng xin lỗi rồi, hai người lại không vừa lòng, rốt cuộc hai người muốn thế nào.”
“Chúng tôi bảo cô xin lỗi, cô cũng không xem lại cái thái độ xin lỗi của cô có đúng hay không, có ai xin lỗi như cô à?” Hạ Bảo Châu tức đến đỏ mặt. Tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Hàn Thư kinh thường bĩu môi: “Ai nói không có, chẳng phải tôi nói rồi à, tóm lại tôi đã xin lỗi rồi, hai người nhận hay không tôi mặc kệ, hứ!”
Cô ta lườm nguýt rồi xoay người bỏ đi.
Hạ Bảo Châu giận dữ muốn đuổi theo.
Tống Vy kéo cô ấy lại: “Bỏ đi, ở đây là hội trường thi đấu, ầm ĩ lên thì không hay.”
“Nhưng cứ thế bỏ qua cho cô ta tớ thực sự không cam tâm, không ngờ cô ta lại nói cậu sảy thai, đúng là tức chết mất.” Hạ Bảo Châu tức giận giậm chân.
Tống Vy nheo mắt nguy hiểm: “Yên tâm đi, tớ nhớ thù này rồi, lần sau tìm được cơ hội sẽ đánh trả lại.”
Hạ Bảo Châu sáng mắt: “Vy Vy, cậu muốn đánh trả thế nào?”
Tống Vy cười, không lên tiếng.
Bên kia, Hàn Thư quay về bên cạnh Tô Huyền: “Cô Tô, cô bảo tôi đi chọc tức Tống Vy, tôi đã làm rồi.”
Tô Huyền hài lòng cong môi: “Tốt lắm.”
“Nhưng tôi không hiểu, cô bảo tôi thời gian này tìm cơ hội lấy chuyện Tống Vy sảy thai là cái cớ để chọc tức Tống Vy là có mục đích gì?” Hàn Thư ngờ vực nhìn cô ta.