Mục lục
Vợ Bầu Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 701


“Mau lên, mau nối máy giúp tôi với tổng giám đốc của cô đi!” Giang Hạ gấp đến độ giọng nói cũng trở nên run rẩy


Tiếp tân nhíu mày lại: “Thưa cô, tổng giám đốc của chúng tôi vô cùng bận rộn, nếu như cô có chuyện gì có thể nói với tôi trước, chờ sau khi tổng giám đốc có thời gian rảnh, tôi sẽ chuyển lời giúp cô, được không?”


Hừ, lại là một người phụ nữ có ý xấu với tổng giám đốc nữa.


Loại phụ nữ như này cô ta đã gặp nhiều rồi, ngày nào cũng suy nghĩ cách để có thể liên lạc với tổng giám đốc, cô ta sẽ không để loại phụ nữ như thế được như ý đâu.


Giang Hạ sắp bị cô tiếp tân này làm cho tức chết, bực bội nắm tóc, rống lên: “Tôi là bạn thân nhất của vợ của tổng giám đốc mấy người. Mợ chủ của mấy người đã xảy ra chuyện rồi, nếu như bây giờ cô không chịu liên lạc với Đường Hạo Tuấn, làm trễ nãi thời gian suy nghĩ cách cứu mợ chủ của mấy người , thì cô cứ chờ mà chịu trách nhiệm đi, chỉ sợ cô không thể gánh được trách nhiệm này thôi!”


Lời này vừa nói xong, trong lòng tiếp tân lập tức trở nên giật thót.


Chuyện tổng giám đốc kết hôn cả tập đoàn đều biết, nhưng chưa ai trong bọn họ từng gặp mợ chủ.


Bây giờ người tự nhận là bạn thân nhất của mợ chủ lại nói mợ chủ đã xảy ra chuyện. Dù không biết là thật hay là giả, nghe giọng điệu có vẻ vô cùng gấp gáp, chẳng lẽ thật sự đã xảy ra chuyện rồi?


Tiếp tân không dám đánh cược.


Nếu như mợ chủ thật sự xảy ra chuyện mà cô ta không chịu truyền lời, thì quả thật hậu quả này cô ta không thể gánh vác nổi.


Nhưng nếu như chỉ là một trò đùa ác ý của người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại…


Tiếp tân cắn môi, sau mấy giây xoắn xuýt , cuối cùng cô ta vẫn quyết định truyền lời.


Cho dù đó có là một trò đùa ác ý, cùng lắm thì cô ta cũng chỉ bị mắng một trận thôi. Dù sao thì cũng không sợ chuyện lớn, chỉ sợ chuyện chẳng may.


Sau khi làm xong công tác tư tưởng cho bản thân, tiếp tân hít sâu, giọng nói trở nên vô cùng nghiêm túc trả lời: “Xin cô đợi cho một lát, tôi sẽ lập tức chuyển lời ngay.”


Cuối cùng Giang Hạ thở phào một cái, nhưng trước khi tắt điện thoại, vẫn không quên căn dặn: “Nhớ là phải nhanh lên, tôi sợ rằng chậm thêm một chút sẽ không kịp mất.”


“Dạ vâng.”


Sau khi tiếp tân nói xong, cúp điện thoại, lập tức gọi cho tầng cao nhất.


Tiếp tân không có quyền hạn trực tiếp gọi tới văn phòng của Đường Hạo Tuấn, chỉ có thể gọi tới điện thoại di động của Trình Hiệp.


Trình Hiệp đang sắp xếp tài liệu thì nghe tiếng điện thoại di động kêu, sau khi nhìn thoáng qua, anh ta đưa lên tai: “Chuyện gì?”


“Trợ lý Trình, vừa rồi mới có một cô gái gọi điện thoại tới, nói là bạn thân nhất của mợ chủ, cô ấy còn bảo mợ chủ đã xảy ra chuyện, muốn tôi nhanh chóng báo cho tổng giám đốc.” Tiếp tân nói.


Động tác sắp xếp tài liệu của Trình Hiệp chợt khựng lại: “Mợ chủ xảy ra chuyện sao?”


“Đúng vậy, cô gái kia đã nói như thế, hơn nữa giọng nói cũng hết sức gấp gáp, nghe không giống như đang nói dối.”


“Cô gái kia có nói tên của mình là gì không?” Vẻ mặt của Trình Hiệp trở nên nghiêm túc hỏi.


Nếu như là Giang Hạ, vậy có lẽ mợ chủ đã thật sự xảy ra chuyện rồi.


Tiếp tân lắc đầu: “Không nhắc tới.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK