Nghe thấy tiếng “bà xã”, mặt Tống Vy đỏ lên: “Không quấy rầy anh làm việc chứ?”
“Không.” Đường Hạo Tuấn giơ tay ngăn Trình Hiệp đưa tài liệu tới.
Tống Vy gật đầu: “Vậy thì tốt.”
“Thi xong rồi à?” Đường Hạo Tuấn đẩy cửa phòng làm việc đi vào.
Trình Hiệp cười khổ theo sau.
Tống Vy ‘ừm’ một tiếng: “Xong rồi, em được vào nhóm A.”
Đường Hạo Tuấn biết quy chế cuộc thi nên hiêu nhóm A có ý nghĩa thế nào, trong mắt anh thoáng qua một tia khen ngợi: “Tốt lắm, chúc mừng em.”
“Cảm ơn anh.” Tống Vy cười đáp lại: “Ồ đúng rồi, còn có Hạ Bảo Châu cũng nhờ em cảm ơn anh đấy, lần này cô ấy sắp phất rồi.”
“Anh chỉ cho cô ấy cơ hội thôi, còn phất lên được là do cô ấy có năng lực.” Đường Hạo Tuấn nhẹ giọng nói.
Tống Vy liếc nhìn Hạ Bảo Châu đang cảm động, dở khóc dở cười: “Anh nói cũng đúng.”
Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mấp máy, anh đang định đáp lời thì chợt có tiếng điện thoại vang lên.
Anh liếc Trình Hiệp.
Trình Hiệp ngượng ngùng cười rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra, nhìn số điện thoại trên đó, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
“Tổng giám đốc, là bảo vệ trông chừng cô Lâm gọi tới, tôi ra ngoài nghe trước.” Trình Hiệp chỉ vào điện thoại.
Đường Hạo Tuấn khẽ nâng cằm, đồng ý.
Trình Hiệp quay người đi tới nơi cách đó không xa.
Tống Vy nghe thấy tiếng động thì hỏi: “Sao thế anh?”
“Không sao, là điện thoại của Trình Hiệp.” Đường Hạo Tuấn đơn giản đáp.
Tống Vy gật đầu hiểu ra: “Thế à.”
Sau đó cô lại chuyển chủ đề, nói đến những chuyện thú vị trong lúc thi.
Cô nhắc đến rất nhiều thuật ngữ chuyên môn về thiết kế.
Mặc dù Đường Hạo Tuấn không hiểu lắm nhưng cũng không ngắt lời cô, nghiêm túc lắng nghe, làm một người nghe đạt chuẩn.
Lúc này Trình Hiệp nghe điện thoại xong trở lại, sắc mặt không tốt lắm: “Tổng giám đốc.”
“Sao vậy?” Đường Hạo Tuấn cau mày.
Trình Hiệp hít sâu một hơi: “Cô Lâm tự sát rồi ạ.”
Ngay lập tức, bầu không khí trở nên yên lặng.
Sắc mặt Đường Hạo Tuấn u ám, một lúc sau mới trầm giọng bảo: “Cậu nói gì?”
“Cô Lâm cắt cổ tay tự sát.” Trình Hiệp nói lại.
Đường Hạo Tuấn đột nhiên đứng lên: “Tự sát?”
“Vâng.” Trình Hiệp gật đầu: “Nửa tiếng trước bảo vệ đúng giờ đi lấy bộ đồ ăn cho cô Lâm, kết quả sau khi vào phòng thì thấy không có ai, bảo vệ bắt đầu đi tìm, cuối cùng tìm thấy cô Lâm đã cắt cổ tay trong nhà vệ sinh.”
Đường Hạo Tuấn nắm chặt điện thoại, không nói gì, không khí xung quanh giảm mạnh.