Tống Vy hiểu rồi.
Chắc chắn Tô Thu đã làm gì đó.
“Chị biết rồi, chị tới ngay đây, em ở đó chờ chị.”
“Vâng.” Tống Kim gật đầu.
Tống Vy đặt điện thoại xuống: “Giang Hạ này, tớ qua bệnh viện một chuyến.”
“Đi đi.” Giang Hạ nở nụ cười.
Cô ấy cũng nghe được nội dung cuộc gọi vừa nãy, cho dù bạn tốt cũng không chào đón người ba cặn bã Tống Huy Khanh này.
Nhưng người đó gặp chuyện thì bạn tốt vẫn cần phải đi thăm.
Tống Vy lái xe đến bệnh viện.
Lúc đến nơi, Tống Huy Khanh đã không sao rồi, chỉ là vẫn chưa tỉnh lại.
Tống Vy đứng bên giường bệnh nhìn ông ta: “Bác sĩ nói thế nào?”
“Nói ông ta tức đến ngất xỉu, những cái khác thì không sao.” Tống Kim đáp.
Tống Vy hơi hất cằm: “Chị biết rồi.”
Lúc này, cửa phòng bệnh mở ra lần nữa, Đường Hạo Tuấn đi vào trong.
“Anh rể.” Tống Kim chào anh.
Anh khẽ gật đầu xem như đáp lại rồi nhìn sang Tống Vy: “Anh đã bắt Lâm Quốc Thần rồi.”
“Sao giờ lại bắt?” Tống Vy hỏi.
“Người theo dõi Lâm Quốc Thần báo tin rằng nhìn thấy Lâm Quốc Thần sau khi nghe điện thoại thì bỗng dưng sắp xếp hành lý, còn định mua vé máy bay rời khỏi thành phố nên người đó đoán ông ta muốn bỏ trốn, thế là anh ra lệnh khống chế ông ta lại.” Đường Hạo Tuấn liếc nhìn Tống Huy Khanh.
Tống Vy nheo mắt: “Em hiểu vì sao ông ta lại ngất rồi, có lẽ vì ông ta nghe Tô Thu liên lạc với Lâm Quốc Thần trong phòng bệnh nên mới tức đến nỗi ngất xỉu.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Dừng lại một thoáng, cô tiếp tục nói: “Tô Thu không dám xử lý Tống Huy Khanh ở bệnh viện nên chỉ có thể hoảng hốt chạy trốn. Đồng thời báo cho Lâm Quốc Thần đi nhanh bởi bọn họ biết sau khi Tống Huy Khanh tỉnh lại sẽ không tha cho mình.”
“Thì ra là thế.” Tống Kim chợt hiểu ra: “Lúc em ra ngoài mua đồ ăn cho Tống Huy Khanh, ông ta vẫn chưa tỉnh. Trong lúc đó Tô Thu đã tới, nhìn thấy Tống Huy Khanh còn ngủ, cảm thấy nói chuyện với Lâm Quốc Thần cũng không sao. Ai ngờ lại đánh thức ông ta, làm Tống Huy Khanh phát hiện ra bọn họ ngoại tình.”
“Chắc là thế.” Tống Vy gật đầu.
Đường Hạo Tuấn nhìn cô: “Bây giờ Tống Huy Khanh đã biết chuyện giữa Tô Thu và Lâm Quốc Thần, ắt hẳn em cũng không định giấu nữa đúng không?”
Tống Vy vuốt tóc: “Ừ, đây là lúc nên nói cho ông ta biết.”
Cô nhìn Tống Huy Khanh từ từ tỉnh lại, bình thản nói.
Tống Huy Khanh mở to mắt, chị em Tống Vy và Đường Hạo Tuấn xuất hiện trong tầm nhìn của ông ta.
“Con… là các con đó à.” Tống Huy Khanh đỡ cơ thể ngồi dậy.
Bây giờ ông ta còn yếu hơn cả hôm qua, giọng nói cũng thều thào hơn.