Mục lục
Vợ Bầu Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 457


“Đương nhiên là Vũ nói rồi!” Hàn Thư nhìn sang Trâu Vũ ở bên cạnh.


Nhưng Trâu Vũ lại che mặt, dáng vẻ không dám gặp người.


“Vũ à, anh sao vậy?” Hàn Thư khó hiểu hỏi, vươn tay ra muốn kéo tay Trâu Vũ trên mặt xuống.


Trâu Vũ đẩy cô ta ra, thẹn quá hóa giận quát lên: “Tôi làm sao? Tôi bảo cô đừng nói nữa, vì sao cô không nghe?”


Hàn Thư tủi thân cắn môi dưới: “Không phải em đang nói sự thật à? Sao anh lại hung dữ với em như vậy?”


“Để tôi giải thích vì sao anh ta lại hung dữ với cô cho.” Tống Vy sửa lại mái tóc bị gió lạnh thổi cho tán loạn, ánh mắt hơi châm chọc quét qua Trâu Vũ: “Đó là vì anh ta nói dối cô. Tôi chưa bao giờ theo đuổi anh ta, lại càng không chèn ép mấy người theo đuổi anh ta. Anh ta nói như vậy, là để từ chối cô mà thôi.”


Nghe thấy vậy, Hàn Thư kinh hãi nhìn sang người đàn ông, muốn biết đây rốt cuộc có phải là thật hay không.


Người đàn ông thẳng thừng tránh né ánh mắt cô ta, quay đầu sang một bên.


Hàn Thư hiểu Trâu Vũ, quá hiểu rõ động tác này của anh ta luôn rồi, đây rõ ràng là biểu hiện của anh ta khi hổ thẹn, cũng có nghĩa là tất cả những gì Tống Vy nói đều là thật!


“Anh lại dám lừa tôi!” Sắc mặt Hàn Thư hết xanh lại trắng, tức điên người đấm vào vai Trâu Vũ.


Trâu Vũ bị cô ta đánh đau, cũng không xuống nước được, không quan tâm gì hết nữa mà quát lên: “Tôi lừa cô đấy thì làm sao, tôi chưa bao giờ thích cô, người tôi thích luôn là Tống Vy!”


“Cái gì?” Hàn Thư kinh hãi trừng to mắt.


Còn Tống Vy lại chán ghét cau mày lại.


Thích cô?


Đừng tưởng rằng cô nhìn không ra, người này không hề thích, chẳng qua là thèm muốn vẻ ngoài của cô mà thôi.


“Sao… sao anh có thể đối xử với tôi như vậy?” Hàn Thư tức tới mức bật khóc.


Trâu Vũ phủi chỗ quần áo bị cô ta siết nhăn: “Vậy thì chia tay là được!”


“Cái gì, chia tay?” Tiếng khóc của Hàn Thư dừng lại, ngay sau đó liền hoảng loạn.


Cô ta thích anh ta là thật, nhưng hơn thế còn muốn dựa vào gia thế của anh ta để có được càng nhiều tài nguyên trở thành người mẫu hàng đầu.


Cho nên sao có thể chia tay được!


Lúc này, đến cả Tống Vy cũng bị mức độ tiến triển của hai người này làm cho kinh ngạc không thôi.


Cô không ngờ rằng hai người này quậy tới quậy lui lại thành ra chia tay.


“Vũ, chúng ta không chia tay có được không? Em sai rồi, em không nên nói những lời đó. Em xin lỗi anh.


Đừng chia tay có được không?” Hàn Thư kéo tay áo Trâu Vũ, khẩn khoản cầu xin.


“Muộn rồi!” Trâu Vũ rút tay áo lại, không hề nể nang chút nào, sau đó cười nịnh nọt nhìn sang Tống Vy: “Tống Vy, không phải em muốn về sao, hay để anh đưa em về nhé, em nhìn xem mưa to thế này, một mình em cũng không dễ đi.”


Tống Vy còn chưa trả lời, Hàn Thư đã nhìn cô với vẻ mặt oán hận.


Tống Vy không hề sợ hãi cười với Hàn Thư, lúc này mới từ chối một lần nữa: “Tôi không đi một mình, bạn trai tôi tới đón rồi.”


Trâu Vũ kinh ngạc há hốc miệng: “Em có bạn trai rồi?”


“Đúng vậy.” Tống Vy gật đầu, sau đó quay người về phía trước: “Anh ấy tới rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK