Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trưởng lão tên Xích Hỏa Trưởng Lão mặc trường bào màu đỏ, chính là trưởng lão thứ sáu của Tử Cực Đan Tông hiện giờ.

Sống không biết đã bao lâu rồi, nghe nói là do một luồng Xích Dương Thiên Hỏa hóa thành, thuật luyện đan một tay, đang vô cùng nổi tiếng ở trên thượng giới.

Sau lưng ông ta, cũng có không ít các trưởng lão và đệ tử theo sau, nhìn là biết ông ta chính là người đứng đầu.

Trong số đám đệ tử kia, cả nam cả nữ đều mặc trường bào màu xanh, có điều phía trên ngực lại sử dụng phù văn ngưng tụ đan văn để thể hiện thân phận.

Đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông.

Tu vi đều không được xem là mạnh lắm, cơ bản đều là Đại Năng Cảnh.

Lúc này họ cũng tò mò quan sát Cố Trường Ca.

Thiếu chủ của Cố Gia trong lời đồn, hắn đến Tử Cực Đan Tông làm gì vậy? Hơn nữa nữ tử váy xanh bên cạnh hắn kia, tu vi sao lại yếu như vậy? Lại chỉ là Thần Thông Cảnh.

Dù sao thì thân phận của Cố Trường Ca cũng rất tôn quý, bọn họ cũng chỉ đưa mắt nhìn mấy cái, không dám nói gì, để tránh tội bất kính.

Vào thời khắc này trong lòng mọi người đều đang phỏng đoán mục đích tới đây của Cố Trường Ca.

“Cố Trường thiếu chủ xin mời vào trong, ở trước cửa sơn môn cũng có phần thất lễ rồi.”

Ngay lập tức, Xích Hỏa Trưởng Lão làm ra động tác mời, mời Cố Trường Ca đi trước.

Cố Trường Ca mỉm cười, đi theo sau.

Rất nhanh, dưới chân đám người đã xuất hiện thần vồng, đi về phía sâu thẳm của Tử Cực Đan Tông.

Trong một tòa cung điện rộng lớn, đan hương lượn lờ, cõ vẻ đã rất lâu đời rồi.

Không ít các đệ tử dung mạo xinh đẹp bước tới dâng trà “Linh Cửu Linh” cho Cố Trường Ca, sau đó lùi sang bên cạnh.

“Không biết Trường Ca thiếu chủ hôm nay đến tông của ta, là có chuyện gì?”

Xích Hòa Trưởng Lão đã uống trà, sau đó liền nghi hoặc hỏi.

Giữa Tử Cực Đan tông và các đại thế lực khác, quan hệ thực sự đều rất tốt, rất ít khi xảy ra chuyện xô sát, vì vậy Cố Trường Ca tới đây thăm hỏi, có lẽ không có xung đột gì cả.

Lúc này, Cố Trường Ca cũng mở lời, khuôn mặt khẽ mỉm cười.

“Xích Hỏa Trưởng Lão không cần khách khí, thực sự thì Trường Cố hôm nay đến đây thăm hỏi Tử Cực Đan Tông, chính xác là có một chuyện nữa.”

“Ồ, chuyện mà Trường Ca thiếu chủ nói, lẽ nào là có liên quan tới vị cô nương này sao?”

Xích Hỏa Trưởng Lão nghe thấy vậy, ánh mắt không khỏi dừng lại.

Cuối cùng nhìn nữ tử áo xanh ở bên cạnh Cố Trường Ca.

Dung mạo rất đẹp, thế nhưng tu vi lại chẳng ra làm sao.

Ông ta không chắc về thân phận của Lâm Thu Hàn, vì vậy chỉ nói câu cô nương, có điều nhìn trông có vẻ cũng có quan hệ thân thiết với Cố Trường Ca.

Nghe đồn Cố gia thiếu chủ vô cùng lạnh lùng, cao cao tại thượng, rất khó tiếp xúc, đến giờ xem ra lời đồn đã sai rồi.

Ít nhất lúc nói chuyện với Cố Trường Ca, ông ta không cảm thấy có gì sai cả, thậm chí cảm thấy giống như gió xuân, khiến cho người ta có cảm giác ấm áp.

Người như vậy,sao có thể lại có tính cách như trong lời đồn kia chứ.

Trong lòng Xích Hỏa Trưởng Lão không ngừng lắc lắc đầu.

“Lâm Thu Hàn là người ta đưa từ hạ giới tới đây, lúc đó ta thấy thiên phú luyện đan của nàng ấy rất khá, trong lòng dao động, muốn đưa nàng tới thượng giới, vừa hay đưa tới Tử Cực Đan Tông, để tránh lãng phí tài năng của nàng.”

Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, không nói thẳng cái gì mà Tử Cực Đan Tông gần đây khá sa sút, mà muốn dùng cách nói gieo trong lòng người ta một hạt giống tốt để nói chuyện.

Như vẫn sẽ không quá vô tình.

Dù sao thì hắn vẫn mong đợi cho Tử Cực Đan Tông giúp hắn bồi dưỡng Lâm Thu Hàn.

Trước mặt mà trọc vào nỗi đau của người ta thì có hơi quá đáng.

Vì vậy hắn đã lựa lời một cách rất tế nhị.

Nếu như đổi lại một chút thành Lâm Thu Hàn là người ta đưa từ hạ giới tới, thiên phú đan đạo rất khá, lại thấy Tử Cực Đan Tông các ngươi gần đây chẳng có đệ tử xuất chúng nào cả, nên ta tặng các người nàng ấy.

Xích Hỏa Trưởng Lão cũng là người thông minh, chỉ nghe một cái thì đã hiểu ra, trên mặt có chút xấu hổ, thế nhưng lại có chút kỳ vọng.

Suy cho cùng Cố Trường Ca thân là thiếu chủ Cố Gia, nếu như đưa người bình thường có chút thiên phú tới, đó chẳng phải là tự làm mình mất mặt sao?

“Trường Ca thiếu chủ lại có lòng như vậy, lão phu thay mặt cho Tử Cực Đan Tông cảm tạ ý tốt của Trường Ca thiếu chủ.”

Xích Hỏa trường lão cười he he nói, rồi mới bắt đầu quan sát tỉ mỉ Lâm Thu Hàn.

Dưới sự bức bách bởi nét mặt của ông ta, Lâm Thu hàn cũng có chút căng thẳng,có điều nhớ tới lời dặn của Cố công tử, nàng lại bình tĩnh lại.

Lúc này, không được hoảng loạn, Cố công tử vẫn còn đang đứng đằng sau nàng kìa.

Lâm Thu Hàn tự nhủ lòng mình.

Cố Trường Ca mỉm cười, sắc mặt không có chút thay đổi.

Thiên phú đan đạo đáng sợ của Lâm Thu Hàn hắn đương nhiên hiểu rất rõ, kẻ bị lợi dụng Tử Cực Đan Tông này, chắc chắn là người thật thà rồi.

Có điều lúc này lại không có ai nhảy ra chất vấn, khiến cho hắn cảm thấy hơi chán.

Dù sao thì cũng là con đường bình thường.

Chỉ có đám đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông thấy Lâm Thu Hàn tu vi yếu, lại đến từ hạ giới, bắt đầu cười nhạo.

Chỉ đáng tiếc, nàng thân mang khí vận lớn,lại không đi theo con đường này.

Xem ra ở bên cạnh mình đã lâu như vậy, thói quen trang bức vả mặt đã không còn nữa.

Cố Trường Ca đột nhiên cảm thấy mất hứng, đi đến đâu cũng chẳng có ai dám bật lại hắn, khiến hắn muốn lấy thế đè người cũng không được.

Ai ai cũng sợ hãi hắn như vậy.

“Ý.....”

Lúc này, Xích Hỏa Trưởng Lão đột nhiên kêu lên một tiếng, nhìn sắc mặt của Lâm Thu Hàn,có chút không dám tin.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK