Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thổi phù một tiếng!

Kiếm quang xuyên qua xương.

Theo vết máu chướng mắt.

Giữa thiên địa giống như bỗng nhiên vang lên tiếng tụng kinh kỳ dị, đại đạo đơn giản nhất, bên trong hư không, từng đóa sen nở rộ, đạo âm vô tận, bắt đầu quanh quẩn.

Thần tính phun trào, thậm có chí mùi thơm dày đặc giữa thiên địa!

Mỗi một giọt máu đều rất óng ánh, giống như thần huyết của cổ lão thần linh, sáng chói mà huyền diệu, có thể chiếu rọi từng thế giới.

Một màn này, khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ, căn bản không nghĩ tới Cố Trường Ca lại đột nhiên làm như thế.

Tự mình hại mình? Hắn vậy mà tựphá nát thân thể của mình?

Rất nhiều tu sĩ, đối với lời Cố Trường Ca vừa nói đều cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Trả xương?

Trả xương cái gì?

Lẽ nào Cố Trường Ca tính đào xương của chính mình sao?

Rất nhiều người không kịp phản ứng lại.

"Ngươi..." ngay cả đại thống lĩnh Hạo Miểu của Hải Vương cung,trong nháy sắc mặt liền cứng đờ, vẻ đùa cợt không còn nữa, mà thay vào đó là dáng vẻ khó có thể tin được.

"Cố Trường Ca... "

Thanh âm của Cố Tiên Nhi có chút phát run, đôi mắt đẹp trực tiếp trừng lớn.

Tay ngọc nắm chặt mép váy, tâm cũng nhấc lên theo.

Nàng cho rằng Cố Trường Ca sẽ đích thân nói ra chân tướng năm đó, nhưng không nghĩ tới hành động của hắn ác hơn, vậy mà trực tiếp xuống tay muốn khoét xương trả lại cho nàng.

Trong chớp nhoáng này, ầm một tiếng!

Đầu nàng trống rỗng, miệng mở rộng nhìn xem tất cả, thậm chí không biết nói cái gì, ngây người trên không trung.

"Thật sự là không nghĩ tới ! Vậy mà khoét xương trả muội muội..."

"Tên này đủ ác độc! Ngay cả một chút do dự cũng không có, xem ra hắn đã sớm dự liệu tất cả... "

Nhiều thế lực cường đại đối với bí ẩn năm đó của Cố gia có biết chút ít, giờ phút này trái tim bọn họ cũng đập thình thịch, với thân phận hậu bối của Cố Trường Ca, cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Đây là sợ hãi và kiêng kị.

"Khoét xương trả muội, không nghĩ tới Cố Trường Ca thật sự làm được, sớm biết có ngày này , thì lúc đầu đừng làm như vậy.

"Bất quá chuyện này nói ra cũng tốt, gia tộc xác thực rất áy náy với Tiên Nhi, chỉ là một chút lời đồn vớ vẩn thì tính là cái gì, coi như nhìn cả giới, lại có người dám lên tiếng nói xấu Cố gia ta à!"

Cố Nam Sơn thở dài, nhưng ánh mắt nhìn Cố Trường Ca, đã nhu hòa hơn rất nhiều.

Lúc này, ngay cả hắn cũng cảm giác chuyện năm đó có phải hay không đúng như Cố Tiên Nhi suy đoán, che giấu bí ẩn gì đó không để cho người biết.

Mà lúc này, lời nói của Cố Trường Ca vẫn vang vọng trong thiên địa như cũ.

Hắn đang kể lại một việc.

Việc năm đó, không có thêm mắm thêm muối, chỉ là đơn giản trình bày tất cả.

Giấy chung quy không gói được lửa.

Loại chuyện này sớm muộn sẽ huyên náo đến thiên hạ đều biết, đặc biệt bị ép nói ra, không bằng bản thân chủ động thẳng thắn.

Quyền chủ động nằm trong tay mình, thì mọi chuyện sẽ không vượt khỏi tầm kiểm soát của bản thân.

Mà ai nói chuyện này, nhất định sẽ mang đến cho bản thân ảnh hưởng tiêu cực rất lớn?

Cố Trường Ca tiếp tục nói.

"Khối xương này vốn là của Tiên Nhi, năm đó lúc nàng còn nhỏ phụ mẫu ra ngoài lúc, bị ta thừa cơ khoét đi, làm hại Tiên Nhi phiêu bạt bên ngoài mười mấy năm qua "

"Việc này ta rất áy náy với nàng, hôm nay vừa vặn trước mặt thiên hạ, trả cho nàng một cái công đạo."

Nét mặt của hắn rất bình tĩnh, thanh âm cũng rất bình tĩnh, nhưng trong mắt lại có thần sắc khác thường.

Đạo kiếm quang này xuyên qua hết thảy, còn đang kêu vang dội.

Miệng vết thương, có hào quang chói lọi đan xen nhau, xuất hiện từng cái phù văn sáng chói.

Óng ánh mà huyền diệu, mênh mông mà thần bí, thánh khiết mà xuất trần.

Theo như lời Cố Trường Ca nói ra, một câu chuyện cũ bí ẩn nổi lên mặt nước, công khai với mọi người.

"Hóa ra giữa Cố Tiên Nhi với Cố Trường Ca, còn bí ẩn như vậy... "

"Việc này không thể tưởng tượng nổi, thật là khó có thể tin."

"Nếu như không phải Cố Trường Ca nói ra, chúng ta đều không biết, tin đồn cũng nói Cố Tiên Nhi là chí tôn niết bàn trọng sinh, hóa ra là như vậy! Nói vậy Cố Tiên Nhi cũng thật đáng thương , tuổi còn nhỏ đã bị đường huynh đào đi đại đạo chi cốt thuộc về bản thân."

"Đúng vậy, tuổi còn nhỏ đã phải tiếp nhận mọi thứ nàng không thể! Cố Trường Ca thật quá đáng!"

"Vốn dĩ sẽ là hòn ngọc quý trên tay Trường Sinh Cố gia, những năm này lại lưu lạc bên ngoài, nếm đủ đau khổ khắc nhân gian, cũng không dễ dàng gì... "

Trước đó không ít tuổi trẻ nữ tử đối với Cố Tiên Nhi còn có chút hâm mộ, cảm thấy có một ca ca như Cố Trường Ca bảo hộ nàng, khiến bọn họ rất hâm mộ.

Nhưng bọn họ cũng không nghĩ tới Cố Tiên Nhi còn có thân thế bi thảm như vậy.

Bây giờ Cố Trường Ca thẳng thắn tất cả, thật sự tính đền bù cho Cố Tiên Nhi sao?

Lúc này, tất cả mọi người ngây dại, mặc là nam nữ già trẻ, hay là các tộc sinh linh, cũng kinh ngạc tại chỗ.

Những người biết bí ẩn năm đó, cũng trầm mặc, Cố Trường Ca chủ động nói ra tất cả mọi việc năm đó, việc này ngoài dự liệu của bọn hắn.

Thẳng thắn thừa nhận hết thảy, đồng thời tự mình động thủ, muốn khoét xương trả muội, càng khiến tim bọn hắn đập nhanh.

Đối với người khác hung ác, đối với mình càng ác hơn.

Nếu như bọn hắn, tuyệt đối làm được chuyện bình tĩnh đào ra xương cốt của bản thân.

Nghĩ một chút đã không rét mà run.

Nhưng đây là chuyện riêng của Trường Sinh Cố gia, giải quyết như thế nào, không liên quan đến bọn hắn.

Nhưng sau ngày hôm nay, chỉ sợ thanh danh uy vọng của Cố Trường Ca chịu tổn thất lớn.

Thân là thế hệ trẻ tuổi chói mắt nhất hiện nay, quang hoa gia thân, sáng chói vô cùng, thực lực càng đạt tới cấp độ tuổi trẻ cấm kỵ.

Nếu như trước đó, dùng một từ để hình dung Cố Trường Ca, đó chính là hoàn mỹ!

Nhưng bây giờ, trên thân nam tử hoàn mỹ này, cũng xuất vết đen không sao xóa hết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK