Oanh!
Kim sắc cự chưởng kia rơi xuống, kim quang cuồn cuộn, đập cho đại địa mấp mô, dãy núi sụp đổ, bụi bặm ngập trời.
Không tu sĩ vây xem bị đập trúng, không kịp chạy trốn, trong nháy mắt biến thành thịt nát.
“Thứ của ta, ngươi cũng dám động?"
Giọng nói hời hợt vang vọng trong thiên địa, làm xung quanh trìm vào tịch mịch.
Tất cả tu sĩ ngơ ngác nhìn đạo thân ảnh từ hư không đi ra này, nhịn không được sợ hãi rùng mình.
Không ít người càng là phía sau lưng mờ mờ phát lạnh, tê cả da đầu.
"Chúng ta bái kiến truyền nhân!"
Tại bốn phía ngọn núi, không ít đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung, sắc mặt kịch biến, vội vàng chào nói, bị cảnh tượng chấn động này dọa sợ.
Bọn hắn tự nhiên nhận ra, nam tử trẻ tuổi bỗng nhiên xuất thủ này chính là truyền nhân hiện tại của Đạo Thiên Tiên Cung.
Cố Trường Ca!
Mạnh như Hải Vương cung thất công chúa Phong Vương cảnh đỉnh phong, dưới một chưởng này, vậy mà cũng bị thương nặng, chiến mã nổ tung.
Cánh tay phải máu me đầm đìa, sắc mặt vô cùng trắng bệch, mất đi huyết sắc.
Việc này quá có có tính chấn động, làm cho một đám tu sĩ trái tim đập thình thịch.
Trong khoảnh khắc, thất công chúa bị đánh xuống đỉnh mây, một chưởng bao trùm ép xuống, vậy mà đúng như Cố Tiên Nhi nói, không có chút lực chống cự, căn bản không địch lại.
Cái này khiến bọn hắn nhịn không được kinh hãi, Cố Trường Ca đến cùng là mạnh đến mức nào?
Thật chẳng lẽ như Cố Tiên Nhi nói sao?
Một đám Hải tộc sinh linh sắc mặt cũng đang kịch biến, từ bốn phương tám hướng vây quanh, đem thất công chúa bảo hộ ở trong, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm Cố Trường Ca.
Trong trận thế phong tỏa thiên địa của Hải tộc, hắn còn có thể lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở đây.
Cái này đã chứng minh thực lực của hắn đã cường đại đến độ khó mà tưởng tượng nổi.
Chớ nói chi là vừa rồi một màn này, còn làm đầu óc bọn hắn kêu lên ông ông, có chút trống không, trong thời gian ngắn khó mà kịp phản ứng.
Vô địch chi tư thất công chúa trong dĩ vãng chưa bao giờ chật vật như vậy.
Hơn nữa lại là trên tay người cùng thế hệ, đây quả thực là việc không thể tưởng tượng nổi.
Cố Trường Ca quá mạnh, người có tên, cây có bóng.
" thú vị."
Cố Trường Ca xuất hiện ở trong cao không, nhìn về phía Hải Vương cung thất công chúa đang đứng cách đó không xa vô cùng e dè hắn, nhàn nhạt nói, " Cố mỗ bây giờ ngược lại là hiện thân rồi đó, vì sao thất công chúa không thấy mạnh miệng nữa?"
"Hay là, ngươi cũng chỉ dám khi dễ muội muội của Cố mỗ."
Thần sắc hắn rất bình tĩnh, nhưng lại lộ ra một cỗ khí tức thâm hàn lạnh lùng, làm thất công chúa biến sắc, trong lòng kiêng kị càng sâu.
Thương thế của nàng đã tốt, nhưng mà cảm giác đau đớn còn chưa tiêu tan, làm nàng khó mà lãng quên.
Mặc dù vừa rồi có Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất thủ, làm nàng trở tay không kịp, nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực của Cố Trường Ca rất cường đại.
Cái này khiến thất công chúa nhịn không được nhíu mày, trong lòng rất kiêng kị, sắc mặt một trận âm tình bất định.
Theo những gì nàng điều tra, giữa Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca có không ít thù hận, hơn nữa còn dính đến một đại bí mật của Trường Sinh Cố gia.
Nhưng mà bây giờ, Cố Trường Ca tại sao lại hiện thân tương trợ Cố Tiên Nhi?
Thật chẳng lẽ như Cố Tiên Nhi sao?
"Cố Trường Ca, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng đừng tưởng rằng bản thân ngươi đã vô địch. Sinh tử giao chiến, chưa chắc ai sẽ yếu hơn ai."
Ngay lập tức, sắc mặt thất công chúa lóe lên lãnh ý, trực tiếp mở miệng nói, phù văn trên kim sắc trường thương lại lưu chuyển, bắt đầu xuất hiện tuyệt thế phong mang.
Nàng đang cho thấy thái độ của mình, ngươi nếu như muốn chiến, vậy liền chiến, ta cũng sẽ không sợ ngươi.
Thân là người nổi bật trong số tuổi trẻ chí tôn, nàng đương nhiên sẽ không bởi vì chuyện này mà tránh lui, lựa chọn không chiến.
Đến lúc đó dù là mặt mũi hay là đạo tâm, đều sẽ phải chịu đả kích cực lớn.
Dưới cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca tuy mạnh, nhưng mình cũng không phải là không có cơ hội thắng.
Mà bây giờ, Cố Tiên Nhi kịp phản ứng cũng mang theo thần sắc chấn kinh, không thể tin được từ phía dưới bay lên.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Cố Trường Ca sẽ hiện thân.
Cái này khiến trong đầu nàng khẽ ông ông, cũng không biết nên nói cái gì.
Không hiểu, hoang mang, mừng rỡ, nhảy cẫng, cao hứng các loại cảm xúc giao thoa cùng một chỗ, làm thần sắc nàng rất phức tạp.
Chỉ bất quá rất nhanh sắc mặt nàng đã khôi phục bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đang có một ý nghĩ nghiêng trời lệch đất.
Nàng vốn cho rằng Cố Trường Ca sẽ không quản nàng, hơn sẽ không để ý đến việc sinh tử của nàng.
Nhưng thật không nghĩ tới, ở thời điểm này, lại là Cố Trường Ca đứng ra ngăng trước mặt nàng.
Cái này khiến trong lòng Cố Tiên Nhi vậy mà sinh ra một loại cảm giác an tâm không thể hiểu được, đến nỗi hai má nàng cũng phải hơi đỏ lên.
Dù sao trước đó lớn tiếng nói những lời kia, điên cuồng kéo thù hận cho Cố Trường Ca, vạn nhất Cố Trường Ca cũng ở trong đám người, vậy hắn chẳng phải là đã nghe được rồi sao?
Loại lời này, đoán chừng sẽ bị Cố Trường Ca cười thối mũi, đến lúc đó hắn chắc chắn sẽ không buông tha mình.
Cố Trường Ca tự nhiên cũng chú ý tới Cố Tiên Nhi ở sau.
Chỉ bất quá bây giờ không có thời gian để ý nàng.
Hắn kỳ thật chạy tới nơi này đã một lát rồi, chỉ bất quá không có hiện thân, một mực ẩn nấp ở trong hư không, chờ một thời cơ xuất hiện thích hợp.
Bằng không nếu không đạt được hiệu quả như dự trù, vậy sẽ không có ý nghĩa.
Nghe được mấy lời vừa nãy Cố Tiên Nhi lôi mình ra làm lá chắn, hắn cũng không khỏi sững sờ, không nghĩ tới nha đầu khờ này vậy mà lại dùng phương thức kéo cừu hận kia hố hắn.
Tuy nói hắn căn bản không có đem Hải Vương cung thất công chúa để vào trong mắt.
Nhưng Cố Trường Ca vẫn thật muốn đem Cố Tiên Nhi ném tới hầm cầu trấn áp dăm ba năm.