Lúc này, dường như biết mọi người đang nghĩ gì.
Cố Trường Ca chậm rãi nói với giọng tiếc nuối:
“Ta biết rằng Vương huynh sẽ cho rằng đây là ta mở mắt nói dối, nhưng các tộc quần như Hắc Thiên Ưng, Cổ Đằng Xà, thật sự là bởi vì quan hệ với Luân Hồi Cổ Thiên Tôn nên mới giúp ta.”
"Bây giờ vấn đề đã được giải quyết, thỏa thuận giữa bọn hắn và ta đương nhiên sẽ mất đi hiệu lực, ai đi đường nấy, ta cũng khó lòng để để bọn hắn làm việc cho ta."
Vừa nói, hắn vừa lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, lời này rất chân thật, ngược lại làm mọi người tin hơn mấy phần.
Dù sao trước đó lão tổ Chuẩn Chí Tôn cảnh của tam đại tộc quần đồng loạt xuất thủ, khí thế chấn động thiên khung, thực sự là làm cho người phải run sợ.
Bọn hắn khó có thể chấp nhận rằng việc tồn tại của Chuẩn Chí Tôn cảnh sẽ nhận lệnh từ một người trẻ tuổi.
Những lời của Cố Trường Ca khiến bọn hắn cảm thấy dễ chịu hơn một chút, trong phạm vi chấp nhận được.
"Quang minh chính đại nói ra mấy lời đạo đức giả như vậy, quả nhiên không phải là người tốt lành gì.”
Biểu cảm Vương Tử Câm thay đổi, nghe những lời này của Cố Trường Ca, nàng không khỏi phát ra một chút tiếng cười.
Giọng nói nàng êm tai dễ nghe, tựa như tiếng trời.
Trên thực tế, nàng không nghĩ cách làm của Cố Trường Ca là sai.
Trong thế giới huyền huyễn này, nơi kẻ yếu không có tiếng nói, người tốt sẽ không bao giờ sống lâu.
Giơ một ngọn cờ chính nghĩa như Cố Trường Ca, đi làm những điều mà nhiều nhân vật phản diện làm, nhưng hết lần này đến lần khác lại có thể sống thật lâu.
Điều này khiến Vương Tử Câm ngày càng quan tâm và muốn biết thêm nhiều chuyện về Cố Trường Ca.
Mà lúc này.
Nghe thấy Vương Tử Câm cười, Cố Trường Ca dường như mới đưa ánh mắt nhìn về phía nàng.
Khi đối mặt, mang theo vài phần kinh ngạc và hoài nghi.
"Vị này là?"
"Đây là tỷ tỷ ta, Vương Tử Câm, tỷ ấy vừa trở về sau khi tu luyện ở những nơi khác, dự định về tộc, trên đường đi ngang qua Vô Lượng Thiên, nên nhân tiện đến gặp ta."
Vương Vô Song giới thiệu ngắn gọn, hắn không nói rằng Vương Tử Câm đến từ Nhân Tổ Điện.
"Ồ, hóa ra là tỷ tỷ của Vương huynh, vừa rồi có chút kinh ngạc, xem ra thật sự đúng là thâm tàng bất lộ.”
Cố Trường Ca có chút ngạc nhiên nói, như thể hắn mới vừa biết thôi.
Hắn nói xong liền đưa tay nâng chén, hương trà phảng phất trong chén trà bạch ngọc, hướng Vương Tử Câm ra hiệu.
Vì Vương Tử Câm không cố ý giới thiệu kỹ càng nên hắn không hỏi tiếp, sợ rằng sẽ phản tác dụng.
"Gặp qua Cố huynh, đã nghe danh Cố huynh từ lâu, hôm nay gặp mặt, quả là danh bất hư truyền.”
Thấy thế, Vương Tử Câm cảm thấy hành vi và biểu hiện của Cố Trường Ca không có gì là không thích hợp.
Nghe thấy thế, cũng nâng chén cười một tiếng, đem nước uống trà một hơi uống cạn.
"Ha ha, Tử Câm cô nương quá khen rồi, đây chỉ là hư danh mà thôi, cũng không có lợi ích gì.”
Cố Trường Ca cũng là tùy ý mở miệng nói, lời nói của hắn thật vui.
Khuôn mặt phong thần như ngọc, tuấn tú thần nhã, ngược lại khiến cho Tú Nhi không thể rời mắt nhìn, biểu cảm vô cùng sùng bái ngưỡng mộ.
Sau đó, Cố Trường Ca nói chuyện với Vương Tử Câm và những người khác, với vẻ mặt bình thản, không biểu lộ bất thường gì.
Lần đầu tiên nhìn thấy Vương Tử Câm, hắn đã xác nhận nàng là người xuyên việt, điểm khí vận lên tới con số hàng vạn, quả là quá chói mắt.
Hơn nữa, khí chất trên người của Vương Tử Câm rất khác thường, lãnh nhạt và cao ngạo, có một loại cao quý không quan tâm thế sự.
Cố Trường Ca rõ ràng nhận ra rằng, nàng rất khác so với những thiên chi kiêu nữ thông thường.
Vì vậy hắn định theo kế hoạch ban đầu, đi nước đi đầu tiên trước…
Tính cách của Vương Tử Câm lãnh nhạt và cao ngạo, toát ra sự thanh cao, ngược lại loại khí chất này có phần giống với Cố Tiên Nhi.
Chỉ là Cố Tiên Nhi thanh lãnh cao ngạo, nhất là ở trước mặt người ngoài, càng toát ra sự thanh lãnh.
Nhưng khi ở trước mặt Cố Trường Ca, nàng là chính một nha đầu khờ.
Với những người có tính cách này, Cố Trường Ca rất là quen thuộc, sớm đã có thủ đoạn.
Vương Tử Câm không biết rằng hắn cũng là người xuyên việt, đối với bất cứ điều gì, trước tiên hắn phải thể hiện quan điểm và góc nhìn riêng biệt của người xuyên việt.
Nghĩ đến đây, Cố Trường Ca nở nụ cười càng đậm hơn trên mặt.
Việc hắn cần làm hiện giờ, chính là cùng Vương Tử Câm diễn thật tốt, đóng vai một thiên kiêu bản địa có phần đặc biệt.
Chẳng phải nàng có hứng thú với mình sao?
Nên biết rằng, có hứng thú đối với một nam tử xa lạ là một điều chết người đối với một nữ nhân.
Vương Tử Câm có lẽ không biết những điều này.
Cố Trường Ca sẽ không giữ một mối đe dọa nào ở bên cạnh hắn.
Tất nhiên, Cố Trường Ca còn có một cách khác, miễn là không để Vương Tử Câm nhận ra rằng hắn cũng là một người xuyên việt, rất nhiều việc đều được tính toán ổn thỏa.
Suy cho cùng... Vương Tử Câm là nữ nhân.
Muốn thần phục để mình sử dụng, thật ra không khó.
Rất nhanh, mấy khắc đồng hồ trôi qua.
Trên đỉnh núi, sương mù lượn lờ, cổ thụ đan nhau, thánh dược nở hoa, ngỡ như chốn bồng lai tiên cảnh.
Vốn là Vương Vô Song đến đây bái phỏng Cố Trường Ca.
Mà tỷ tỷ của hắn Vương Tử Câm chỉ đến để tham gia cuộc vui, dự định chỉ ở một bên làm nền, nhìn xem thử cái gọi là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng ngay cả đám người Vô Vô Song cũng không ngờ rằng sau một khoảng thời gian, bọn hắn ngược lại trở thành nhân vật làm nền.