Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giải quyết hết tàn niệm chí tôn còn sót lại.

Cố Trường Ca mới có thể dành thời gian quan sát bát hoang Ma Kích trong tay, lưỡi kích đen nhánh, toàn thân có ánh sáng đỏ thẫm lưu chuyển.

Trọng lượng cũng không nhẹ.

Ước chừng cũng phải nặng mấy vạn cân, hơn nữa chỗ tay cầm thâm thúy lạnh lẽo, như được rèn nên từ hắc ám tiên kim.

Khí lực của hắn so với những thiên kiêu cùng thế hệ trên thượng giới cũng coi như tương đối tốt, nhưng vẫn cảm nhận được sức nặng to lớn của nó.

Những tu sĩ thông thường khác, đừng nói chỉ cần chạm vào thôi, cũng sẽ rơi vào kết cục tiêu tan thành mây khói trong khoảnh khắc.

Trọng lượng mà hắn cảm nhận được, chỉ là do bát hoang Ma Kích cố ý tạo ra để cho hắn thích ứng mà thôi.

Trọng lượng thực của nó, thật không dám tưởng tượng tới.

Áp chế hư không, cũng không phải chỉ là nói suông.

"Xem ra ngươi coi ta là làm đồng loại của ngươi rồi, từ nay về sau ngươi liền theo ta đi. . ."

Cố Trường Ca có chút hài lòng nói, đồng thời thu hồi đại đạo bảo bình lại.

Đạo tàn niệm của cường giả chí tôn, sau khi cắn nuốt, cũng có thể giúp hắn tịnh tiến không ít tu vi, hóa thành nguồn năng lượng tinh thuần tụ vào tứ chi bách hài.

Đương nhiên đây là một cỗ năng lượng khác thuộc về hắn, ngày thường không thể để lộ ra ngoài.

Thân là một vị chí tôn thượng giới trẻ tuổi, Cố Trường Ca đương nhiên cũng có rất nhiều con bài chưa lật.

Khi bát hoang Ma Kích nghe được lời này của Cố Trường Ca nó lại run rẩy một cái, tựa hồ có thể nghe hiểu ý tứ của hắn.

Một loại ý niệm vui mừng, thân thiết, truyền đến hắn, không giống một hung binh tuyệt thế có thể phá diệt sinh linh, tàn sát vạn linh chút nào.

Tâm tình của nó càng giống như một người được gặp lại thân nhân, đồng hương của mình vậy.

Loại tâm tình kỳ quái này làm cho Cố Trường Ca có chút ngẩn ra.

Có lời đồn nói rằng ban đầu bát hoang Ma Kích cũng không phải chế tạo để tàn sát, mà là một món hung khí bầu bạn, chủ nhân ban đầu của nó, hình như cũng là một người có tâm ma.

Đương nhiên lời đồn này đã quá mức cổ xưa rồi, ai biết được thật giả thế nào.

Hơn nữa thế gian vạn vật đều có linh khí, khí giới đương nhiên cũng vậy.

Một vật tồn tại ở trong vùng giao thoa quy tắc lâu như vậy, sản sinh linh thức cũng rất bình thường.

Lập tức, Cố Trường Ca nổi lên tâm tư dò xét.

"Xem ra ngươi có thể nghe hiểu ý của ta? " Cố Trường Ca hỏi, sau đó nhìn chằm chằm phản ứng của bát hoang Ma Kích.

Nó run rẩy một cái.

Chỉ có điều nó không thể biểu đạt ý của mình, chỉ có tâm tình vui mừng được truyền đạt cho Cố Trường Ca.

"Xem ra ngươi là thật sự có thể hiểu ý của ta, sau này ta sẽ là chủ nhân của ngươi, biết không? " Cố Trường Ca hỏi.

Đương nhiên có cơ hội thì hắn nhất định sẽ luyện hóa, nếu không luyện hóa sẽ khó phát huy uy thế chân chính, tuy rằng thực lực hiện tại của hắn cũng không thể thi triển hết khả năng của nó.

Bát hoang Ma Kích run rẩy, tâm tình vui vẻ truyền đến Cố Trường Ca.

"Một món binh khí tốt thế này lại bị phong ở đây cả hơn vạn năm, thân là chủ nhân, ta có chút đau lòng vì ngươi. Sau này đi theo chủ nhân, chủ nhân mang ngươi đi giết người, ngươi thấy ai không hợp mắt thì cứ nói với chủ nhân. . .  "

Cố Trường Ca vui vẻ chêu trọc nó một chút, phát hiện ra nó mới có linh thức không bao lâu.

Chỉ có thể truyền những tâm tình như vui buồn hờn giận thôi.

Nghe hắn nói như vậy, nó nhất thời trở nên càng vui vẻ, lưỡi đao rung chuyển không ngừng, khiến cho hư không dậy sóng.

"Hay là để ta đặt cho ngươi một cái tên! Nhìn vẻ ngoài xinh đẹp như vậy của ngươi, về sau ta gọi ngươi là Tiểu Hắc đi. . . " Cố Trường Ca cười cười nói.

Nghe nói như thế, bát hoang Ma Kích lập tức liền  bất động.

Nó: ? ? ?

Cố Trường Ca trong lòng không khỏi nở nụ cười.

Tính cách này, xem ra khá giống một cô nương thích cái đẹp a.

Sau khi rời khỏi cung điện.

Diệp Lưu Ly tâm tình phức tạp đi theo sau Cố Trường Ca.

Hai người rời khỏi đây đi ra vùng đất phía bên ngoài cổ thành.

Ở trên đường, trong đầu Cố Trường Ca vang lên thanh âm nhắc nhở của hệ thống.

"Keng, chúc mừng chủ nhân thu phục hung khí bát hoang Ma Kích, mở ra không gian khí giới.  "

Thanh âm đột nhiên vang lên làm cho Cố Trường Ca có chút ngạc nhiên, không gian khí giới? Sao nghe giống như một không gian lưu trữ đồ vật vậy.

Hắn mở ra giao diện thuộc tính.

 

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh phản phái.

Khí giới: Bát hoang Ma Kích.

Thân phận: Đạo thiên tiên cung chân truyền đệ tử.

Thể chất huyết mạch: Ma tâm đạo cốt.

Tu vi: Phong Hầu Cảnh hậu kỳ.

Công pháp thần thông: Đạo thiên tiên điển (tầng thứ bảy tiến độ bảy mươi lăm phần trăm), vạn hóa ma thân (thiên phú), tiên thiên thần chi niệm (thiên phú), nuốt tiên ma công. . .

Thiên mệnh giá trị: 9000.

Số mệnh điểm: 1880 điểm (hắc sắc).

Hệ thống thương thành: đã mở.

Thương khố: Phá khu vực Phù 1, thẻ mầm mống tàn phá thế giới một phần ba 3(có thể hợp thành), thẻ cướp đoạt vận khí * 3.

Phía dưới thuộc tính hào quang Cố Trường Ca nhìn thấy một mục khí giới.

Dựa theo quy tắc của hệ thống mà nói, chỉ có lai lịch bất phàm công pháp thần thông lai lịch bất phàm mới có thể được xuất hiện trên giao diện thuộc tính của Cố Trường Ca.

Nói cách khác những vật bình thường, cho dù có nằm trong tay Cố Trường Ca rồi, cũng sẽ không hiện lên đây.

Nó chướng mắt, cho rằng không đủ tư cách.

Nếu nói như vậy lai lịch của bát hoang Ma Kích thật không đơn giản, hệ thống đặc biệt mở ra một cột khí giới cho nó.

Lúc này, tâm niệm Cố Trường Ca vừa động.

Bát hoang Ma Kích hắn để trong nhẫn nhất thời tiêu tán.

Ngay sau đó, một vùng không gian mênh mông chưa thấy giới hạn hiện lên trong đầu hắn.

Ông!

Bát hoang Ma Kích đột nhiên xuất hiện ở trong đó.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK