"Long Đằng, đó là kẻ nào? Vậy mà dám gây sự với Cố Trường Ca, thật đúng là hiếm thấy."
Rầm rầm!
Một thác nước từ trên trời giáng xuống tựa như Ngân Hà , Cố Tiên Nhi ngồi thẳng trên một tảng đá lớn, mép váy vung lên, lộ ra đôi chân trần nhỏ nhắn trắng nõn đang ngâm mình dưới dòng nước.
Dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.
Thỉnh thoảng, sẽ nhìn qua một đám khỉ màu đen mắt đang đỏ lên cách đó không xa, bên trong cái đầu nhỏ không biết đang suy nghĩ điều gì.
Lúc này, chân mày đẹp đẽ của nàng khẽ nhíu lại một cái, tự nói, " Thật không nghĩ tới đại ác nhân như Cố Trường Ca cũng có ngày hôm nay "
Nàng đương nhiên cũng biết tin tức này.
Đối với người chuyên đi tìm phiền phức cho người khác như Cố Trường Ca, vậy mà lại gặp được người tìm chuyện phiền phức cho hắn, cũng có chút sững sờ.
Nhưng Cố Tiên Nhi lại cảm thấy đáng thương cho kẻ tên là Long Đằng kia.
Ngày đó sau khi chứng kiến sự cường đại của Cố Trường Ca, nàng cũng cho rằng bây giờ thế hệ trẻ tuổi sẽ không còn ai có thể trở thành đối thủ của Cố Trường Ca.
Trừ phi nàng trưởng thành, nếu không tuyệt đối không người nào có thể chống lại Cố Trường Ca.
"A Hồng, ngươi nói Bát Thánh Tiêu sắp chín rồi, là thật sao?"
Cố Tiên Nhi hỏi.
A Hồng trong miệng nàng, chính là đại hồng điểu đang nằm nhắm mắt bên cạnh nàng.
A Hồng có tầm bảo thiên phú không tầm thường, dọc theo con đường này trợ giúp không ít cho nàng.
Cho nên Cố Tiên Nhi hiện tại liền nghe theo nó, ở chỗ này chờ đợi Bát Thánh Tiêu thành thục.
Kết quả một đám khỉ màu đen mắt đang đỏ lên, cảnh giác nhìn chằm chằm nàng, giống đề phòng một tiểu tặc vậy.
Điều này khiến trong lòng Cố Tiên Nhi có chút tức giận.
Nàng đi ngang qua nơi này, thấy phong cảnh tú mỹ, nhịn không được ngừng chân thưởng thức cũng không được sao?
Thấy A Hồng không để ý tới chính mình.
Cố Tiên Nhi cũng không để ý, vẫn tự lẩm bẩm một mình.
"Kỳ thật ta vẫn hi vọng nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Cố Trường Ca một lần, đáng tiếc nghe nói tên Long Đằng này sắp bước vào Chân Thần cảnh, nhưng với trình độ âm hiểm của Cố Trường Ca mà nói , cho dù hắn bước vào Thiên Thần cảnh, đoán chừng cũng không phải là đối thủ của Cố Trường Ca."
Những lời này, là nàng gần đây nghiêm túc suy nghĩ mới đưa ra kết luận.
Tu vi bề ngoài Cố Trường Ca thể hiện ra rất có thể chỉ là để che mắt thiên hạ.
Nhãn lực của nàng vượt quá rất nhiều người, nhất là dưới sự dạy bảo của mấy vị sư tôn , càng hiểu được rất nhiều bí ẩn mà đám người cùng thế hệ chưa từng biết.
Khi Cố Trường Ca tuổi còn nhỏ, tu vi đã nghiền ép cả đám cùng thế hệ.
Hiện nay tu vi hắn triển lộ ra, khả năng rất lớn chỉ là một góc của băng sơn.
Sợi kiếm khi kinh khủng bên trong ẩn chứa quy tắc chi lực kia khiến nàng vô cùng chấn kinh.
Sau đó, nàng thậm chí hoài nghi Cố Trường Ca đã bước vào Thánh Cảnh.
"Muốn báo thù xem ra là không có khả năng rồi, vừa hay đi xem kịch vui vậy."
"Cố Trường Ca gần đây ra tay rất tàn nhẫn với địch nhân, cũng không biết Long Đằng này sẽ có kết cục bi thảm đến mức nào "
Nghĩ tới đây, Cố Tiên Nhi đứng dậy, bắt lấy đại hồng điểu đặt lên trên bờ vai, trực tiếp hóa thành thần hồng rời khỏi nơi này.
Bát Thánh Tiêu mặc dù trân quý, nhưng trong lòng nàng vẫn muốn đến nhìn Cố Trường Ca giao thủ cùng người khác.
Trong khoảng thời gian này, trong đầu nàng thỉnh thoảng lại hiện lên cảnh ngày hôm đó.
Ngày đó tên hỗn đản kia bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, cản ở trước mặt nàng.
Mặc dù thân hình hắn không cao to lắm nhưng lại rất kiên cố, khiến nàng cực kì an tâm, phảng phất trời sập xuống hắn cũng có thể giúp nàng chống lên.
Cố Tiên Nhi không muốn thừa nhận bản thân thật ra là mượn cớ để đi nhìn Cố Trường Ca một cái.
Thuận tiện nhìn xem kẻ kiêu ngạo cùng lời lẽ càn dở như Long Đằng sẽ có kết cục như thế nào.
Lúc này, đại hồng điểu cũng không thể không liếc mắt nhìn Cố Tiên Nhi, ánh mắt như đang muốn nói " nữ nhân a... "
Mà đoạn thời gian này, khắp các nơi trong Tiên Cổ đại lục cũng bắt đầu oanh động.
Long Đằng là đại diện của thế hệ trẻ tuổi Tiên Cổ sinh linh mang theo một đám tùy tùng, khởi hành tìm kiếm thân ảnh của Cố Trường Ca ở khắp nơi.
Nghe nói đến tu sĩ ngoại giới đang cười cợt khinh thường hắn, khiến hắn không khỏi tức giận, trong lúc xuất thủ không ít thiên kiêu trẻ tuổi dính phải độc thủ của hắn.
Việc này cũng dẫn tới sự phẫn nộ của thế hệ trẻ tuổi ngoại giới, không ít người cũng tự động đi tới tụ tập với nhau chống lại Tiên Cổ sinh linh.
Dù sao dựa theo thực lực mà nói, Tiên Cổ sinh linh cường hoành không phải thiên kiêu trẻ tuổi bình thường có thể so được.
Như vậy cũng làm cho bọn hắn ăn không ít thiệt thòi .
Không ít tuổi trẻ chí tôn cũng bị thương từ trong chiến đấu, đụng phải phục kích, tùy tùng cũng vẫn lạc không ít.
Kết quả như vậy, làm cho chúng tu sĩ ngoại giới không khỏi chấn kinh.
Rất nhiều người lúc này mới hiểu ra ý nghĩ của lần lịch lãm này, cơ duyên Tiên Cổ đại lục đông đảo, nhưng cũng dễ dàng mất mạng nhất.
Trong đó nguy hiểm nhất chính là Tiên Cổ tuổi trẻ sinh linh, lấy Long Đằng cầm đầu rất nhiều cao thủ trẻ tuổi, cũng vô cùng cường hoành, ngay cả tuổi trẻ chí tôn ngoại giới cũng bị thiệt lớn.
Bất quá rất nhanh có tu sĩ chú ý tới Cố Trường Ca, thân là người trong cuộc , sau bao ngày không rõ tung tích cuối cùng cũng hiện thân.
Bên cạnh hắn cũng tương tự mang theo một lượng lớn tùy tùng, từ một khu vực đánh tới, trên đường đi rất nhiều Tiên Cổ sinh linh cũng bị hắn dẫn người trấn sát.
Nhất thời cả Tiên Cổ đại lục oanh động lên.
Dù là tu sĩ ngoại giới hay là Tiên Cổ sinh linh, cũng đem ánh mắt tập trung vào hai người, không ít người cũng cảm giác đây sẽ là một trận long tranh hổ đấu.
Thân phận của hai người có thể nói đối chọi nhau.
Đều có địa vị và mang tính đại diện trong thế hệ trẻ tuổi.
Trên một đỉnh núi, Cố Trường Ca đứng chắp tay, mây mù phun trào, sợi tóc trong suốt như lông vũ màu đen, áo bào bay phấp phới trong gió.
"Chủ nhân, đã dò thăm được tin tức, Long Đằng bây giờ đang ở phía đông, bên cạnh hắn tùy tùng Hư Thần cảnh ước chừng có bảy người, trừ cái đó ra đều là Phong Vương cảnh, ngay cả Phong Hầu cảnh cũng không có một người." sinh linh dáng vẻ như Dạ Xoa cung kính bẩm báo nói.
Nghe tùy tùng sau lưng bẩm báo, hắn có chút thâm ý gật gật đầu nói,
"Truyền tin tức ra, nói bảo hắn đứng im tại chỗ đừng nhúc nhích, ta sẽ tới giết hắn."
"Trên tay của ta có muội muội của hắn, không muốn nàng chết, thì đừng chạy loạn.”
Cố Trường Ca nhàn nhạt cười.
Không ít Tiên Cổ sinh linh bị trấn áp sau lưng đều là những kẻ rêu rao rằng Long Đằng sẽ đến trấn sát hắn trong thời gian vừa rồi, kết quả bị hắn nghe được tin tức, trực tiếp đến đuổi cùng giết tận.
"Vâng thưa chủ nhân."
Nghe vậy, tùy tùng Dạ Xoa tuân lệnh nói, không dám có chút hoài nghi, trực tiếp hóa thành một đạo thần hồng rời đi.
Mà một đám Tiên Cổ sinh linh bị trấn áp sau lưng Cố Trường Ca, nghe nói như thế, cũng nhao nhao không cam lòng hô to nói, " Họ Cố, ngươi đừng đắc ý, Long Đằng đại nhân sẽ tới cứu chúng ta."
Trong đó còn có một Long Nữ trên đầu mọc sừng rồng, khuôn mặt xinh đẹp, bờ môi có chút tái nhợt, nghe nói hắn như thế, sắc mặt lập tức tái đi.
Nàng chính là vị muội muội của Long Đằng mà Cố Trường Ca nói, cuồng nhiệt sùng bái Long Đằng.
Thậm chí còn chủ động mang theo một số người tìm kiếm tung tích của Cố Trường Ca, tuyên bố muốn giúp Long Đằng trấn sát hắn.
Mà nghe nói nàng còn là người giúp Long Đằng tìm kiếm thiên chi kiều nữ các tộc.
Ngay cả Nguyệt Minh Không cũng là bị nàng tìm ra cho Long Đằng.
Cho nên Cố Trường Ca từ sau khi rời khỏi Hắc Thiên Ưng tộc, liền gọi một đám tùy tùng đến.
Nghe được những tin tức này, trực tiếp cho người chặn nàng lại, lúc ấy một đám thủ hạ của nàng cũng bị Cố Trường Ca thuận tay làm thịt rồi.
"Cố Trường Ca, nếu ngươi dám động thủ với ta, Long Đằng đại nhân là không bỏ qua cho ngươi đâu."
"Nếu ta rơi mất một sợi lông, tất cả các ngươi sẽ khó thoát khỏi cái chết, vị hôn thê của ngươi cho dù bây giờ được Long Đằng đại nhân coi trọng, cũng sẽ không còn được coi trọng nữa "
Long Nữ này, mấy ngày nay cũng bị thủ đoạn tàn khốc của Cố Trường Ca dọa sợ, thần sắc sợ hãi, mang theo run rẩy.
Lúc này, nàng nghe nói như thế, chỉ muốn lấy tên tuổi của Long Đằng để dọa Cố Trường Ca.
"Cắt đầu lưỡi nàng ta xuống cho ta."
Cố Trường Ca nghe nói như thế, nhướng mày, sau đó thần sắc hời hợt phân phó nói.
Đối với loại vừa thiểu năng trí tuệ vừa không có mắt này, hắn kỳ thật muốn một chưởng trực tiếp đánh chết.
Bất quá nghĩ đến giữ lại để đến lúc đó cho Long Đằng một kinh hỉ.
Hắn mới không giết.
Ngấp nghé nữ nhân của hắn, món nợ này phải hoàn trả lại thật tử tế.
"Vâng thưa chủ nhân."
Ngay lập tức, một tên tùy tùng trực tiếp vụt một tiếng, rút ra một thanh đoản kiếm đi tới.
"Ngươi dám" Long Nữ chấn kinh, sau đó hoảng sợ, không thể tin đang không ngừng hô to, nhưng mà bị trấn áp, căn bản khó mà động đậy.
Sau một khắc, trong ánh mặt đầy oán hận và hoảng sợ của nàng , phốc một tiếng một kiếm chém xuống.