Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Theo tình huống trước mắt, ta vẫn không nên động vào hắn." Vương Tử Câm nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài, từ trạng thái tu hành lui ra.

Bây giờ nhìn như nàng đã rất quen thuộc Cố Trường Ca, nhưng nàng hiểu rõ, đây chẳng qua là biểu tình quen thuộc trước mặt người ngoài.

Trong lòng Cố Trường Ca suy nghĩ cái gì, có quỷ mới biết.

"Xem ra ta xuyên không đến thế giới này, cũng hoàn toàn không phải là thuận buồm xuôi gió ...nhưng như này mới thú vị... "

Trong con ngươi trong suốt của Vương Tử Câm bắt đầu có ánh sáng lóng lánh.

Lần đầu tiên cảm thấy hứng thú như vậy.

Ở thế giới này thật vất vả mới nhìn thấy người có thể làm cho nàng động tâm, nàng tự nhiên phải nghĩ biện pháp úp sọt hắn.

Cố Trường Ca có hôn ước thì thế nào?

Thân là người xuyên việt, nàng chẳng lẽ còn đấu không lại một vị hôn thê của hắn sao?

Hả? !

Bỗng nhiên, đang suy nghĩ những chuyện này, Vương Tử Câm khẽ nhíu mày một cái, cảm giác được một loại khí tức không ổn.

Theo đó là cảm giác băng lãnh và sát ý làm người sợ hãi.

Nàng từ trên giường đứng dậy.

"Người nào?" Vương Tử Câm sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt đảo qua khắp nơi, trực tiếp quát lạnh nói.

Phản ứng đầu tiên của nàng là kẻ đến không có ý tốt!

Dù sao cỗ sát ý này không hề che giấu chút nào, phô thiên cái địa, giống như một mảnh hải dương mãnh liệt, muốn đem nàng bao phủ bên trong.

Dù là Hư Thần cũng tốt, Chân Thần, Thiên Thần, hoặc là Thần Vương cũng được, lúc này đều phải run rẩy.

"Khí tức của Thánh Cảnh...."

Vương Tử Câm nhíu chặt mày, cho dù là nàng đã bước vào cánh cửa Chuẩn Thánh cảnh , cũng có thể coi là tu sĩ Thánh Cảnh.

Nhưng rất rõ ràng, cỗ khí tức này, không phải tu sĩ Thánh Cảnh bình thường, Thánh Nhân? Chí Thánh? Hay là Đại Thánh?

Trong lòng Vương Tử Câm bỗng nhiên sinh ra một cỗ mù mịt.

Nàng không nghĩ tới, trên địa bàn của Trường Sinh Cố gia, vậy mà sẽ có người dám ra tay với nàng.

Không sợ bị người phát giác sao?

"Ta vừa mới rời khỏi Nhân Tổ điện, tại sao lại có người muốn giết ta?" Vương Tử Câm nhíu mày nhìn lại.

Nàng không biết mình đắc tội với ai, lẽ nào là cừu nhân của Trường Sinh Vương gia để mắt tới nàng?

Một cỗ uy áp kinh khủng, trong nháy mắt bao phủ cả tòa đại điện, khiến rất nhiều khí cụ đều run rẩy lên, thậm chí trận văn khắc trên mặt đất, cũng đang phát sáng.

Ông! !

Một thân ảnh cao lớn được quang mang nồng đậm màu đen bao phủ, thoáng chốc đã đi tới bên trong đại điện, tựa như ma thần từ Địa Ngục trở về, cuồn cuộn ma quang, khí huyết khiếp người.

Hai con ngươi đặc biệt lạnh lùng, lộ ra ý tứ rét lạnh vô tình, nhìn nàng tựa như nhìn một người chết.

"Ngươi là người phương nào? Dám gây chuyện ngay dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia?"

Vương Tử Câm lạnh lùng quát hỏi, đồng thời trong lòng trầm xuống.

Đại Thánh cảnh!

Lấy thủ đoạn bây giờ của nàng, không phải là đối thủ của cường giả tầng này.

Bây giờ bên trong Trường Sinh Cố gia , cường giả đông đảo, trước tiên không nói nội tình Trường Sinh Cố gia đáng sợ như thế nào, ẩn giấu bao nhiêu tồn tại chí cường.

Trong cung điện ngay bên cạnh nàng, vẫn đang có rất nhiều cường giả của Trường Sinh Vương gia cùng đi tham gia thọ yến.

Vương Tử Câm không hiểu, cũng rất khiếp sợ.

Người này rốt cuộc là ai, dám hiện thân đến giết nàng!

Trừ phi là điên rồi, hoặc là đầu óc choáng váng, có vấn đề.

" Theo mệnh lệnh của chủ nhân, đến đây lấy mạng ngươi."

Cỗ thân ảnh cao lớn đen như mực này phát ra thanh âm băng lãnh vô tình, hắn tựa như tới từ Cửu U địa ngục, mang theo sát khí quét sạch thiên địa vạn vật.

Uy áp của Đại Thánh cảnh, ù ù nghiền ép xuống, ngay cả những ngôi sao ở vực ngoại, cũng có thể bị hắn dễ dàng chấn nát.

"Chủ nhân?"

Vương Tử Câm rõ ràng bắt được từ ngữ này.

Trong lòng nàng không khỏi cảnh giác.

Một vị Đại Thánh cảnh vậy mà xưng hô người kia là chủ nhân, vậy hắn rốt cuộc có thân phận gì?

Lặng yên không một tiếng động lẻn vào đến nơi này, rất có thể là đã ẩn nấp trong đám tân khách của Trường Sinh Cố gia..

Thừa dịp bóng đêm đen kịt, lúc này mới động thủ với nàng.

Nghĩ tới đây, thần sắc Vương Tử Câm lạnh lẽo, tu vi của nàng mặc dù chỉ có Chuẩn Thánh cảnh, không thể nào là đối thủ của Đại Thánh cảnh.

Nhưng nàng cũng không có loại cảm giác đối mặt với nguy cơ sinh tử , dù sao động tĩnh ở nơi này một khi truyền ra, tất nhiên sẽ kinh động rất nhiều cường giả tới.

Việc nàng cần phải làm là trì hoãn đến lúc cường giả khác cảm giác được ba động nơi này, từ đó đến đây cứu viện nàng.

"Không tốt... "

Nhưng sau một khắc, nét mặt của nàng đột nhiên xảy ra biến hóa, có chút chấn kinh và ngoài dự đoán.

"Làm sao có thể .."

Ông! !

Một phù văn vô cùng thần bí mà phức tạp, từ bên trong hư không nở rộ, ngay sau đó một tầng ba động kỳ dị, trong nháy mắt bao phủ cả tòa đại điện.

Mê vụ nồng đậm, từ bốn phương tám hướng dâng lên, thiên cơ cũng hỗn loạn, trở nên hoàn toàn mơ hồ.

Lúc này, trừ phi nàng dựa vào thực lực cường đại đánh bại tên Đại Thánh cảnh này, hoặc là lấy pháp khí phá vỡ mảnh không gian này, nếu không một lát nữa có phát sinh đại chiến, thanh thế kinh người như thế nào cũng không có khả năng truyền ra ngoài.

"Ngay cả bí bảo này cũng chuẩn bị xong, xem ra sớm đã tính toán kỹ hết thảy, muốn động thủ giết ta."

Sắc mặt Vương Tử Câm trở nên có chút khó coi, chau mày lại.

Rất nhanh, nàng liền hiểu rõ hết thảy, trong tay ngọc đột nhiên nhiều thêm một món bí bảo cường đại.

Hôm nay tất có một trận ác chiến.

Thiên phú của nàng có cường đại tới đâu, cũng không có khả năng ở Chuẩn Thánh cảnh đánh bại được Đại Thánh cảnh!

Đây quả thực là chuyện viễn tưởng, đối phương muốn giết chết nàng, giống như giết một con kiến mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK