Nghe được Cố Trường Ca chủ động giải thích cho Thiên Hoàng sơn, không ít sinh linh Thái Cổ vạn tộc, đều một mặt cảm kích nhìn tới.
Thời điểm bọn hắn nghe nói việc này có liên quan với Thiên Hoàng sơn, kỳ thật bọn hắn cũng tuôn ra một thân mồ hôi lạnh, lo lắng Cố Trường Ca đột nhiên giận chó đánh mèo lên Thiên Hoàng sơn.
Lấy uy thế hiện nay của hắn, Thiên Hoàng sơn mặc dù địa vị tôn sùng, nhưng cũng không thể dẹp được lửa giận của Cố Trường Ca.
Dù sao phía sau hắn bây giờ có quá nhiều thế lực kinh khủng, trước tiên không nói nội tình Trường Sinh Cố gia cường đại như thế nào, Thái Sơ Thần Giáo, Đạo Thiên Tiên Cung, Thái Cổ chư tộc, thế lực nào có thể xem nhẹ chứ?
Thái Cổ vạn tộc số lượng mặc dù khổng lồ, nhưng trước khi chuyện này chưa điều tra rõ ràng, Thiên Hoàng sơn chính xác bị hiềm nghi nhất.
Cố Trường Ca nói như vậy, chủ động giúp Thiên Hoàng sơn rửa sạch hiềm nghi, khiến bọn hắn nhao nhao thở phào một cái.
Về phần cảm thấy Cố Trường Ca có vấn đề?
Trừ phi đầu óc của bọn hắn thật sự có vấn đề.
Mà lúc này, không ít cường giả thế hệ trước đang từ các phương khác chạy đến, bây giờ đều tập trung ở gần đó.
Có người nghe được lời này của hắn, cũng thở dài một tiếng, gật đầu nói, "lời nói của Trường Ca thiếu chủ, sao lại không phải chỗ chúng ta hoài nghi chứ? khí tức ba động của Thiên Hoàng sơn, nếu như thật sự cảm thụ, cũng quá rõ ràng rồi."
"Đúng vậy, nhìn ra giống như là có người cố ý bôi đen Thiên Hoàng sơn, để chúng ta hoài nghi hắn, nhưng chúng ta cũng không phải người ngốc nghếch, làm sao có thể nhìn không ra?"
Một vị lão ngoan đồng khác mở miệng nói, thân hình cao lớn, một khuôn mặt không giận tự uy, đến từ một phương Bất Hủ đại giáo, nói chuyện rất có uy nghiêm.
Hắn rất đồng ý cách nói của Cố Trường Ca, cảm thấy việc này giống như là có người đang hãm hại Thiên Hoàng sơn.
Rất nhanh, thuyết pháp này cơ hồ được rất nhiều người nơi đây tán đồng, dù sao loại lỗ thủng này thật sự quá rõ ràng.
Thiên Hoàng sơn không có khả năng ngốc đến mức này, tự lưu lại vết tích.
Thấy mọi người nhao nhao nghị luận lên, muốn tìm ra người thừa thừa kế ma công chân chính, trả cho Thiên Hoàng sơn một cái công đạo, thần sắc Cố Trường Ca không khỏi trở nên có chút nghiền ngẫm.
Nhưng thần sắc này của rất nhanh biến mất.
Biểu tình của hắn khôi phục tự nhiên.
Kế hoạch do hắn bố trí, sao đơn giản thế được chứ?
{ Truyện được dịch ở tienvuc.vip }
Rất nhanh, Cố Trường Ca khẽ chau mày, hắn chủ động mở miệng, hỏi thăm Vương Tử Câm.
Trong con ngươi thâm thúy tựa hồ có chút không rõ ý vị nói, " liên quan tới việc này, không biết Tử Câm cô nương thấy thế nào?"
Nghe thấy vậy, nơi này lập tức yên tĩnh.
Cả rất nhiều tộc nhân của Trường Sinh Cố gia, tất cả khách quý của các đại đạo thống, cũng không khỏi nhìn lại.
Lời nói của Cố Trường Ca, bây giờ đã có phân lượng rất lớn, rất nhiều người đều muốn nghe quan điểm của hắn.
Vương Vô Song, Diệp Lang Thiên, tuổi trẻ chí tôn của Kim Sí Đại Bằng tộc,thần sắc cũng khác nhau, chuẩn bị nghe Cố Trường Ca nói như nào.
"Trường Ca thiếu chủ vì sao muốn hỏi thăm quan điểm của nữ tử này? thân phận nàng ta có gì đặc thù sao?"
Có ít người còn không biết thân phận của Vương Tử Câm, không khỏi hiếu kì hỏi
Có thể chống đỡ một tên thích khách Đại Thánh cảnh lâu như vậy, việc này cũng rất đáng sợ nha! Nhất là nàng vẫn là một người trẻ tuổi!
Điều này khiến cho rất nhiều người sợ hãi, không khỏi bái phục đối với nàng.
Thật mạnh nha!
"Xuỵt, câm miệng."
"Tử Câm thánh nữ, không phải người các ngươi có thể tùy ý bàn luận!" Mấy lão ngoan đồng nghe được lời này, lập tức quát lớn, bọn hắn rất tôn kính Vương Tử Câm.
Nếu không phải là truyền nhân của Nhân Tổ điện, nàng làm sao có thể tự dưng bị người thừa kế ma công ám sát? tuổi trẻ thiên kiêu bình thường, sợ rằng ngay giây phút đầu đã bị nghiền ép đến hình thần câu diệt rồi!
Tê!
Nghe vậy, tất cả mọi người đều hiểu, con mắt trực tiếp trừng lớn, hít một hơi khí lạnh.
Trách không được lại có dáng vẻ gần gũi với Cố Trường Ca như vậy.
Hóa ra nữ tử thần bí của Trường Sinh Vương gia này chính là truyền nhân của Nhân Tổ điện, điều này khiến bọn hắn không khỏi kinh hãi.
Lúc này, Vương Tử Câm không để ý tới ánh mắt các tu sĩ bên cạnh nàng.
Nàng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca.
Thấy ánh mắt của hắn, bỗng nhiên cảm giác hắn mặc dù không có nói, nhưng tựa hồ nghĩ giống mình, không khỏi mỉm cười nói, " kỳ thật quan điểm của ta cùng Cố huynh hẳn là không sai biệt lắm, hiện tại tất cả mọi người vô ý thức cảm thấy Thiên Hoàng sơn là bị hãm hại, không có bất kỳ quan hệ nào với người thừa kế ma công."
"Nhưng theo ta thấy, đây mới là chỗ rất có vấn đề."
"Dù sao tất cả mọi người sẽ đem hiềm nghi cura Thiên Hoàng sơn bài trừ đi,ngược lại sẽ đi tìm kẻ hiềm nghi khác... nhỡ đâu lại vừa vặn bỏ qua mất kẻ đáng hoài nghi chân chính? Như thế không phải đúng ý hắn muốn à?"
Lời của nàng rất nhẹ, cũng rất chậm, không có bao nhiêu lực đạo.
Nhưng lại tựa như Thập Vạn Đại Sơn, đánh vào trong lòng tất cả mọi người.
Ông! !
Nhất là một đám lão ngoan đồng, sắc mặt càng là hãi hùng, tựa như từng lớp sương mù bị bóc ra, trong nháy mắt sực tỉnh.
Bọn hắn phát hiện... điều bản thân suy nghĩ cùng với lời nói của Vương Tử Câm, kỳ thật không khác là bao!
Nói cách khác bọn hắn lúc đầu quả thật đã bài trừ hiềm nghi của Thiên Hoàng sơn đầu tiên, cho rằng nơi này không có khả năng liên quan đến người thừa kế ma công.
Dù sao khí tức thần thông rõ ràng như vậy, ngoại trừ bị người khác cố ý hãm hại hãm hại, còn có thể giải thích sao đây?
Nhưng nếu vạn nhất ...điều này thật sự là cố ý hành động!
Nghĩ tới đây, rất nhiều người đều phát lạnh, nếu như Vương Tử Câm không nói, bọn hắn đều sẽ nghĩ sai.