Những cái hào quang lục sắc kia, giống như là có linh tính, biến thành thai nghén trong phiến tiên hồ này.
Nhưng hiện tại Đại Đạo Bảo Bình đang bị Cố Trường Ca thôn phệ điên cuồng.
Đến mức thế giới bên trong cơ thể hắn, cũng triển lộ ra ngoài, khí tức tiên đạo đang điên cuồng lao vào trong đó.
Khí tức thần thánh mênh mông cổ lão, hiển hiện ở bên trong thế giới, từng mảnh từng mảnh tòa thiên cung, đang hiển hiện ở phía trên.
Tựa như Nam Thiên môn trong thần thoại.
Tu vi của Cố Trường Ca, cũng tựa hồ là chịu đến kích thích, đang điên cuồng tăng lên.
Mặc dù những thứ Tiên Linh này nhìn rất thưa thớt, nhưng mỗi một sợi đều dị thường trân quý, ẩn chứa khí tức tiên đạo chính thống nhất.
Thần Vương cảnh đỉnh phong, đột phá!
Chuẩn Thánh!
Chuẩn Thánh sơ kỳ!
Trung kỳ!
....
{ Truyện được dịch ở tienvuc.vip }
"Ngươi nói ngươi là lão tổ của ta? Ngươi gọi là Cố Nam Sơn?"
Ngay tại lúc đó.
Bên dưới một gốc cổ thụ cao lớn, Cố Tiên Nhi – vừa giải quyết xong mấy tênTiên Cổ sinh linh, đôi mắt đẹp nghi ngờ nhìn chằm chằm lão giả đột nhiên hiện thân ở trước mặt.
Nói là lão giả, nhưng kỳ thực là lão nông.
Dáng người còng lưng, lôi tha lôi thôi, khuôn mặt đen nhánh, trên răng vàng còn dính lấy rau quả, ngay cả cái thanh dao phay kia đều đã rỉ sét, còn lũng vài cái lỗ.
Bộ dáng này, vứt ở trên đường bán đồ ăn, đoán chừng cũng không người nào nguyện ý mua.
Ngại bẩn.
Kết quả bất chợt xuất hiện từ hư không, còn tuyên bố là lão tổ của nàng, suýt chút nữa hù chết nàng.
Bởi vì Cố Tiên Nhi từ nhỏ đã tiếp xúc với sư tôn và mấy vị lão ngoan đồng kia, đối với loại cường giả lôi thôi lếch thếch này, vẫn còn có thể tiếp nhận được.
Chỉ bất quá nàng rất khó đem lão nông trước mặt coi là lão tổ của mình.
"Tiên Nhi, đây chính là lão tổ của các ngươi." Lúc này, bên trong hư không, thân ảnh của đại trưởng lão đi ra, khuôn mặt hòa ái cười nói.
"Sư tôn." Cố Tiên Nhi vội vàng hành lễ nói, đối với đại trưởng lão dốc lòng dạy bảo nàng, nàng vẫn rất tôn kính.
"Lần này nha đầu ngươi đã tin chưa?" Cố Nam Sơn móc móc lỗ tai, sắc mặt có chút ngượng ngùng.
Nha đầu này, vừa rồi lần đầu tiên gặp hắn, vậy mà không phải tin tưởng hắn, còn lặng lẽ cầm tới một kiện cấm khí.
Tính cảnh giác này, để hắn rất hài lòng, nhưng cũng rất cảm khái và đau lòng.
Những năm gần đây, ngược lại là ủy khuất nha đầu này, không có che chở của gia tộc, ở bên ngoài nhất định phải chịu rất nhiều ủy khuất.
Dù sao định mệnh của nàng sinh ra là để trở thành tiểu công chúa của Trường Sinh Cố gia, một thân một mình nhận được sủng ái, hào quang rực rỡ.
Thế nhưng lại bị Cố Trường Ca, đào đi đại đạo chi cốt thuộc về nàng, lưu lạc ở bên ngoài, chịu nhiều đau khổ.
Đi đến hôm một bước như ngày hôm nay, cũng không dễ dàng.
Cái này khiến nỗi lòng của Cố Nam Sơn phức tạp, áy náy với nàng.
Bản thân mình không đủ tư cách làm lão tổ a!
Nếu như không phải bị chôn vùi quá lâu, gần đây mới ra ngoài hít thở không khí, cũng còn không biết trong đám hậu bối của gia tộc lại có con sói con Cố Trường Ca này, làm ra sự việc đồng tộc tương tàn như thế.
Việc này để hắn rất phẫn nộ.
Bất quá về sau phát hiện Cố Trường Ca làm việc coi như có chút phân tấc, không có làm điều gì quá phận, mới khiến cho cục tức của hắn hơi tiêu tan.
Hiện tại người mà hắn áy náy nhất, kỳ thực chính là Cố Tiên Nhi - hậu bối này.
"Tiên Nhi, gặp qua lão tổ."
Gặp đại trưởng lão hiện thân, Cố Tiên Nhi lúc này, cũng tin tưởng thân phận của lão nông trước mặt, sau đó khéo léo nói.
"Thật là một cái tiểu nha đầu thông minh hiểu chuyện a."
Cố Nam Sơn gật đầu một cái, cười ha hả.
Càng nhìn càng ưa thích.
Thông minh lanh lợi, nhu thuận động lòng người.
Mặc dù là chí tôn niết bàn trẻ tuổi, tu vi lại không kém chút nào so với thế hệ cùng trang lứa.
Trên thân còn có ấn ký của vô số cường giả lưu lại.
Nha đầu này là người có được đại khí vận.
"Tiên Nhi a, ngươi yên tâm, hiện tại có lão tổ cho chỗ dựa, không có người có thể giết ngươi, kể cả Cố Trường Ca cũng không ngoại lệ. Mặc dù hắn là thiếu gia chủ, nhưng có lão tổ ta đây, hắn cũng không thể làm ra sóng gió gì."
Sau đó, Cố Nam Sơn mở miệng nói, cảm thấy mình làm lão tổ, nên giải quyết một chút phiền toái cho Cố Tiên Nhi.
Hắn sở dĩ sẽ đếnTiên Cổ đại lục, hoàn toàn cũng là bởi vì muốn làm chỗ dựa cho Cố Tiên Nhi, sợ nàng ở chỗ này bị Cố Trường Ca ám hại.
"Ài, lão tổ…"
"Lời của ngươi nói là thật sao?"
Cố Tiên Nhi nghe nói như thế, bỗng nhiên sững sờ, đôi mắt sáng chớp chớp, sau đó có chút ít mong đợi hỏi, “Cố Trường Ca cũng không thể sao?"
"Yên tâm đi. Có lão tổ tại đây, Cố Trường Ca hắn cũng không dám giết ngươi." Cố Nam Sơn bảo đảm nói.
"Chỉ vậy thôi sao?"
Cố Tiên Nhi lúc này, bỗng nhiên cảm giác lão tổ này có vẻ không đáng tin cậy.
Bộ dáng khéo léo trên mặt cũng biến mất, tỏ ra rất thất vọng.
"Ừm?"
Lần này, Cố Nam Sơn ngược lại là ngây ngẩn cả người, "Lẽ nào Tiên Nhi ngươi dự định để lão tổ giúp ngươi giết Cố Trường Ca, chuyện này…"
Đang nói, hắn bắt đầu hơi lúng túng một chút.
Thân là lão tổ, ra tay hạ sát một cái hậu bối, nói thực hắn thật đúng là không làm được.
"Ai để lão tổ ngươi giết hắn?"
Cố Tiên Nhi nghe nói như thế, lại là có chút gấp, sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra nho nhỏ thần sắc chờ mong, nói, "Nếu không lão tổ ngươi giúp ta áp chế tu vi của Cố Trường Ca là được…"
"Tốt nhất áp chế đến cùng một cảnh giới với ta, không… hay là ép đến thấp hơn ta một cảnh giới đi…"
Nàng cẩn thận nghĩ nghĩ.
Nếu như cùng một cảnh giới, nàng có thể vẫn đánh không lại Cố Trường Ca.
Tên kia mạnh đến mức không còn gì để nói.
Nhưng mà, khi nghe đến mấy câu này, cả người của Cố Nam Sơn cũng ngẩn ra, con mắt hơi trừng lớn.
Chuyện này là sao a?
Cố Tiên Nhi không phải là hận Cố Trường Ca đến thấu xương ư?
Tin tức mà hắn nhận được, lẽ nào đều sai?
Thấy vậy, đại trưởng lão ở một bên đối với chuyện này ngược lại là cười cười không nói, hiển nhiên sớm đã có dự liệu như vậy.
Dù sao tin tức bên trong Tiên Cổ đại lục, hắn vẫn luôn chú ý.
Ân oán giữa Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca, Cố Nam Sơn mà hiểu được mới là lạ a.