Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ bày ở trước mặt Cố Trường Ca là hai sự lựa chọn, một là trực tiếp khống chế Hắc Minh, để hắn thay mình làm việc.

Nhưng Độ Ma Bình rất trân quý, quá trình luyện chế vô cùng phức tạp, hắn cũng không muốn lãng phí thứ quý giá như vậy ở trên người một phế vật như Hắc Minh.

Cho nên Cố Trường Ca lựa chọn một biện pháp khác.

Dù sao nói mấy câu đơn giản liền có thể lừa hắn không phân rõ đông tây nam bắc.

Đương nhiên, nếu như Hắc Minh về sau trở nên hữu dụng hơn, Cố Trường Ca không ngại gieo xuống Độ Ma Bình trên người hắn.

"Nhập thử môn trung, tiên phàm vĩnh cách."

"Hoàng Tuyền vạn cổ, Luân Hồi nạn phúc "

Ngay lập tức, thanh âm của Cố Trường Ca vang lên lần nữa, vẫn mang theo tiên ý mờ mịt khó dò, trong đó xen lẫn mấy phần ma tính mê hoặc nhân tâm.

Tâm chí của Hắc Minh cho dù kiên định đến mấy, lúc này cũng khó có thể chịu được dụ hoặc này.

Thực lực, địa vị vẫn luôn là thứ mà sinh linh toàn bộ thế giới này theo đuổi.

Ông!

Trong lúc hắn đang khiếp sợ, một cánh cổng vô cùng huyền diệu mở ra trước mắt hắn, quang hoa sáng chói, trong đó dường như ẩn chứa sức mạnh vô tận.

"Đây ... đây là..."

Khi kịp phản ứng lại hắn vô cùng phấn khích, căn bản cũng không do dự, trực tiếp bước vào bên trong cánh cửa này.

"Tê!"

Sau đó, đập vào mắt hắn là một cảnh tượng vô cùng rung động cảnh tượng, khiến Hắc Minh trực tiếp trợn tròn mắt, đột nhiên hít một hơi lãnh khí, đơn giản khó có thể tưởng tượng.

Tiên cung khổng lồ trang nghiêm đứng sừng sững giữa trời mây, chỉ là trong đó có một cái trụ lớn giường như có thể chống đỡ hết thảy!

Hắn nhìn thấy bản thân đang ở một đại dương bao la hỗn độn.

Nơi đó khí tức mênh mông khủng bố, một luồng khí tức Hỗn Độn cũng đủ để đè sập không gian thời gian.

Cảnh tượng tuyệt vời này hắn chưa từng thấy qua?

Cả người cũng ngu ngơ đứng ngay tại chỗ không biết nói gì thêm.

Mà lúc này, Hắc Minh mới nhìn đến phía trên đỉnh của tiên cung.

Có thân ảnh mơ hồ mà mông lung đang ngồi xếp bằng trên đó, Chân Long, Tiên Hoàng chiếm cứ, Bạch Hổ, Huyền Quy phủ phục, giống như nhìn xuống vạn cổ, tọa lạc ở trên Luân Hồi.

Dòng sông thời gian đang chảy cuồn cuộn dưới chân hắn, giống như có thể hội tụ chư thiên vạn giới!

"Thiếu niên, ngươi muốn mạnh lên sao?"

Lúc này, Hắc Minh nghe được giọng nói của thân ảnh mơ hồ ở phía trước đang nhìn về phía hắn nói.

Ánh mắt tang thương thâm thúy, lại mênh mông đến vô ngần, giống như ẩn chứa sự sống chết của vạn cổ chúng sinh.

Bên trong đôi mắt đó có vô tận cảnh tượng đang hiện ra, Càn Khôn bị đánh rách tả tơi, trời long đất lở, tiên chết đế khóc, chiếu rọi năm tháng.

Trong chớp nhoáng này, linh hồn Hắc Minh dường như được tiếp sức mạnh, trực tiếp quỳ xuống, kích động hô to nói, " muốn, ta muốn mạnh lên! Vãn bối Hắc Minh bái kiến tiền bối!"

Hắn đã chắc chắn, vị tiền bối trước mắt này, là nhân vật cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.

Tiện tay liền làm hắn đi vào một thế giới hắn chưa từng nhìn thấy.

Hùng vĩ mà thần thánh, tràn ngập uy nghiêm tối cao, ngay cả tiên ở hắn trước mặt cũng giống như mất đi quang huy!

Nhìn một cái liền biết tuyệt đối là Chí cường giả.

Đương nhiên, Cố Trường Ca vì tạo nên dáng vẻ tràn đầy bức cách này, ngược lại hao tốn không ít điểm thiên mệnh.

Đương nhiên cái này cũng trùng khớp với những gì hắn nghĩ về thế giới Thiên Đình.

Cho nên cũng liền thuận tiện dùng để lừa gạt một chút thằng ngu trước mắt này.

Với hiệu quả như vậy, hắn cũng không tin Hắc Minh đang đứng trước mắt này sẽ không mắc lừa.

"Đứng lên đi, ta đã biết tất cả về ngươi."

Ngay lập tức, Cố Trường Ca mở miệng, thanh âm có hơi nghiền ngẫm, nhưng bị hắn lấy quy tắc chi lực, tạo nên cảm giác âm vang cùng dòng sông thời gian bị vỡ vụn .

Hắc Minh càng thêm rung động, cả người chân cũng như nhũn ra, tựa như không đứng dậy nổi.

Ở trước mặt một vị cường giả vĩ đại bực này, hắn ngay cả sâu kiến cũng còn kém xa .

Hắn có tài đức gì, vậy mà có thể gặp được một vị cường giả thần thông quảng đại như thế?

"Tiền bối "

Hắc Minh run rẩy mở miệng, dự định nói mình muốn bái Cố Trường Ca làm sư, muốn mạnh lên.

Nhưng mà, Cố Trường Ca đánh gãy hắn, thanh âm lạnh lùng, không chứa mảy may cảm xúc nào.

"Ta đã biết tất cả mọi chuyện của ngươi."

"Từ cổ chí kim, tất cả đều mọi chuyện ta đều biết, ngươi là tộc nhân dòng chính của Hắc Thiên Ưng nhất tộc, phụ mẫu là... "

Ngay lập tức, Cố Trường Ca đem những tin tức hắn biết được thuật lại một lần, thậm chí phân tích những gì trong lòng Hắc Minh nghĩ.

Nghe được mấy câu này, Hắc Minh lập tức bị dọa đến sửng sốt đứng đơ người ở đó, không khỏi hít một hơi lãnh khí, khiếp sợ đến cực hạn.

Vị tiền bối này mới lần đầu nhìn thấy hắn, liền biết tất cả mọi chuyện của hắn ?

Hắn không dám hoài nghi vị tiền bối này sớm đã điều tra hắn.

Dù sao hắn là một phế vật, có gì để điều tra chứ.

Đây tuyệt đối là bởi vì tiền bối không chuyện gì không biết.

"Xin hỏi tiền bối, ta phải làm thế nào mới có thể mạnh lên, xin ngài chỉ điểm "

Sau đó, Hắc Minh kích động mở miệng, hướng Cố Trường Ca thỉnh giáo, càng hi vọng bản thân có thể được vị tiền bối thần bí cường đại này thu làm đồ đệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK