Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lưỡi dao đen nhánh, lập tức đâm vào người của Nguyệt Minh Không.

Phốc một tiếng.

Một cảnh máu me mơ hồ xuất hiện.

Chiếc áo cưới màu đỏ càng thêm nhức mắt.

Cố Trường Ca nhìn thấy máu văng lên mặt mình, máu nhuốm đỏ vạt áo hắn, cũng nhìn thấy sự kinh hãi sau cùng của Nguyệt Minh Không, không hiểu, không dám tin, buồn bã…

Giờ phút này hắn giống như một kẻ ngoại giới, rõ ràng là cơ thể của mình, thế nhưng lại không có cách nào để khống chế, càng không có cách nào có thể ngăn chặn tất cả những điều đang diễn ra kia.

Rất nhanh, cảnh tượng này đã nhanh chóng biến mất.

Cố Trường Ca im lặng một lát.

Sau đó khẽ thở dài một tiếng: “Chẳng trách lúc đó khi Nguyệt Minh Không nghe thấy câu này, đột nhiên lại không kìm được, ngay đến cả giả vờ cũng không giả vờ được nữa.

Đổi lại là hắn, cũng cảm thấy lời này hoàn toàn có ý nhục mạ.

Đêm tân hôn lại gặp cảnh bị người mình yêu thương nhất ám sát, sau đó lại sống lại quay về thời điểm trước đây.

Cả con đường này hắn chẳng hề xa lạ, thế nhưng lại xảy ra trên người vị hôn thê của hắn, điều này có chút khó xử.”

“Mà đây lại chính là sự việc mà Nguyệt Minh Không đã trải qua trước khi nàng trọng sinh, đêm động phòng bị chính tay mình giết chết.”

“Nhưng rõ ràng là mình sẽ không làm ra chuyện điên rồ không có nhân tính đó, có một thê tử hoàn mỹ yêu thương mình như vậy, đầu óc có vấn đề mới làm thế chăng?”

“Hơn nữa căn cứ theo sự việc mà Nguyệt Minh Không đã trải qua, lúc đó có lẽ do bản thân bị ma tính khống chế, cũng chính là vào thời điểm này không hề có hệ thống thức tỉnh và ký ức của kiếp trước…”

Rất nhanh, Cố Trường Ca cũng hiểu ra rồi.

Một cơn gió lạnh thổi qua đỉnh núi.

Sau đó hắn hóa thành cầu vồng cũng rời khỏi đây.

Nếu đã tìm ra nguyên nhân rồi, vậy thì sự việc cũng sẽ có không ít cách giải quyết.

“Kể ra thì thứ mà ma tính này tạo ra, đã chống ta nhiều lần như vậy rồi. Có điều nói như vậy thì, cũng không phải là không có cách, dù sao thì họa cũng có thể ném cho ma tâm.”

“Có điều Nguyệt Minh Không đã trải qua một lần, lần này rõ ràng sẽ không dễ dàng mà tin ta như vậy.”

“Trong khoảng thời gian đó đã có nhiều chuyện xảy ra, căn bản là ta cũng không rõ nữa…”

Cố Trường Ca vừa quay về chủ điện, vừa đang suy nghĩ đối sách trên đường đi.

Đương nhiên cũng không phải không có cách giải quyết, dù sao thì từ phản ứng của Nguyệt Minh Không cho thấy, trước đó nàng thật sự đã rất yêu hắn.

Có điều hiện giờ thì chưa chắc.

Mà nếu như nữ nhân đã hận nam nhân, thì sẽ hận đến điên cuồng.

Hận đến thấu xương, chứ không phải chỉ nói nói vài câu là thôi.

Nguyệt Minh Không lại còn là người trọng sinh, dựa vào tiên đoán trước có thể chiếm được tiên cơ ở khắp nơi, rất khó đối phó.

Càng khỏi cần nói nàng chắc chắn rất hiểu hắn.

Trong lòng Cố Trường Ca áng chừng, ưu thế lớn nhất hiện giờ của hắn chính là hệ thống và bản thân hắn, ngoài ra là những biến số liên quan tới cơ thể hắn.

Bởi vì hiện giờ tất cả đều do hắn khống chế, ma tính đã được giải quyết từ lâu rồi.

Nếu như chỉ cần Nguyệt Minh Không còn yêu hắn, vậy thì rất nhiều việc sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.

Đến lúc đó, không chỉ có thể có được số lượng lớn giải thưởng hệ thống, còn có một thê tử trùng sinh, đây hoàn toàn là cuộc làm ăn không hề lỗ.

Cũng có khả năng là Nguyệt Minh Không hiện giờ đang nghĩ trăm phương ngàn kế để giết hắn.

“Nguyệt Minh Không không hề biết ta của hiện tại với ta lúc đầu giết chết nàng khác nhau hoàn toàn, vì vậy nàng chỉ hoài nghi hành vi hiện giờ của ta đều là lừa gạt nàng…”

“Nàng rất cảnh giác…”

“Mặt khác, sở dĩ Nguyệt Minh Không giống như hôm nay, tiếp tục giả làm bộ dạng trước đây ở trước mặt ta, có lẽ là thấy hành vi của ta hoàn toàn khác so với những gì nàng đã trải qua, vì vậy mới suy đoán ta cũng trùng sinh quay về giống nàng.”

“Nàng lo lắng ta nhìn ra được thân phận trùng sinh của nàng, thế nhưng vào giây phút cuối cùng vì câu nói đó, thực sự là kìm lòng không được, liền bỏ đi…”

Cố Trường Ca rất nhanh đã móc nối sự việc lại một cách rõ ràng.

Trong đó việc khiến hắn cảm thấy khó giải quyết nhất chính là Nguyệt Minh Không sẽ không dễ dàng tin lời hắn nói.

Mặc cho hắn giải thích đủ kiểu, nói hắn của hiện tại khác với người ban đầu đã giết nàng, nói hắn lúc đó là do ma tính khống chế cơ thể nên mới làm như vậy… Rõ ràng, nàng chắc chắn sẽ không tin.

Mà ngược lại tình hình sẽ càng tồi tệ hơn, cảm thấy Cố Trường Ca vẫn muốn lừa nàng.

Kể từ đó, sự việc cũng trái với ý nguyện.

Vì vậy… Cố Trường Ca cảm thấy cũng không cần phải giải thích.

Cách tốt nhất là như trước, giả vờ không biết thân phận trùng sinh của nàng.

Còn về việc làm thế nào, hắn rất rõ, tất cả đều đã được lên kế hoạch chu toàn.

Trong đại điện.

Cố Lâm Thiên đang bàn chuyện với Nguyệt Hoàng, vui vẻ mỉm cười, rõ ràng là rất vui, nhưng lại thấy Nguyệt Minh Không mắt đỏ au từ bên ngoài đi vào.

Giống như là đã khóc vậy.

Cố Lâm Thiên chau mày, khuôn mặt lộ ra vẻ tức giận, hỏi: “Minh Không, chuyện gì vậy? Tên nhãi Trường Ca lại ức hiếp con sao? Đã xảy ra chuyện gì rồi, nói cho bá phụ nghe, bá phụ sẽ thay con giáo huấn nó.”

 Hẳn là hắn cũng biết, trước đó Cố Trường Ca đối xử với Nguyệt Minh Không rất lạnh nhạt, không thèm quan tâm, việc ức hiếp Nguyệt Minh Không cũng là bình thường.

Hắn và mẫu thân của Cố Trường Ca rất hài lòng với cô con dâu tương lai này, đương nhiên không thể trơ mắt đứng nhìn con trai mình ức hiếp người ta.

Mà bây giờ Cố Trường Ca có nói trước là do ma tính khiến cho tính cách như vậy, giờ có lẽ sẽ không thế nữa.

Thế đây là vì sao?

“Minh Không, chuyện gì vậy?” Nguyệt Hoàng thấy con gái mình có chuyện, bèn hỏi.

Biểu hiện của Nguyệt Minh Không gần đây khiến cho hắn rất chú ý, rất hài lòng và vui mừng.

Vì vậy cũng quan tâm đến Nguyệt Minh Không nhiều hơn trước.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK