Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Công cụ? Lời này lúc trước Vương Tử Câm cũng nói với ta, nói nàng sẽ không làm công cụ."

Giang Sở Sở liền giật mình, rất mau liền xoá bỏ những tạp niệm này.

Thần sắc nàng khôi phục lại bình tĩnh, lạnh lùng nhìn về phía Cố Trường Ca, "Nhưng ta chính là truyền nhân của Nhân Tổ điện, mục đích ta sinh ra, chính là giữ gìn chính nghĩa, giữ cho thiên hạ an bình, chém giết loại ma đầu như ngươi."

"A, vậy ta đứng ở chỗ này, ngươi ngược lại có năng lực tới giết ta sao? Một phế vật mà thôi, cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn." Cố Trường Ca cười lạnh, có vẻ rất là khinh thường.

"Ngay cả ta cũng giết không được, còn dám nói duy trì thiên hạ chính nghĩa? Thế gian này bao nhiêu người ra vẻ đạo mạo, bọn hắn làm việc vì chính nghĩa sao?"

"Làm sao chưa thấy ngươi đi giết bọn hắn?"

Loại đạo tâm Giang Sở Sở này, hắn thấy kỳ thật cũng không vững chắc.

Có thời cơ để lợi dụng.

"Ngươi ..."

Nghe vậy, thần sắc Giang Sở Sở cứng lại, gần như cắn răng.

Nàng vẫn là lần đầu tiên bị người mắng là phế vật, hết lần này tới lần khác nàng còn không phản bác được.

"Ta có nói sai sao? Ngươi chính là đồ phế vật thôi, nhìn chằm chằm ta, cái gì cũng không làm được, thấy người khác làm điều xấu cũng không làm gì được bọn hắn."

"Ngươi nói bộ dạng này của ngươi, có phải hay không đang dung túng cho điều gian ác của thế gian này? Xứng đáng với thân phận của ngươi sao?"

"Người như ngươi, có khác gì ta đâu?"

Cố Trường Ca mang theo ý cười, hỏi lại như vậy, từng câu từng chữ đâm thẳng vào tim nàng.

Hắn phát hiện ra chuyện rất thú vị, phần khí vận của Nhân Tổ chuyển thế, bởi vì đạo tâm của Giang Sở Sở bất ổn mà chịu hao tổn.

Xem ra khí vận của Nhân Tổ chuyển thế bây giờ, là tới từ sự sùng kính của sinh linh trong thiên hạ.

Mà nghe đến mấy câu này, vẻ mặt Giang Sở Sở nhất thời càng trở nên càng tái nhợt.

Từ trên người Giang Sở Sở, Cố Trường Ca thấy được kế hoạch nhằm vào Nhân Tổ.

Tín ngưỡng của thiên địa chúng sinh đối với Nhân Tổ, là một phần khí vận lớn.

Mà loại tín ngưỡng này, vốn dĩ rất hư vô mờ mịt.

Loại thủ đoạn bôi nhọ này của hắn, nghe tựa hồ như không tệ, nhưng thật sự tiến hành thì rất không thực tế.

Kế hoạch thay thế Nhân Tổ nếu như thất bại, Cố Trường Ca ngược lại sẽ suy tính một chút, lật ngược phải trái, lẫn lộn đen trắng, loại chuyện này là sở trường của hắn.

"Lại nói công tích của Nhân Tổ cũng không phải dễ dàng bôi đen được, dù sao Nhân tổ cũng là loại nhân vật vĩ đại, nếu quả thật muốn tìm vết đen, cũng không dễ dàng, trong lịch sử, rất nhiều chân tướng đều bị che giấu."

"Nhân Tổ điện hết lần này tới lần khác muốn dựng nên hình tượng cao quý như thế, khiến thiên địa chúng sinh cúng bái."

"Cũng không phải không màng hồi báo, nhỡ đâu phương thức tên Nhân Tổ này tu hành, có quan hệ đến số mệnh tín ngưỡng thì sao?"

Sau đó, Cố Trường Ca rời khỏi thế giới, trở lại bên trong Thái Hư môn.

Ở chỗ của Giang Sở Sở , hắn không có đạt được phương pháp hữu hiệu

Nhưng hắn cũng không vội nữa.

Nếu quả thật có thế lực của Nhân Tổ điện muốn giáng lâm xuống giới này, hắn ngược lại có thể cân nhắc mai phục một phen, đem bọn hắn giải quyết luôn ở đây.

Giang Sở Sở mặc dù tìm không thấy vị trí chính xác của Nhân Tổ chuyển thế, nhưng nàng có thể cảm ứng được Nhân Tổ điện.

Cố Trường Ca đến lúc đó sẽ có các loại thủ đoạn khiến nàng mở miệng.

"Trừ cái đó ra, cũng phải lưu ý hướng đi của Nguyệt Minh Không"

Cố Trường Ca nhắm mắt lại, lần trước động tay động chân trên người Nguyệt Minh Không, lúc này đã có tác dụng rồi.

Rất nhanh, hắn liền cảm giác được vị chuẩn xác của Nguyệt Minh Không.

Hồng Vực.

Cách xa Huyền Vực chí ít mấy vạn dặm, muốn chạy tới, cũng không tính là quá phiền phức.

Chỉ là hắn không có ý định hiện thân trước mặt Nguyệt Minh Không.

Mà trong thời gian tiếp theo, toàn bộ Huyền Vực phát sinh rất nhiều chuyện làm rung chuyển cả vực..

Một vị thượng tiên tu vi cao thâm, thần bí khó lường đột nhiên giáng lâm đến Thái Hư môn, thậm chí có liên quan đến vị tiên tổ tám mươi vạn năm trước đã phi thăng của Thái Hư môn.

Tin tức này quét sạch các phương.

Nhất thời, khiến ba thế lực lớn khác lo sợ bất an, tràn ngập cảm giác nguy hiểm, lo lắng Thái Hư môn bỗng nhiên xuất thủ, thống nhất toàn bộ Huyền Vực.

Dù sao trong tình hình này, bất kể là ai, khẳng định đều phải bành trướng, sinh ra dã tâm.

Thái Hư môn vốn đã cường thế bá đạo, bây giờ có vị thượng tiên này tọa trấn, bọn hắn sẽ không động thủ với các thế lực khác sao?

Trong mắt của mọi người, đây chỉ là vấn đề thời gian.

Mà rất nhanh, nương theo một đạo dụ lệnh từ Thái Hư môn truyền ra, toàn bộ Huyền Vực phát sinh đại địa chấn.

"Huyền Vực cần nhất thống."

Đây là một câu rất đơn giản, giọng điệu hời hợt, từ chính miệng tông chủ Thái Hư môn truyền ra.

Nghe được tin tức này, tất cả tu sĩ cùng sinh linh đều kinh ngạc, cứng đờ tại chỗ.

Theo bọn hắn thấy, điều này mặc dù do tông chủ Thái Hư môn truyền ra, nhưng rõ ràng là ý tứ của vị thượng tiên kia.

Vị thượng tiên thần bí muốn trợ giúp Thái Hư môn thống nhất Huyền Vực!

Rất nhanh, tin tức này, giống như đại địa chấn, nhanh chóng quét qua khắp nơi!

Mặt khác, một trong ba thế lực lớn của Huyền Vực, Thiên Lâm thánh địa.

Trong chủ điện.

Bây giờ Thiên Lâm thánh địa Thánh Chủ thần sắc đang cực kỳ ngưng trọng, nói trước mặt một đám trưởng lão cùng đệ tử:
"Thái Hư môn tiếp theo chắc chắn sẽ không buông tha cho chúng ta, vị thượng tiên kia có thể tuỳ tiện phá giới mà xuống,thực lực tuyệt đối sâu không lường được, không biết đã đạt tới cảnh giới nào."

" Cho dù là Thánh Nhân lão tổ của chúng ta tỉnh lại, đoán chừng cũng không làm nên chuyện gì. Bây giờ đã đến thời khắc mấu chốt rồi "

Thanh âm của hắn rất nặng nề, tâm trạng cũng thế, chậm rãi nói mãi mới xong những điều này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK