Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Vũ Tĩnh vận dụng Thánh khí, cuối cùng vậy mà vẫn chết trên tay Cố Trường Ca - người đang chịu trọng thương.

Liền ngay cả Thánh khí, cũng không làm gì được hắn.

Điều này chỉ có thể giải thích là, trong tay Cố Trường Ca, tuyệt đối có đồ vật cùng cấp độ Thánh khí.

Nhưng cái này cũng đã đủ kinh người!

Dù sao có thể thôi động Thánh khí, hiện ra uy năng của nó, đã không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm đến.

Cử động hôm nay của Cố Trường Ca, không khác nào ở trong lòng một đám thiên kiêu trẻ tuổi, lưu lại một hình tượng đại nghĩa vĩ đại không thể xóa nhòa!

"Chủ nhân, ngài không sao chứ?"

Đối mặt sự quan tâm của một đám tùy tùng, thần sắc của Cố Trường Ca rất bình tĩnh, bộ dáng cũng không đáng lo ngại.

"Không có việc gì, chỉ bất quá trong khoảng thời gian ngắn, không thể động dụng tu vi." Hắn nghĩ nghĩ, rồi trả lời.

Vừa vặn thừa dịp khoảng thời gian này, có thể lặng lẽ làm một ít chuyện.

"Đều tại chúng ta quá phế vật, không có biện pháp phân ưu giải nạn cho chủ nhân." Bọn hắn nghe vậy, càng là áy náy.

Cố Trường Ca lắc đầu, thần sắc tự nhiên nói, "Việc này không trách các ngươi, ta đánh giá thấp thực lực của người thừa kế ma công, nếu không thì cũng sẽ không có những chuyện như ngày hôm nay."

Dứt lời, hắn nhìn về một đám Vũ Nhân tộc sinh linh ở phía trước, con ngươi lóe lên dị sắc.

"Giết hết bọn hắn, không chừa một tên nào." Hắn nhàn nhạt phân phó nói.

"Vâng, thưa chủ nhân."

Một đám tùy tùng tuân lệnh, lần nữa xông lên truy sát, bắt đầu toàn diện vây giết những sinh linh còn lại của Vũ Nhân tộc vẫn còn có chút đờ đẫn kia.

Một trận đại chiến lại bộc phát lần nữa.

Cố Trường Ca yên lặng nhắm mắt lại, ném rất nhiều đan dược vào trong miệng, tựa hồ là đang chữa thương.

Lúc này, hắn cũng không tin sẽ còn có tên ngu xuẩn nào dám động thủ.

Nếu còn… thì hắn liền dùng đến lần bạo huyết thứ hai, thuận tiện ném đi vài viên đan dược nữa.

Vả lại loại bí pháp này, đã gọi là bí pháp, vậy dĩ nhiên là công pháp mà không ai biết được.

Về phần hiệu quả là cái gì, thì Cố Trường Ca cứ tùy tiện nói mò.

Nếu có người muốn hỏi, hắn có thừa các loại lí do để ứng đối.

Bây giờ tuồng kịch nhằm vào tất cả Tiên Cổ tộc quần này, đích thân hắn sẽ mở màn.

Sau đó chỉ cần chờ tới lúc cá sa vào lưới, thuận tiện đứng một bên xem kịch là được.

Theo Cố Trường Ca, quan trọng nhất chính là một cái cơ hội tuyệt hảo chiếm đoạt toàn bộ Tiên Cổ đại lục.

Sau đó, hắn dự định phái một số người rời đi nơi đây, đi truyền đạt lời của hắn tới Cố gia.

Trừ việc đó ra, bao gồm Thái Sơ Thần Giáo của mẫu thân hắn, cũng có thể thừa cơ can thiệp vào.

Miếng thịt mỡ này, hắn cũng nên ăn một miếng, và phải là miếng to nhất.

"Quả nhiên, Cố Trường Ca đa mưu túc trí, tính toán không lộ chút sơ hở nào. Làm sao Vũ Tĩnh có thể đánh lại hắn, cuối cùng thì nàng tuyệt đối sẽ chết."

"Kể từ đó, còn giúp cho Cố Trường Ca lưu lại một hình tượng tốt trong mắt người đời…"

Mà một bên, đại mi của Cố Tiên Nhi nhíu chặt nhìn xem hết thảy, dù sao thì Cố Trường Ca có nhiều thủ đoạn, trái lại nàng cũng không ngoài ý muốn.

Sau đó, nàng oán hận liếc nhìn chỗ phương hướng của Cố Trường Ca, ghi lại tất cả món nợ hôm nay, sau đó hóa thành thần hồng bay lên, trực tiếp rời đi.

Chỉ cần gặp được Cố Trường Ca, là có chuyện không hay.

Nàng đã định tránh xa Cố Trường Ca, kẻo lại bị hắn hố.

Chủ yếu nhất là, nàng có chút hoảng hốt, bây giờ thái độ của nàng đối với Cố Trường Ca đến cùng là như nào.

Nàng không muốn đối mặt Cố Trường Ca.

Lúc ấy câu nói kia, không muốn có cảm xúc khác về hắn? Cái này rốt cuộc là có ý gì?

Có lúc Cố Trường Ca rõ ràng đối với nàng rất tốt.

Nhưng tại sao cũng có lúc lại lạnh lùng như khối băng.

Nàng đều có chút không hiểu, cái nào mới là bộ mặt thật của Cố Trường Ca.

Cố Tiên Nhi lắc đầu, khu trừ ý niệm này khỏi thức hải.

Nàng cảm giác lần này sau khi rời đi Tiên Cổ đại lục, cần phải trở về Cố gia một chuyến.

"Tiểu thư, chúng ta còn muốn đi lên sao?"

"Bây giờ xem ra Cố Trường Ca là đèn đã cạn dầu, chính là một cơ hội tốt của chúng ta."

Bên cạnh Hắc Nhan Ngọc, có rất nhiều Tiên Cổ sinh linh cũng đang hỏi thăm.

Dưới cái nhìn của bọn hắn, đây có lẽ là một cơ hội tuyệt vời.

Cố Trường Ca đang trong trạng thái như thế, chắc đã suy yếu tới cực điểm.

Bọn hắn cùng lao lên phía trước, coi như Cố Trường Ca mạnh hơn bọn hắn, nhưng hiển nhiên cũng là đèn đã cạn dầu.

Hắn còn có thể lật ra sóng gió gì nữa?

Thiên kiểu của Cổ Đằng Xà nhất tộc, nghe vậy lập tức lắc đầu nói, "Lui đi, chúng ta đã dẫn đến chúng nộ, nơi đây sẽ còn có tu sĩ khác tiến tới, đến lúc đó nếu như chúng ta xuất thủ, bọn hắn sẽ không ngồi yên… Vả lại các ngươi thật coi rằng, trạng thái như thế của Cố Trường Ca, thật sự đã hết thủ đoạn sao?"

"Hay đấy là bộ dáng mà hắn cố ý lộ ra, kỳ thực là muốn chúng ta chủ động động thủ, hắn liền một mẻ hốt gọn chúng ta?"

Không thể không nói, những lời này của hắn rất có đạo lý, làm cho phía sau lưng của rất nhiều sinh linh phát lạnh.

Thiên kiêu của Thần Ngạc nhất tộc, nghe đến đây sắc mặt cũng hơi tái nói, "Thủ đoạn và tâm kế này của Cố Trường Ca, quả thực quá đáng sợ a."

Giờ phút này Hắc Nhan Ngọc cũng trầm mặc xuống, sau đó mới nói, "Việc cấp bách là trước hết chúng ta nghĩ một chút làm sao nhận lấy lửa giận của rất nhiều đạo thống ở ngoại giới đi, Cố Trường Ca hắn cố ý dẫn đến lửa giận và cừu hận của chúng tu sĩ ngoại giới dành cho chúng ta, hiện tại xem ra lửa giận kia đoán chừng đã đến đỉnh điểm."

Nàng liếc nhìn thật sâu nam tử trẻ tuổi đang được lòng người ủng hộ phía nơi xa xăm kia, trong ánh mắt đầy kiêng kị cùng thán phục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK