Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chủ nhân sớm đã dự liệu hết thảy, ngươi chống cự cũng vô dụng. Hôm nay cứ ngoan ngoãn chờ chết đi, dám ảnh hưởng đến chủ nhân, thế gian này tất cả mọi người đều sẽ chết, đầu tiên là ngươi, sau đó sẽ là Cố Trường Ca "

Nói xong, hắn ra tay xuất thủ, bàn tay lớn hướng phía trước đánh ra, hư không nứt toác, vừa dứt lời liện động thủ muốn giết Vương Tử Câm.

Một kích này, chính là lực lượng cực hạn của quy tắc, chỉ là để phòng bị những người còn lại biết được, nên thanh thế không quá lớn.

Nếu không uy áp của Đại Thánh cảnh , tuỳ tiện có thể vỡ nát tất cả, chớ nói chi là chân chính động thủ!

"Chủ nhân của ngươi là ai?"

Nghe thấy lời này, nhất là nghe được tên của Cố Trường Ca, ánh mắt Vương Tử Câm không khỏi khẽ động, sau đó hừ lạnh nói, " ngươi cũng đã biết thân phận của ta, một khi bị thế lực phía sau ta biết được, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!"

Đồng thời, nàng tế ra một chuỗi Ngũ Thải Cốt Châu vô cùng rực rỡ.

Từng hạt châu to như trứng ngỗng, phát ra bảo quang lấp lánh, giống như một mảnh tinh thần từ vực ngoại bay tới, năng lượng ba động kinh người.

Hào quang màu đỏ nở rộ, tạo thành một bức họa tinh thần.

Hoa văn lan tràn, giống như là một vùng ngân hà rủ xuống, khí tức hào hùng, lúc này liền đem toàn bộ hư không bao phủ, đáng sợ dị thường.

Đây là một kiện bí bảo Thánh Cảnh, không nói có thể đối kháng với Đại Thánh cảnh, nhưng để trì hoãn một thời gian, hẳn là có thể.

Nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Vương Tử Câm vẫn có chút lo lắng.

Trận ám sát này, đối phương rõ ràng đã sớm có mưu đồ, ngay cả loại thiên phù văn vô cùng trân quý cũng lấy ra, che đậy động tĩnh ở đây.

Nhìn như vậy, giống như là đã sớm dự mưu, mà mục tiêu của đối phương, ngoại trừ nàng, còn có Cố Trường Ca?

"Tên của chủ nhân, ngươi không xứng để biết."

"Thân phận của ngươi, đã định trước đời này sẽ chết trong tay chủ nhân! Không đáng để lo."

Bóng người cao lớn đen kịt cười lạnh nói, bàn tay lớn tuỳ tiện liền xé rách mảnh tinh đồ này.

Phanh Phanh Phanh...

Từng viên cốt châu nở rộ rồi nổ tung, từng sợi xích hà vỡ nát ở trong hư không.

Chỉ là vừa ra tay, hắn liền tuỳ tiện hủy đi bí bảo của Vương Tử Câm

"Có liên quan với người thừa kế ma công?"

Lúc này, Vương Tử Câm bỗng nhiên nghĩ thông suốt, liên tưởng đến người thừa kế ma công kia, phía sau lưng có chút phát lạnh.

Đồng thời biểu tình của nàng càng thêm băng lãnh, vậy mà trắng trợn ẩn núp đến Trường Sinh Cố gia, muốn tới ám sát nàng.

Lá gan này thật sự quá lớn rồi!

Hơn nữa, thân phận của nàng rất có thể đã bị đối phương biết!

Sau lưng người thừa kế ma công, khẳng định có tổ chức gì đó, tuyệt đối không chỉ có một người.

"Ta ngược lại muốn xem ngươi có thể kiên trì bao lâu!"

Thân ảnh hắc sắc cao lớn vẫn cười lạnh như cũ, bàn tay lớn ù ù đánh qua, sương mù bành trướng, lộ ra vẻ trêu trọc kiểu mèo vờn chuột.

Tựa hồ không vội giết chết Vương Tử Câm, muốn để nàng tuyệt vọng, chậm rãi tra tấn.

Dù sao cũng là cấp độ mạnh nhất dưới chuẩn Chí Tôn, thực lực như thế, muốn giết một tu sĩ Chuẩn Thánh cảnh, nhẹ nhàng như giết con kiến thôi.

"Cơ hội tới rồi..."

Thấy đối phương cũng không vội giết chết bản thân, trong đôi mắt Vương Tử Câm bỗng nhiên lóe lên tinh quang, thân ảnh vội vàng lui về sau đi.

Lần nữa tế ra rất nhiều pháp khí, muốn chống cự.

Từ xưa nhân vật phản diện đều chết bởi nói nhiều.

Không nghĩ tới loại chuyện này thật sự tồn tại.

Nàng không khỏi thở phào, chỉ cần kéo dài thời gian, chờ có người phát giác được động tĩnh ở nơi này, nàng liền có thể được cứu.

Không đến bước cuối cùng, nàng thật sự không muốn dùng tới át chủ bài lớn nhất. Mà nàng cũng không xác định được năm đó những lão tổ Vương gia ban tặng cho nàng đồ vật kia, có thể hay không ngăn trở được tôn Đại Thánh cảnh này.

Dù sao có thiên kiêu nào vừa xuất thế, liền gặp phải cường giả Đại Thánh cảnh ám sát chứ?

Đổi lại là người khác thì trong nháy mắt đã bị nghiền thành một đoàn huyết vụ rồi.

"Phốc!"

Nhưng rất nhanh, Vương Tử Câm phát hiện mình nghĩ nhiều quá rồi, cho dù nàng nhiều pháp khí, ngay cả một luồng khí tức Đại Thánh cảnh cũng không chống lại được, lập tức bị trọng thương, ho ra máu bay ra ngoài.

Toàn thân kịch liệt đau nhức, xương cốt cũng gãy mất rất nhiều

"Đây chính là thực lực của Đại Thánh cảnh sao?"

Biểu tình của Vương Tử Câm có chút tái nhợt.

Váy dài trắng bị máu tươi nhiễm đỏ, đời này cho đến nay, là lần đầu tiên nàng chật vật như thế.

"Lẽ nào hôm nay ta thật sự bại ở nơi này... "

Trong nội tâm nàng bỗng nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy, có chút không cam tâm.

Thật vất vả gặp được người mình động tâm, lẽ nào nộp mạng nơi đây?

Vương Tử Câm lập tức nắm chặt một tờ giấy vàng trong tay áo.

"Ha ha, chủ nhân đã sớm tính toán tất cả , hôm nay không ai có thể cứu được ngươi."

Thân ảnh màu đen lạnh nhạt nói, khí tức đáng sợ đến mức ngay cả tinh thần đều có thể nghiền vỡ nát tiếp tục hướng về phía Vương Tử Câm ép xuống.

...

Lúc điều động khôi lỗi ma tính đi ám sát Vương Tử Câm, Cố Trường Ca liền rời khỏi đại điện, một bước phóng ra, xuất hiện ở trên không.

Gió đêm đánh tới, quần áo phần phật.

Hắn đứng chắp tay nhìn về phía cung điện kia.


Một tầng thần quang nhàn nhạt màu trắng đen, xuất hiện trong con ngươi của hắn.

Một lúc sau, toàn bộ thế giới cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

Quang ảnh quy tắc, thiên địa linh khí lưu động, quy tắc trật tự liên tiếp, đều hiện lên trong mắt hắn.

Rất nhiều dị động xung quanh phương viên mấy ngàn dặm, cũng không gạt được hắn.

Nghe được không ít âm thanh tu sĩ nói truyện trong Thiên Điện, đủ loại tiếng hít thở lúc tu luyện đều rất rõ ràng.

Đây là vận dụng đồng thuật thuộc Luân Hồi bản nguyên, dù sao thế gian vạn vật cũng khó tránh khỏi Sinh Tử Luân Hồi, dưới quy tắc của Luân Hồi, rất nhiều quỹ tích, đều rất rõ ràng.

Về phần xem thấu sơ hở của đối thủ, trì hoãn chiêu thức thần thông của đối phương, càng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Ở trong mắt Cố Trường Ca, trừ phi là loại tu vi chí cường giả, nếu không bất kỳ cử động nào xung quanh mấy ngàn dặm, đều sẽ bị hắn thấy rõ.

Cho nên, hắn kỳ thật có thể lờ mờ nhìn thấy chỗ cung điện Vương Tử Câm đang truyền đến dị động.

"Thời gian còn chưa đủ, hiện tại không phải lúc ta hiện thân cứu mỹ nhân."

Cố Trường Ca mang theo nụ cười thản nhiên, mọi thứ đều được khống chế.

Nếu như Vương Tử Câm bất hạnh bị khôi lỗi giết chết, với hắn mà nói cũng không ảnh hưởng cho lắm.

Chỉ là sẽ có chút hơi thất vọng ...hắn đã đánh giá quá cao bản lĩnh của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK