Cố Tiên Nhi mê man, Cố Trường Ca không yên ổn đợi ở Vô Thượng Phong của hắn, chạy đến chỗ này làm cái gì?
Hắn ở Tiên Cổ đại lục đâm tổ ong vò vẽ, bây giờ liền đem cục diện rối rắm ném đi, mặc kệ sao?
"Cố Trường Ca, sao ngươi lại ở chỗ này?"
Rất nhanh, mọi người đã kịp phản ứng lại, sau đó đại trưởng lão một bước phóng tới, từ bên trong hư không đi ra, tay áo hất lên mở miệng hỏi.
Đối với Cố Trường Ca, trước giờ hắn đều không có sắc mặt tốt, cho dù là lúc trước, hay là bây giờ, đều là như vậy.
Thưởng thức là thưởng thức, nhưng hắn đối với rất nhiều cách làm của Cố Trường Ca, lại khó mà gật bừa.
Lý niệm tu hành của hai người, hoàn toàn khác nhau!
Vẻ mặt Cố Nam Sơn cũng không được đẹp cho lắm, nhưng mà bởi vì Cố Tiên Nhi ở bên cạnh, hắn còn phải bày ra một bộ dáng rất thưởng thức đối với đối Cố Trường Ca.
Điều này khiến trong lòng của hắn càng nghẹn khuất buồn phiền.
"Đương nhiên ở đây đợi đại trưởng lão cùng lão tổ trở về rồi, thuận tiện nhìn xem thời gian này Tiên Nhi có lười biếng hay không."
Cố Trường Ca mỉm cười nói, dáng người thon dài, phong thần như ngọc, áo bào rộng lớn, trong lúc nói chuyện lộ ra cỗ tôn quý tự nhiên.
"Một thời gian không gặp Tiên Nhi, tu vi tiến bộ không ít, ngược lại khiến vi huynh rất là vui mừng nha."
Nói xong, hắn nhìn về phía Cố Tiên Nhi đang đem thân thể vụng trộm xê dịch về phía sau.
Nếu như người không quen biết hắn, tuyệt đối sẽ bị bộ dạng tuấn tú, gương mặt mỉm cười của hắn mê hoặc.
Nhưng Cố Tiên Nhi không có.
Biểu hiện của nàng rất lạnh nhạt, thuận tiện trợn trắng mắt ở trong lòng.
Nàng mới không tin Cố Trường Ca sẽ tốt bụng như thế mà đến thăm nàng, trong lòng của hắn rất có thể có âm mưu quỷ kế, ngay lúc này đã lặng lẽ tính toán.
Cố Tiên Nhi còn nhớ rõ ràng, bản thân cố ý đi thăm thương thế của Cố Trường Ca.
Hắn không những không cảm kích, còn hung hăng làm nhục bản thân một trận, thuận tiện hố nàng, khiến bản thân nàng bị ép cuốn vào bên trong trận tập sát của Vũ Nhân nhất tộc.
Chuyện nhỏ như thế, nhưng Cố Tiên Nhi vẫn nhớ rất kỹ, chờ ngày nào đó tìm Cố Trường Ca trả lại tất cả.
"Sao thế, vẫn vì chuyện ngày đó mà oán trách vi huynh sao? Ta là vì tốt cho ngươi, tuổi còn trẻ, nếu như thiếu ma luyện, tương lai khó thành đại khí."
"Lúc vi huynh lớn như ngươi, đã một mình giết vào Vô Lượng Hải "
"Nào giống ngươi, gặp công chúa Hải Vương cung, cũng không đối phó được."
Nhìn thấy biểu tình này của Cố Tiên Nhi, Cố Trường Ca làm sao có thể không đoán được trong nội tâm nàng đang nghĩ cái gì.
Lúc này, hắn khẽ cười nói, thần sắc ôn hòa tự nhiên.
Vừa nói, hắn vừa lắc đầu.
Trong cách nói ngược lại có chút thành khẩn nghiêm túc, một bộ dáng huynh trưởng cân nhắc vì Cố Tiên Nhi.
Nghe thấy mấy câu này.,
Lúc này, thân là lão tổ Cố Nam Sơn cũng có chút ngây ngẩn cả người.
Hắn suy nghĩ Cố Trường Ca với Cố Tiên Nhi rõ ràng chính là đại cừu nhân, lúc gặp mặt không choảng nhau đã tốt rồi.
Làm sao quan hệ bây giờ có vẻ rất tốt nhỉ?
Lẽ nào hắn thật sự làm sai cái gì? Hay là nói Cố Trường Ca đã giải quyết xong vấn đề?
Nghĩ tới đây, hắn đột nhiên có chút bừng tỉnh.
Chẳng trách Cố Tiên Nhi đối với Cố Trường Ca đã không có thù hận gì nữa, thì ra đã được Cố Trường Ca hoá giải.
Nhất thời Cố Nam Sơn có chút thổn thức cùng vui mừng.
Sự tức giận đối với Cố Trường Ca và tâm tư muốn giáo huấn hắn, cũng phai nhạt không ít.
Hậu bối này, vẫn có chút thủ đoạn, nói như thế kỳ thật vẫn rất ổn.
{ Truyện được dịch ở tienvuc.vip }
"Cố Trường Ca, ngươi bớt giả vờ giả vịt đi... "
Cố Trường Ca nói chưa dứt lời, Cố Tiên Nhi đã tức giận.
Quả thực là hết chuyện để nói, hắn đúng là cố tình khiến bản thân tức giận mà.
Cố Tiên Nhi hận đến nghiến răng,có vẻ sắp không nhịn nổi.
Ngay lập tức, răng ngà cắn chặt, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca.
Trong con ngươi xinh đẹp óng ánh sóng nước, lộ ra hàn khí lạnh buốt.
Phảng phất như chuôi băng đao, muốn đem hắn xuyên thủng!
Vừa nãy nàng còn mỉm cười mang theo tâm trạng vui vẻ, chuyến này đi Tiên Cổ đại lục lịch luyện, có thể nói thắng lợi mà về.
Trong nháy mắt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hàn băng dày đặc, tựa như băng sơn thiên cổ không đổi.
"Vi huynh dụng tâm lương khổ, bây giờ ngươi không hiểu."
Cố Trường Ca lắc lắc đầu nói, có chút tiếc nuối cùng thất vọng nói.
"Lão tổ, có thể hay không đem tu vi của Cố Trường Ca áp chế, ta muốn cùng hắn đường đường chính chính quyết đấu, xé nát cái miệng kia của hắn!"
Nghe thấy vậy, Cố Tiên Nhi lạnh như băng nói.
Một lòng cảm thấy Cố Trường Ca đang cố tình trêu tức nàng.
"Tiên Nhi chẳng lẽ nghĩ có lão tổ làm chỗ dựa cho ngươi, thì có thể lật nóc rồi sao?"
Cố Trường Ca khẽ cười một tiếng, căn bản không đem bộ dáng của Cố Tiên Nhi để ở trong mắt.
Ngữ khí mang theo chút tùy ý.
Thần sắc này khiến Cố Tiên Nhi hận đến nghiến răng, nhớ tới cảnh tượng mấy lần trước bị Cố Trường Ca trấn áp thê thảm.
"Tiên Nhi, khụ khụ, sợ là ngươi hiểu lầm dụng tâm lương khổ của Cố Trường Ca..."
Lúc này, Cố Nam Sơn cũng ho một tiếng nói, theo tình huống trước mắt, ân oán giữa Cố Tiên Nhi cùng Cố Trường Ca, đã hóa giải rất nhiều.
Làm lão tổ, hắn tự nhiên cũng muốn nhìn thấy cục diện như vậy.
Coi như không chào đón Cố Trường Ca, lúc này cũng không thể thật sự để cho hai người cho đánh nhau.
Cho nên mới tranh thủ thời gian ngăn Cố Tiên Nhi lại.
Nói thực ra, thực lực Cố Trường Ca mạnh bao nhiêu, ngay cả lão tổ là hắn cũng khó nhìn thấu.
Loại đồ như át chủ bài, tuyệt kĩ áp đáy hòm ,ai biết Cố Trường Ca có bao nhiêu chứ.
Nếu như Cố Tiên Nhi thật sự giao thủ cùng Cố Trường Ca, với bản lĩnh hiện tại của nàng, tuyệt đối không chiếm được một chút xíu tiện nghi.