Kỳ thực chuyện này Xích Linh đã đề cập qua với hắn.
Lúc ấy Diệp Lăng căn bản không thèm để ý, bởi vì hắn hỏi qua lão Quy, biết những sinh linh kia chỉ là có thể mơ hồ cảm giác được chỗ ở của hắn, nhưng lại không thể xác định vị trí chính xác của hắn.
Cho nên vì cái gì? Mỗi lần hắn đều bị những sinh linh kia tìm tới?
Diệp Lăng thậm chí hoài nghi có phải Xích Linh đang cố ý tiết lộ hành tung của hắn hay không.
Hắn cũng hoài nghi tới Doãn Mi, thế nhưng đoạn đường này, Doãn Mi bị thương nhiều nhất, bây giờ thần sắc còn tái nhợt vì mệt mỏi, khiến hắn không đành lòng hoài nghi.
Mà hắn lại thật sự rất tín nhiệm Doãn Mi.
Bởi vì những hành động của nàng trước đó, khiến hắn hiểu được trong lòng nữ tử này rất kiên định .
Cho dù là trong tông môn đối mặt với áp bách của Cố Trường Ca, cũng dám phản kháng.
Mặt khác chính là, Diệp Lăng tin tưởng tình cảm của Doãn Mi đối với hắn.
Nhưng hắn hoài nghi Xích Linh, lại cảm thấy khó mà tiếp nhận dù sao Xích Linh có thể coi là lão bằng hữu của hắn, sau khi nghe được tin hắn là người thừa kế ma công vẫn lựa chọn tin tưởng con người hắn.
Giờ phút này, thanh âm của lão Quy cũng truyền vào trong tai Diệp Lăng, nhường đầu hắn ông ông.
"Tình huống này chỉ có thể nói rõ trong hai người, chắc chắn có kẻ đáng ngờ, Diệp Lăng ngươi phải cẩn thận, căn cứ phán đoán của mình để quyết định."
Lời này của Lão Quy khiến Diệp Lăng rơi vào trong trầm mặc.
Kỳ thật chính hắn cũng ẩn ẩn đoán được, chỉ bất quá không nguyện ý tiếp nhận cục diện này.
Trong hai người, có người vậy mà lại lựa chọn phản bội hắn.
"Lão Quy, ta muốn nghe một chút cái nhìn của ngươi." Sau đó, Diệp Lăng hỏi thăm, sắc mặt rất nghiêm túc.
"Chuyện này, những gì ta nói không hề dựa trên tình cảm, có thể nói tương đối chủ quan. Ngươi nghe một chút cũng được, nhưng cuối cùng muốn quyết định như thế nào, vẫn là dựa vào chính ngươi." Nghe vậy, lão Quy bên trong mặt dây chuyền cũng trầm tư một chút, chậm rãi nói.
Diệp Lăng gật đầu nói, " lão Quy ngươi nói đi, ta tin tưởng lời nói của ngươi ."
"Kỳ thật trong mắt ta, Xích Linh khả năng lớn nhất, Doãn Mi khả năng rất nhỏ. Nếu như người phản bội ngươi là Doãn Mi, vậy ý đồ của nàng là cái gì? Điểm này kỳ thật rất khó nói, dù sao lúc ấy là ngươi xuất thủ đi anh hùng cứu mỹ nhân, không phải vậy không có khả năng cùng người ta gặp nhau."
"Càng không có khả năng mang người ta đi vào nơi này, những thứ này hoàn toàn là ngoài ý muốn."
Rất nhanh, lão Quy mở miệng phân tích nói, đây cũng là căn cứ suy nghĩ chủ quan của nó để suy đoán, không hề trộn lẫn mảy may chút tình cảm nào trong đó.
Nghe vậy Diệp Lăng không khỏi trầm mặc.
Kỳ thật cái này hắn cũng biết rõ.
Doãn Mi đối với hắn có thể có ý đồ gì? Nếu lấy lương tâm ra nói , ngược lại là hắn ham mê sắc đẹp của Doãn Mi.
Ngay từ đầu nếu như hắn không anh hùng cứu mỹ nhân, hiện tại Doãn Mi sẽ không đi cùng hắn tới nơi này.
Đây hết thảy đều là ngẫu nhiên.
Nếu như là do Doãn Mi cố ý sắp đặt, vậy cái này cũng quá đáng sợ đi, suy nghĩ vô cùng tỉ mỉ.
Quan trọng nhất là, Diệp Lăng hoài nghi người thừa kế ma công thật ra là Cố Trường Ca, mà Doãn Mi đắc tội Cố Trường Ca.
Hai người bọn họ tình cảnh giống nhau.
"Lão Quy ngươi nói tiếp đi." Diệp Lăng sắc mặt nặng nề nói.
"Nếu như là Xích Linh, kỳ thật điểm đáng ngờ cũng rất nhiều, ban đầu nàng đối ngươi tin tưởng vững chắc không nghi ngờ, còn nói có thể tìm người tới giúp ngươi rửa sạch hiềm nghi là người thừa kế ma công, nếu như nói nàng tự nguyện trợ giúp ngươi, vậy ta không có lời nào để nói."
"Nhưng bây giờ, có người đang tiết lộ tung tích của ngươi, chuyện này rất khả nghi, Xích Linh nàng hẳn là biết chuyện ngươi là người thừa kế của Luân Hồi Thiên Tôn. Nàng một đường đi theo ngươi mục đích này kỳ thật đã rất rõ ràng."
Lão Quy nói tiếp, những điểm này là nó cho rằng có điểm đáng ngờ.
Đương nhiên Xích Linh rất có thể biết được thân phận chân thật của Cố Trường Ca.
Diệp Lăng nhiều lần nhắc nhở nàng phải cẩn thận Cố Trường Ca, kết quả Xích Linh cũng thờ ơ.
Kết hợp những thứ này, Xích Linh có hiềm nghi lớn nhất, dù sao lòng người khó dò, ai biết trong lòng nàng nghĩ như thế nào?
Diệp Lăng gật đầu, những lời này khiến trong lòng hắn rất nặng nề.
Nhìn ra được, lão Quy nói ra những lời này cũng rất có đạo lý.
Diệp Lăng lúc này quay đầu mắt nhìn về phía Doãn Mi đang ngồi trên một tảng đá nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mặt trái xoan trắng muốt như dương chi ngọc, một đôi mắt to, hàng mi cong cong, mũi ngọc tinh xảo ngạo nghễ ưỡn lên, đôi môi đỏ hồng, hàm răng trắng sáng, mái tóc dài bồng bềnh bay trong gió.
Nhưng bây giờ lại rất yếu ớt, lộ ra vẻ suy yếu.
Trên váy dính vài vết máu.
Tương phản một bên khác Xích Linh, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đẹp đẽ, mắt như bảo thạch, lấp lóe quang trạch, ngược lại rất tự nhiên, nhìn không ra có bao nhiêu thương thế .
Lúc này, trong lòng hắn cũng đã có quyết định .
Nghĩ tới những thứ này, Diệp Lăng đứng dậy.
Xích Linh cùng Doãn Mi giờ phút này cũng đang điều dưỡng thân thể, thấy Diệp Lăng bỗng nhiên đứng dậy, cũng có chút ngạc nhiên nhìn lại.
"Hành trình tiếp theo sẽ rất nguy hiểm, không bằng như vậy đi, chúng ta chia ra hành động, ta cùng Doãn Mi cùng một chỗ, thương thế của nàng rất nặng, một người, khó tránh khỏi rất nguy hiểm "
"Xích Linh ngươi không bị thương nhiều, đến lúc đó chúng ta tụ hợp ở phía trước cổ trấn."
Diệp Lăng cân nhắc rồi nói, lúc này, hắn kỳ thật còn chưa có ý định vạch mặt cùng Xích Linh.
Cho nên lời này nói ra ngược lại rất tự nhiên, cũng rất hợp lý.
Bất quá đến lúc tụ hợp, hắn không hiện thân, Xích Linh còn có thể làm gì?
Hắn thấy, nếu như Xích Linh mưu đồ cơ duyên của hắn, lúc này coi như không nguyện ý, cũng sẽ lựa chọn đồng ý.
Nghe nói như thế, Doãn Mi cùng Xích Linh cũng kinh ngạc, không khỏi trừng to mắt.
Nhất là Doãn Mi, không khỏi có chút ân cần lo âu nói nói, " Diệp Lăng ngươi đang nói gì vậy ? Lúc này, sao có thể tách ra hành động chứ? Mọi người đi cùng nhau không phải dễ chiếu cố nhau hơn sao."