Mà lúc các tu sĩ của các đạo thống thế lực đang nghị luận.
Một chưởng ấn kim sắc to lớn, ầm ầm nghiền ép tới, muốn đem cả đại điện bao trùm, lập tức có sương mù màu xám bộc phát.
Trận văn ẩn nấp ở nơi đó bị phá giải, có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong đại điện.
Cố Trường Ca lúc này cũng chạy tới.
Khuôn mặt hắn vô cùng băng lãnh, sát khí ngập trời, lạnh lùng nói, " ngay trước mặt Trường Sinh Cố gia cũng dám ra tay, đúng là muốn chết."
Dứt lời, hắn chau mày, nhìn về phía hai người đang giao chiến kia, một bộ dạng sát ý lạnh thấu xương.
"Trường Ca thiếu chủ! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Lúc này, rất nhiều tu sĩ lân cận cũng chạy tới, khiếp sợ nhìn về phía không trung.
Sau đó, có người hướng Cố Trường Ca dò hỏi một câu, là một vị tuổi trẻ thiên kiêu của Trường Sinh Vương gia.
"Cái gì? ! Có người muốn ám sát tỷ tỷ ta?"
Vương Vô Song chạy tới nơi này, vừa chấn kinh vừa phẫn nộ, đằng đằng sát khí, trên mặt xen lẫn rất nhiều cảm xúc.
Bên trong con ngươi màu vàng kim, sát khí làm người sợ hãi.
"Việc này ta cũng không rõ lắm, ta cũng chỉ vừa tới nơi này."
Nghe vậy, thần sắc trên mặt Cố Trường Ca rất khó coi, nhưng vẫ duy trì bình tĩnh.
Ngược lại, hắn nhìn về phía thiên khung, ánh mắt lóe lên một cái rồi biến mất, không có người chú ý tới một điểm này.
Hiện giờ, cũng không có ai cảm thấy thần sắc của Cố Trường Ca có vấn đề.
Loại chuyện này, dù sao cũng phát sinh trên địa bàn Trường Sinh Cố gia, thậm chí còn là lúc thọ yến của mẫu thân Cố Trường Ca.
Hắn tức giận như vậy, cũng là lẽ thường thôi.
"Người này thật to gan, hôm nay không ai có thể cứu được hắn."
Rất nhanh, biểu tình Cố Trường Ca cũng bình tĩnh trở lại, trong lời nói ẩn chứa sát khí khiến người ta run rẩy.
Mặc dù không có nhắm vào mình.
Nhưng không ít người đều nhịn không được rùng mình một cái.
Ầm ầm!
Lúc này, trên bầu trời, từng sợ quy tắc lít nha lít nhít, vô cùng kinh người, Đại Thánh pháp thân giao thủ, khí tức kinh thiên động địa, giơ tay nhấc chân đều có thể khiến cả sơn mạch đều trở thành tro bụi, con người đứng dưới nó có vẻ vô cùng nhỏ bé, làm cho vô số tu sĩ run rẩy.
Xùy! !
Từng đạo thần hồng bay tới.
Khu vực Cố gia nội đảo, rất nhiều cường giả Cố gia và một vài người thế hệ trẻ tuổi cũng đang nhanh chóng chạy đến.
Tuyệt đối không nghĩ đến thời điểm này, sẽ có người dám xuất thủ dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia, đúng là không đem Trường Sinh Cố gia để vào mắt.
"Người này thật sự muốn chết mà!"
Không ít cường giả Cố gia thần sắc băng lãnh tới cực điểm, nhìn thân ảnh được hắc sắc quang mang bao phủ kia, tựa như nhìn về phía người chết.
Ngay lập tức, không ít người bắt đầu xuất thủ, muốn vây giết thân ảnh màu đen kia, Đại Thánh cảnh ba động, nhanh chóng quét khắp nơi, kinh động rất nhiều khách quý.
Đại Thánh cảnh tồn tại, dù là ở trong thế lực đạo thống đại giáo nào thì cũng đều là trụ cột vững vàng, quyền cao chức trọng, chí ít phải là tồn tại cấp tộc lão.
Lão yêu quái, lão quái vật bìnnh thường thậm chí cũng chưa tới cảnh giới này.
Thế nhưng ngay lập tức, Trường Sinh Cố gia liền xuất hiện nhiều đạo khí tức như vậy, điều này chỉ có thể nói rõ nội tình Trường Sinh Cố gia, thật sự rất kinh người.
"Còn may đến kịp thời, Tử Câm cô nương không sao chứ?"
Cố Trường Ca lúc này cũng bước chân lên một bước, thân ảnh khẽ động, đi vào bên trong đại điện.
Hắn nhìn về phía Vương Tử Câm toàn thân nhuốm máu, có vẻ rất suy yếu, trên khuôn mặt không khỏi lộ ra lo lắng hỏi.
Được kịp thời cứu viện, Vương Tử Câm đang ngồi xếp bằng ở chỗ kia, mặt mũi hoàn toàn bình tĩnh, có vẻ dị thường tái nhợt, không có huyết sắc.
Nhưng từng tia từng sợi thiên địa linh khí, lại giống như là hóa thành vòng xoáy, dũng mãnh lao về phía thân thể nàng, muốn tu bổ thương thế của nàng.
Loại trạng thái này, rất là kỳ dị, thậm chí mỗi một tế bào, đều thành màu sắc của Tiên Linh, sáng chói mà lấp lánh.
Đây chính là thể chất đặc thù của nàng.
Qua nhiều năm như vậy Tiên Linh càng rõ ràng, mỗi một tế bào đều mang tiên linh chi khí, thần thánh mà loá mắt.
Nghe được thanh âm Cố Trường Ca đến đây cứu viện mình.
Vương Tử Câm không khỏi mở to mắt, bản thân nhìn mặc dù vẫn suy yếu, nhưng khí sắc đã tốt hơn rất nhiều.
Chỉ có chính nàng mới rõ ràng, trận chiến đấu vừa rồi có bao nhiêu gian khổ, nàng làm sao dựa vào nhiều thủ đoạn chống đỡ được đến hiện tại ,Chuẩn Thánh bình thường, sợ rằng đã sớm bị miểu sát trong nháy mắt rồi.
May mắn nàng có rất nhiều pháp khí và thủ đoạn, không bị đả thương quá nặng.
"Cố huynh.... "
Nhìn về phía Cố Trường Ca, Vương Tử Câm mỉm cười, trên khuôn mặt cũng nhiều thêm chút huyết sắc.
"Ta đã không còn gì đáng ngại, thương thế kia không có gì... "
Nhưng nói xong, khóe miệng nàng không khỏi tuôn ra chút máu tươi, sau đó thân thể hơi chao đảo một cái, liền muốn ngã sấp xuống.
Cố Trường Ca ánh mắt có chút lóe lên, tay mắt lanh lẹ, lập tức liền phi tới đỡ nàng.
Mà trong đôi mắt của Vương Tử Câm chợt lóe lên một chút giảo hoạt, cũng liền thuận thế ngã xuống vào ngực hắn, một biểu tình rất hư nhược.
"Đa tạ Cố huynh đến đây cứu viện, nếu như chậm một bước nữa, ngươi sợ là không thấy ta nữa rồi."
Nàng thấp giọng nói, nhìn có vẻ rất là sợ.
Biểu tình lo lắng vừa nãy của Cố Trường Ca nàng đã thấy, nàng tự nhiên cũng biết đây là giả.
Dù sao giả bộ có giống như thế nào, nhưng trong ánh mắt hắn vẫn không có chút ấm áp.
Theo Vương Tử Câm, Cố Trường Ca nhanh như vậy đã đến đây cứu nàng, hiển nhiên có hai mục đích lớn.
Một là ở Trường Sinh Cố gia phát sinh chuyện lớn như thế, nếu như xử lý không tốt, danh dự sẽ có vết nhơ.
Nếu như nàng bất hạnh chết ở nơi này, mà Trường Sinh Cố gia lại không có mảy may phát giác... vậy Trường Sinh Cố gia nhất định phải cõng nồi, đến lúc đó tất nhiên hai nhà sẽ kết thù với nhau.
Cố Trường Ca làm thiếu chủ, khẳng định không vui khi thấy cục diện như vậy, hắn đến nhanh như vậy, ngoại trừ biểu thị một chút quan tâm ra, hẳn là muốn xác định bản thân nàng không sao đi.