Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đều lui ra đi."

Ý cười trên khuôn mặt Cố Trường Ca cuối cùng cũung biến mất, khoát tay để cho một đám ca sĩ trong điện lui ra.

"Trường Ca thiếu chủ…"

Giang Sở Sở nhíu mày, không rõ cử động này của Cố Trường Ca, lòng sinh cảnh giác.

Hiện tại điều mà nàng không xác định chính là thân phận người thừa kế ma công của Cố Trường Ca, rốt cuộc Trường Sinh Cố gia có biết hay không? Rốt cuộc là duy trì thái độ như thế nào?

"Đến lúc này rồi, Sở Sở thánh nữ cũng chớ giả ngu. Bộ dạng này, trên thực tế cũng không thú vị chút nào."

Cố Trường Ca nhàn nhạt mở miệng, mang theo vài phần đùa cợt nghiền ngẫm.

So với vừa rồi, thần sắc đơn giản giống như hai người khác.

Nghe vậy, Giang Sở Sở sững sờ, khó mà giữ được bình tĩnh.

Nghe lời này của Cố Trường Ca, lẽ nào là dự định ngả bài rồi?

Phía sau lưng nàng phát lạnh, đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm.

Nhưng mà Giang Sở Sở còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác được Cố Trường Ca xuất thủ với nàng, hắn vung ống tay áo lên.

Ba động không gian đáng sợ truyền đến!

Sau một khắc, Giang Sở Sở thấy hoa mắt, một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện, không ngừng mở rộng từ bên người nàng, nhanh chóng rộng thêm, trong nháy mắt bao phủ lấy nàng.

Ông! !

Thân ảnh của nàng, biến mất trong hư không, bị Cố Trường Ca thu vào bên trong thế giới của hắn.

Cái vết nứt không gian này, nhanh chóng khép lại, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

"Chủ động đưa tới cửa, quả thực ngu xuẩn."

Cố Trường Ca không khỏi bật cười, sau đó bên trong hư không ở trước mắt hắn, một đạo thân ảnh tuyệt mỹ đi ra.

Chính là Diễm Cơ.

"Khí tức bắt chước như thế nào rồi?" Cố Trường Ca nhìn về phía nàng.

Trong truyền thừa của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, ngược lại là có không ít dịch dung chi pháp, thậm chí có thể che giấu bản nguyên.

Lúc bình thường, Giang Sở Sở thường dùng mạng che mặt để gặp người khác , thậm chí còn dùng mê vụ để che lấp dung nhan.

Muốn bắt chước khí tức và thân hình của nàng, đích thực rất đơn giản.

Thậm chí Diễm Cơ đều không cần tận lực thay đổi dung mạo.

Nghe vậy, nàng gật đầu nói, " bí pháp công tử ban tặng đích thực huyền diệu, quan sát trong một thời gian ngắn, ta đã có thể bắt chước được tám chín phần."

Vừa nói, trên người nàng vừa xuất hiện một tầng quang huy mịt mờ.

Thân hình của Diễm Cơ bắt đầu biến hóa, rất nhanh liền trông không khác gì Giang Sở Sở vừa rồi.

Thậm chí giọng nói và ngữ khí cũng không khác nhau.

Vả lại, tu vi của bản thân nàng chính là Đại Thánh cảnh, người bình thường căn bản nhìn không thấu.

Cho dù là chuẩn Chí Tôn tồn tại, cũng đừng hòng nhìn ra điểm dị thường nào.

Thấy vậy, Cố Trường Ca có chút hài lòng gật đầu, "Kể từ giờ, truyền nhân của Nhân Tổ điện, sau này sẽ là ngươi."

Sở dĩ nói nhảm với Giang Sở Sở nhiều như vậy, là để cho Diễm Cơ có cơ hội ở một bên quan sát, từ đó đạt tới tình trạng thật giả lẫn lộn.

"Bất quá công tử, bộ dáng này của ta thật có thể giấu diếm được Nhân Tổ điện sao?" Diễm Cơ có chút nghi hoặc, bản thân đối với mưu đồ của Cố Trường Ca là hoàn toàn tin tưởng.

Nhưng nếu như chân chính đối mặt với tu sĩ của Nhân Tổ điện, nàng cảm giác bản thân vẫn sẽ bị lộ tẩy.

"Không sao, ngươi không cần trở về Nhân Tổ điện, chỉ cần đi lại ở ngoại giới dể người trong thiên hạ biết là đủ rồi, những chuyện khác giao cho ta." Thần sắc của Cố Trường Ca tự nhiên cười cười.

Nghe vậy, Diễm Cơ gật đầu.

Bản thân nàng cũng không am hiểu diễn kịch và ngụy trang, Cố Trường Ca có chút làm khó nàng, bất quá tính cách của bản thân Giang Sở Sở cũng rất dễ bắt chước, bởi vì nàng trước giờ kiệm lời, tính cách bình thản.

Chỉ cần không gặp được những người quen ở Nhân Tổ điện, Diễm Cơ cũng không nghĩ rằng mình sẽ lộ ra sơ hở.

Sau đó, thân ảnh của Cố Trường Ca biến mất, xuất hiện ở bên trong thế giới của hắn.

Diễm Cơ muốn ngụy trang thành truyền nhân của Nhân Tổ điện, bây giờ còn thiếu một thứ, đó chính là Nhân Tổ Lệnh của Giang Sở Sở.

Thứ này không thể thiếu.

Cùng lúc đó, bên trong thế giới của Cố Trường Ca, thần sắc của Giang Sở Sở đã không còn bình tĩnh và trấn định như ban đầu.

Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất thủ, vận dụng không gian lực lượng đáng sợ, trong nháy mắt xuất hiện một khe hở không gian, hút nàng vào trong.

Sau đó, để nàng bị mắc kẹt ở bên trong cái thế giới thần bí này.

Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, làm cho nàng thậm chí đều chưa kịp phản ứng.

Vào lúc cảnh tượng trước mắt rõ ràng trở lại, nàng đã đứng ở trong một khu rừng cổ thụ rộng lớn.

Phóng tầm mắt nhìn ra tất cả đều là cổ mộc và sơn mạch nguy nga bàng bạc, bích hồ như gột rửa, ngọc bích được khảm nạm ở khắp nơi.

Linh khí như sương, xanh biếc như thủy triều.

Nơi xa như có tòa thiên cung cổ lão nguy nga sừng sững ở chân trời, nhìn vô cùng to lớn và thần thánh, chỉ là cột trụ liền có thể chống đỡ thiên địa.

Giống như là thiên cung cổ lão, hạ xuống nhân gian.

"Nơi này rốt cuộc là nơi nào? Cố Trường Ca hắn làm sao lại đưa ta đến nơi đây?"

Giang Sở Sở chau mày, trong lòng nhất thời khó mà bình tĩnh được.

Ở chỗ này, nàng không cảm giác được một tia khí tức liên quan tới ngoại giới.

Thiên cung thần thánh rộng rãi ở trước mắt kia, rốt cuộc là cái gì?

Lẽ nào là di tích của viễn cổ Tiên Đình?

Trong tay Cố Trường Ca lại còn nắm giữ một tàn tích như thế?

Giang Sở Sở biết rằng, thế gian này có rất nhiều pháp khí như tiểu thế giới, có thể mang theo bên mình, thậm chí một chút vô thượng tồn tại có thể tạo ra và luyện chế chúng, quả nhiên là thần bí huyền diệu.

Một bông hoa một thế giới, một hạt một Luân Hồi.

Rất nhiều thể loại, huyền diệu khó giải thích.

Nàng không cẩn thận, liền trúng phải chiêu của Cố Trường Ca.

Hiện tại Giang Sở Sở rất chắc chắn, bản thân là bị Cố Trường Ca vây vào trong một kiện Không Gian Pháp Khí như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK