"Lửa giận ngược lại đã phát tiết một trận, nhưng vẫn chưa nguôi. Vừa nghĩ tới lão phu bị tên láo toét Cố Trường Ca tính kế một trận, hoàn toàn bị hắn sai xử đủ đường, còn không có cách nào để từ chối."
"Tức chết đi được!"
"Sao lại có kẻ bất hiếu thế chứ, làm lão tổ tức giận đối với hắn có lợi gì đâu?"
Nhìn thấy nụ cười của Cố Tiên Nhi, mặc dù ngoài mặt Cố Nam Sơn không thể hiện cái gì, nhưng kỳ thực hiện tại trong lòng tràn đầy nghẹn khuất.
Bên cạnh Đại trưởng lão không khỏi lắc đầu bật cười, khoan hãy nói, nhìn bộ dạng này của Cố Nam Sơn lại khiến hắn có chút thoải mái.
Về phần thông cảm? Vậy thì không có, cũng không cần thiết.
Ban đầu hắn bị Cố Trường Ca làm cho tức giận, không phải chính là dáng vẻ này sao.
Cố Trường Ca là tên dầu muối không ăn, kẻ nào cũng không chiếm được chỗ tốt ở trong tay hắn.
Loại chuyện này xảy ra trên người một tiểu bối , chỉ có thể khiến hắn cảm thán, tâm cơ thủ đoạn như thế thật là kinh ngạc mà.
Ngay cả hắn sống lâu như vậy, cũng không có khả năng làm đến bước này.
Mưu kế chập chùng, khiến cho người khác không tìm ra biện pháp nào để phá giải.
"Được rồi, lịch luyện nơi Tiên Cổ đại lục không sai biệt lắm cũng nên kết thúc, sau đó Tiên Nhi ngươi theo Lão tổ tiên trước hết quay về gia tộc một chuyến đi, rất nhiều chuyện cũng nên bàn giao lại cho ngươi."
Rất nhanh, sắc mặt Cố Nam Sơn liền nghiêm túc, lộ ra vẻ thận trọng hiếm thấy.
Hắn là lão tổ nhất mạch của Cố Tiên Nhi, tự nhiên phải nghĩ biện pháp hợp lại nhất mạch của bọn hắn , khôi phục vinh quang trước đây.
Lúc trước chính là vì lấy lại công đạo cho Cố Tiên Nhi.
"Lão tổ, chuyện này là thật sao?" Nghe vậy, Cố Tiên Nhi cũng sửng sốt luôn.
Nàng hoàn toàn không phải hoài nghi lời Cố Nam Sơn là thật hay giả, mà cảm thấy loại chuyện này không có khả năng.
Trước nói những người khác của Cố gia có đồng ý hay không, dù sao loại chuyện này cũng dính dáng đến mặt mũi của Trường Sinh Cố gia.
Bây giờ Cố Trường Ca còn là thiếu chủ của Trường Sinh Cố gia , truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung ....đủ loại thân phận tôn quý, sao có thể nhiễm bẩn.
Đại bộ phận tộc lão của Cố gia đều lấy đại cục làm trọng, hiển nhiên đối với việc này sẽ không thiên vị nàng.
Bằng không qua nhiều năm như vậy, nàng cần gì phải phiêu bạt bên ngoài, rời xa gia tộc.
Mặc dù Cố Nam Sơn là lão tổ tôn quý, thực lực cường đại, nhưng tiếng nói ở Cố gia thật ra còn không bằng gia chủ.
Rốt cuộc phía sau mỗi nhất mạch, ai không có mấy lão tổ chứ?
Việc gì cũng để lão tổ ra mặt, gia tộc như thế cũng không cần do gia chủ quyết định.
Ngoài ra, còn có một điểm quan trọng nhất.
Cố Trường Ca đối với việc này, phản ứng ra sao? Tính cách của hắn, sẽ làm loại việc tổn hại mình mà lợi người sao? Cho dù có nỗi khổ với bí mật gì, cũng không có khả năng dễ dàng lộ ra.
Đủ thứ chuyện, thật ra Cố Tiên Nhi đã sớm suy nghĩ qua.
Cho nên lúc Cố Nam Sơn nói vậy, nàng đã khẽ lắc đầu, cảm thấy không có khả năng.
Thực lực hôm nay của nàng, còn không được Cố gia coi trọng, thậm chí còn chưa sánh được với Cố Trường Ca.
Cố gia mặc dù gia phong rất tốt, nhưng dựa trên cơ sở mọi thứ đều phải cân nhắc đến lợi ích lâu dài của gia tộc ,quyết sách với cử động của Cố Nam Sơn, cũng không thể ngoại lệ.
"Tiên Nhi ngươi yên tâm, có lão tổ ở đây, việc năm đó nhất định có thể lấy lại công đạo cho ngươi ."
Vẻ mặt Cố Nam Sơn liền ngưng đọng, cũng không nghĩ tới phản ứng của Cố Tiên Nhi bình tĩnh như vậy.
Cứ như vậy, ngược lại khiến hắn khó chịu, lộ ra vẻ khó xử.
Hắn cũng biết, dựa vào thực lực bây giờ của Cố Tiên Nhi, còn khó có thể được toàn bộ gia tộc coi trọng... nhiều nhất là chèn ép Cố Trường Ca, không thể để cho Cố Trường Ca ám hại nàng.
Việc này tựa hồ không có tác dụng gì.
Nhìn đủ loại hành động bây giờ của Cố Trường Ca, hắn ta giống như thật sự không có sát tâm gì với Cố Tiên Nhi, điểm này khiến Cố Nam Sơn cảm thấy khó hiểu.
Bằng không hắn làm sao sẽ nói mò Cố Trường Ca có nỗi khổ tâm ra chứ?
"Thật sao? Lão tổ đã nói như vậy, vậy ta sẽ tin tưởng." Cố Tiên Nhi lúc này cũng nghiêm túc nói.
Trong con ngươi óng ánh sóng nước, lại là một bộ dạng tin lão già ngươi mới là lạ.
Cố Nam Sơn nhất thời có chút ngượng ngùng.
Đối với tiểu tôn nữ, hắn thật sự yêu quý, trong lòng cũng rất áy náy, thực tâm muốn đền bù cho nàng.
"Cố Trường Ca hắn có nỗi khổ tâm, Tiên Nhi ngươi phải tin tưởng, gia tộc đối ngươi, thật sự trước giờ chưa từng có ác ý..." Cố Nam Sơn còn nói thêm.
"Nỗi khổ tâm của Cố Trường Ca rốt cuộc là cái gì?" Cố Tiên Nhi hỏi.
"...." Cố Nam Sơn ngậm miệng.
Hắn cũng muốn hỏi Cố Trường Ca có nỗi khổ tâm gì, hắn cũng muốn biết nha!
Nhưng mà hắn thật sự không nghĩ tới, Cố Tiên Nhi cũng không phải đang hoài nghi lời này, mà là cảm thấy rất nghi hoặc, nghiêm túc hỏi thăm.
Cố Nam Sơn không trả lời.
Cố Tiên Nhi cũng không hỏi.
Theo nàng thấy, chuyện này tuyệt đối dính dáng đến bí mật rất lớn, lớn đến nỗi ngay cả lão tổ cũng không thể tuỳ tiện nói ra, hết thảy đều cần chờ chính nàng đi tìm hiểu.
"Cố Trường Ca, một ngày nào đó ta sẽ tìm ra bí mật của ngươi " Cố Tiên Nhi nắm chặt ngọc quyền, ở trong lòng thầm thề như vậy.
Sau đó, ba người cũng không dừng lại, mục đích chủ yếu đại trưởng lão cùng Cố Nam Sơn tới đây vẫn là vì bảo hộ Cố Tiên Nhi, sợ nàng xảy ra chuyện ngoài ý .
Lịch luyện vừa kết thúc, tất cả đại đạo thống nhao nhao tràn vào, bất kỳ thế hệ trẻ nào ở lại nơi này, đều sẽ rất nguy hiểm.
Rất nhanh, đại trưởng lão vung ống tay áo lên, hư không trước mắt trở nên mơ hồ, xuất hiện một cái thông đạo, hắn mang theo hai người dự định rời khỏi Tiên Cổ đại lục, trở về Đạo Thiên Tiên Cung.
Cố Nam Sơn dù sao cũng là cấp bậc nhân vật lão tổ của Cố gia.
Từ trăm vạn dặm xa xôi chạy đến, bây giờ việc đã giải quyết, hắn tự nhiên phải cẩn thận chiêu đãi một phen.
Chỉ là lúc ba người rời khỏi Tiên Cổ đại lục, lúc trở về tới đỉnh núi đại trưởng lão ngày thường tu luyện, thần sắc đều cứng đờ.
Một nam tử trẻ tuổi vẻ mặt tự nhiên, tóc đen óng ánh, bạch y tung bay, khuôn mặt mang theo nụ cười ấm áp sớm đã chờ ở đó.
....
Danh Sách Chương: