Đương nhiên một phần ba tiên dược, vẫn khó để so sánh với tiên dược chân chính.
Hơn nữa chỉ là trạng thái thần hồn, hiệu quả chỉ tốt hơn một chút so với những thần dược khác thôi.
Phỏng chừng bản thân Diệp Lăng cũng không nghĩ đến, cái lão ô quy này lại là một gốc tiên dược.
“Chủ nhân, bên ngoài khu di tích này, Tiên Nhi tiểu thư đang cầu kiến.”
Cố Trường Ca vừa tiêu hóa xong dược lực của một phần ba gốc tiên dược, trong lòng hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Bên ngoài truyền đến âm thanh tùy tùng của hắn.
“Cố Tiên Nhi? Nàng vậy mà lại đến?”
Cố Trường Ca híp mắt, thật sự có chút ngoài dự đoán của hắn.
Chỉ là nghĩ kỹ lại, dựa theo tính cách của Cố Tiên Nhi, nàng thật sự sẽ làm như vậy.
“Xem ra vẫn là lo lắng cho thương thế của mình, thật sự là nha đầu kiêu ngạo miệng lưỡi sắc bén chứ lòng thì mềm như đậu hũ.”
Khóe miệng Cố Trường Ca lộ ra ý cười chưa biến mất, sau đó nói:
“Để cho nàng đi vào.”
Cũng đúng lúc hắn mượn cớ việc bị thương lần này để nói chuyện của mình.
Lịch luyện của Tiên Cổ Đại Lục cũng sắp tới hồi kết, Tiên Môn phỏng chừng cũng sắp hiện thế rồi.
Cố Tiên Nhi chủ động đến tìm hắn.
Đây thật sự là một cơ hội tốt.
…..
Bên ngoài di tích, thần sắc của Cố Tiên Nhi lạnh lùng, lại mang khí chất băng sơn cao ngạo.
Khuôn mặt đẹp đẽ không tỳ vết, ánh lên sáng bóng, con ngươi trong suốt, như là bảo thạch làm rung động lòng người.
Một bộ váy dài màu xanh, duyên dáng yêu kiều, lộ ra thanh lệ tuyệt luân.
Nàng từ các tu sĩ nghe ngóng được chỗ ở hiện tại của Cố Trường Ca.
Sau khi giao chiến với người kế thừa Ma Công, Cố Trường Ca bị trọng thương, cuối cùng chọn nơi này để dưỡng thương.
Lúc nàng đến nơi này, đã có mấy đạo thần niệm quét đến, muốn điều tra xác nhận thân phận của nàng.
Điều này làm trong lòng Cố Tiên Nhi hơi lo lắng.
Xem ra việc Cố Trường Ca bị trọng thương không phải là giả, bằng không những người gần đó cũng không có bộ dạng sợ hãi bồn chồn như vậy.
Sau khi xảy ra chuyện Hải Vương Cung, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi đều biết thân phận của nàng, biết quan hệ của nàng và Cố Trường Ca không tầm thường.
Vì vậy cũng không có người làm khó nàng.
“Tiên Nhi tiểu thư, mời vào. Chủ nhân đang chờ người trong điện.”
Rất nhanh, có một tên sinh linh trở lại bẩm báo, cung kính nói.
Mang theo Cố Tiên Nhi đi về phía trước.
Cố Tiên Nhi đi theo.
Trên mặt vẫn duy trì biểu cảm lạnh lùng, dáng vẻ hờ hững không quan tâm, nhưng thật ra đang lén lút quan sát cảnh vật xung quanh di tích.
Số lượng tu sĩ ở đây càng nhiều, hơn nữa khí tức đều rất cường đại.
Rõ ràng thời gian này, tùy tùng đi theo Cố Trường Ca càng nhiều, thế lực càng đáng sợ.
Nàng thì ngược lại, trước giờ vẫn luôn đơn độc một mình, ngoại trừ một con chim Đại Hồng Điểu.
Nếu như nàng có một chút ác ý đối với Cố Trường Ca.
Nơi này chắc chắn sẽ trong nháy mắt trở thành long đàm hổ huyệt (hang rồng động hổ).
Giờ khắc này, nàng sâu sắc cảm nhận được sự đáng sợ về quyền thế của Cố Trường Ca.
Chỉ là mỗi đạo khí tức mạnh mẽ, sau khi nhìn thấy nàng, đều không khỏi thể hiện ra sự cung kính.
Điều này làm cho trong lòng Cố Tiên Nhi có chút ngạc nhiên.
Những sinh linh tu sĩ càng ở sâu bên trong, càng thể hiện rõ bọn hắn được Cố Trường Ca xem trọng thế nào, nói là tâm phúc của hắn cũng không quá.
Nhưng nhóm người này tại sao lại đối với nàng cung kính như vậy?
Là do Cố Trường Ca phân phó, hay là do bọn họ hiểu lầm quan hệ giữa mình và Cố Trường Ca?
Nhất thời, trong lòng Cố Tiên Nhi nghĩ như thế.
Đồng thời, nàng cũng xác nhận một chuyện….Cố Trường Ca từ trước đến nay chưa từng nói với người khác, giữa hai người là quan hệ đối địch.
Điều này làm cho tâm tình Cố Tiên Nhi có chút phức tạp….nhưng nàng cũng không biết tại sao có chút vui vẻ không nói rõ được.
"Cố Trường Ca quả nhiên là có chuyện giấu diếm ta, cho tới nay, hắn mặc dù dùng các loại thủ đoạn khi dễ mình, nhưng cũng không có hạ sát ý thật sự."
Con ngươi lạnh lùng của Cố Tiên Nhi nhìn về hướng phụ cận, càng hiện ra ý nghĩ kiên định trước đó của nàng.
Sự tình năm đó, cất giấu rất nhiều bí ẩn không thể để người khác biết.
Cố Trường Ca là người biết rõ tình hình, thậm chí còn là người trong cuộc.
Chỉ là hắn sẽ không nói cho mình biết.
Hơn nữa, mục đích của Cố Trường Ca là ma luyện mình, để mình trở nên mạnh hơn...cường đại đến mức có thể giết chết hắn.
Thời gian này Cố Tiên Nhi đã hiểu rõ mấu chốt sự việc, dựa vào hàng loạt sự kiện lúc trước, đã biết rõ mục đích của Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca sẽ ma luyện nàng, nhưng sẽ không giết nàng.
Chỉ là nguyên cớ để làm như thế….tạm thời nàng vẫn không hiểu rõ.
Cố Tiên Nhi dự định sau khi rời khỏi Tiên Cổ đại lục, sẽ điều tra chuyện này cho rõ ràng.
Trước lúc đó, niềm tin tu hành của nàng chính là báo thù, là không ngừng trở nên cường đại, đánh bại kẻ địch Cố Trường Ca.
Thế nhưng hiện tại với nàng mà nói, báo thù đã không phải là chuyện quan trọng nhất.
Đây là một màn trả thù có mục đích khác.
Nàng vô cùng muốn biết bí mật năm đó, không muốn bị mông lung chẳng hay biết gì.
“Vết thương của Cố Trường Ca rất nghiêm trọng sao?”
Lúc này Cố Tiên Nhi lên tiếng, nhịn không được hỏi sinh linh dẫn đường phía trước.
“Bản thân Tiên Nhi tiểu thư tự mình đi xem đi, thời gian này chủ nhân ở sâu bên trong, rất ít khi xuất hiện, hạ nhân chúng ta, cũng không được một lần nhìn thấy chủ nhân.”
“Chắc là thương thế của chủ nhân rất nghiêm trọng, bằng không ngài ấy sẽ không như vậy.”
Nghe nàng hỏi đến vấn đề này, sinh linh đi phía trước dẫn đường cười khổ, sau đó giải thích, thở dài một hơi.
“Đa đạ đã cho biết.” Cố Tiên Nhi gật đầu.
Mà rất nhanh, nàng được đưa đến trước một tòa cung điện rộng rãi.
Ánh sáng mặt trời lặn chiếu xuống, có tầng cảm giác thần thánh, như thể là tiên cung lạc xuống nhân gian.
“Tiên Nhi tiểu thư, chủ nhân đang ở trong đó.”
Sinh linh dẫn đường lui ra nói.