Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doãn Mi không thể tin được.

Một khắc trước nàng còn cho là mình hẳn phải chết.

Dù sao đối mặt với một cường giả Thiên Thần cảnh, một cường giả Thần Vương cảnh, bản thân nàng còn bị trọng thương, bảo mệnh chi vật trước đó đều đã tiêu hao không còn.

Nàng quyết không chịu nhục, nhưng bây giờ ngoại trừ chờ chết, còn có thể làm gì?

Mà nàng bất quá cũng chỉ là một quân cờ trong tay Cố Trường Ca mà thôi.

Bây giờ giá trị đã hết, đương nhiên cũng không cần tồn tại nữa.

Không có ai sẽ đến quan tâm nàng, càng không có người sẽ để ý sinh tử của nàng.

Thế nhưng....

Trong nháy mắt trông thấy một đạo kiếm quang kia, cả người nàng vẫn kinh trụ, trong đầu ông ông một chút, khó mà tin vào mắt của mình.

Nói thực , nàng thật sự không nghĩ tới Cố Trường Ca từ trước đến nay vẫn lạnh lùng vô tình sẽ hiện thân cứu nàng.

Giờ khắc này chỉ cảm thấy không thể tin được.

Trông thấy một màn trước mắt này phản ứng đầu tiên là nàng tưởng rằng mình xuất hiện ảo giác.

Nhưng ảo giác sẽ không có cảm giác chân thật như vậy.

Khí tức của Cố Trường Ca nàng thật sự quá quen thuộc.

Cho nên Doãn Mi khó tự kiềm chế được mừng rỡ như điên, trực tiếp nhào vào trong ngực Cố Trường Ca .

Nước mắt đầm đìa.

Nàng thật sự rất cảm động, trải qua cảm giác từ tuyệt vọng đến tái sinh, hoàn cảnh từ sống đến chết mới có thể hiểu được.

Mà thực lực của Cố Trường Ca rất khủng bố, cho dù là một cường giả Thần Vương cảnh, nàng tin tưởng cũng không làm gì được hắn.

Chỉ cần hắn hiện thân, vậy tất cả nguy hiểm đều sẽ không còn.

Điều này khiến Doãn Mi vô cùng an tâm.

"Nghĩ gì thế? Ta sao lại không cần ngươi nữa."

Cố Trường Ca sờ lên đầu của nàng.

Thần sắc mang theo nụ cười thản nhiên, mặc cho nàng nhào vào trong ngực mình.

Đồng thời đưa tay chém ra một đường kiếm khí mạnh mẽ, xen lẫn kim sắc Canh Kim vô cùng đáng sợ, phong mang kinh người.

Xoẹt!

Kiếm mang chói mắt, tiếng keng keng vang dội, giống như phá vỡ từ trong vỏ kiếm.

Lập tức phá vỡ không gian, hướng về Thần Vương cảnh sinh linh phía trước còn có chút ngu ngơ, không thể tưởng tượng nổi.

"Làm sao có thể" khuôn mặt hắn bỗng nhiên trắng bệch.

Trừng to mắt, có chút hoảng sợ kinh hãi , muốn tránh né lại phát hiện không gian tựa hồ đã bị đông cứng lại!

Kiếm quang nhẹ nhàng chém tới phía hắn, lại giống như tách ra vũ trụ Càn Khôn!

"Cái này "

Giờ khắc này, trên mặt hắn thậm chí còn giữ vẻ hoảng sợ như gặp quỷ.

Tên này mẹ nó rốt cuộc là quái vật gì!?

Hắn đường đường là cường giả Thần Vương cảnh, tiếng tăm lừng lẫy trong rất nhiều tộc đàn xung quanh , khó gặp địch thủ!

Trong lòng của hắn điên cuồng kêu to.

Nam tử trẻ tuổi bỗng nhiên xuất hiện trước mắt này rốt cuộc là ai?

Làm sao lại khủng bố như vậy, tiện tay vận dụng quy tắc chi lực? Ngay cả không gian cũng bị hắn chưởng khống?

Toàn thân hắn đều là hàn khí.

Không kịp phản ứng.

Hắn chỉ cảm thấy cổ mát lạnh, thế giới trước mắt trong nháy mắt trở nên tăm tối.

Phốc một tiếng!

Sau một khắc, huyết quang văng khắp nơi, một kiếm xuyên đầu, ngay cả nguyên thần ở bên trong cũng trực tiếp hình thần câu diệt!

Cố Trường Ca cũng không ngẩng mắt xem lần thứ hai.

Sau khi giải quyết hết hai người này.

Cố Trường Ca nhìn Doãn Mi còn đang nhẹ nhàng nức nở, không khỏi lắc đầu, bước một bước, hư không tan biến, đem nàng rời khỏi khu vực này.

Bây giờ cường giả truy sát Diệp Lăng không ít, động tĩnh của nơi này rất nhanh sẽ dẫn những người còn lại tới.

Đến lúc đó sẽ không tốt cho kế hoạch của hắn.

Mà hắn có chút không rõ, Doãn Mi vừa rồi tại sao lại cảm thấy mình sẽ vứt bỏ nàng, coi nàng là quân cờ vứt đi.

Hắn làm sao có thể để Doãn Mi chết ở nơi này.

Doãn Mi thân là thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, chấp chưởng lượng tài nguyên lớn, bất luận theo phương diện nào mà nói, nàng còn sống có tác dụng với hắn lớn hơn rất nhiều.

Cố Trường Ca coi như một mực đang lợi dụng nàng, lấy sinh mệnh bức bách uy hiếp nàng, nhưng cũng không phải là người lạnh lùng vô tình.

Doãn Mi thành tâm vì hắn làm việc, thiếu chút nữa mất mạng, hắn làm sao có thể thờ ơ, làm như không nhìn thấy .

Nói cho cùng, vẫn là Doãn Mi nghĩ hắn quá xấu rồi.

Cố mỗ ta mặc dù lòng dạ có chút xấu xa, nhưng cũng không xấu xa đến mức này.

Cố Trường Ca cảm thấy lần sau phải đối xử với nàng tốt một chút, miễn cho gặp phải tình huống này, lại một bộ muốn sống muốn chết.

Mà rất nhanh, Cố Trường Ca mang theo Doãn Mi, rời khỏi dãy núi này, trên đường thuận tay giải quyết hết mấy cao thủ Cổ Đằng Xà nhất tộc phát giác được mùi huyết tinh đuổi theo.

Cuối cùng, trong một hang động dưới mặt đất tương đối vắng vẻ an tĩnh, trong đó linh khí nồng nặc, truyền đến tiếng nước tí tách.

Hắn cùng Doãn Mi đứng tại nơi này.

"Chủ nhân "

Doãn Mi lúc này cũng tỉnh táo lại, rời khỏi lồng ngực của Cố Trường Ca, sắc mặt choáng váng.

Nàng có chút ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn Cố Trường Ca.

Hành động ngày hôm nay, nói thực là nàng đã vượt giới hạn.

Không có sự cho phép của Cố Trường Ca, trực tiếp bổ nhào vào trên người hắn .

Bất quá Cố Trường Ca cũng không bởi vì vấn đề này mà trách tội nàng.

"Đoạn thời gian này, ngược lại để ngươi chịu khổ rồi." Cố Trường Ca cười cười, dẫn đầu đi vào trong động đá vôi, dự định trước tiên tìm chỗ đặt chân.

"Vì nhiệm vụ của chủ nhân, cái này không tính là gì."

Nghe vậy, Doãn Mi lắc đầu, sống mũi bỗng nhiên có chút chua xót.

Có câu nói này làm tất cả ủy khuất cùng thương thế nàng phải chịu trong đoạn thời gian vừa rồi bỗng nhiên cũng không quan trọng nữa.

Mặc dù ngay từ đầu nàng là bởi vì sinh mệnh bị Cố Trường Ca nắm trong tay, bị hắn bức bách cùng uy hiếp nên mới nghe lời làm việc.

Nhưng về sau nàng chậm giãi tiếp nhận, phát hiện đi theo hắn cũng không có gì không tốt.

Sau khi cảm giác này vừa xuất hiện liền tựa như quả cầu tuyết lăn từ trên dốc xuống, khó mà thay đổi.

Sau đó nàng liền phát hiện mình càng lún càng sâu.

Cố Trường Ca tâm tư ác độc, thủ đoạn tàn khốc, tính cách lạnh lùng tuyệt tình, đủ loại tính cách không tốt hắn đều có.

Nhưng hết lần này tới lần khác Cố Trường Ca như vậy lại khiến nỗi lòng nàng vô cùng khó tả, cam nguyện làm việc cho hắn .

Bây giờ nghe được Cố Trường Ca vậy mà quan tâm hỏi han nàng một chút, chuyện này tựa như là lần đầu tiên, khiến Doãn Mi cả người rung động không thôi.

Mặc dù cái này rất có thể chỉ là Cố Trường Ca tùy ý hỏi thăm.

Cũng có thể là hắn tùy ý mà không phải là xuất phát từ nội tâm.

Nhưng cũng làm cho Doãn Mi rất vui vẻ, bản thân nhiều ngày chịu thương thế như vậy, cũng là đáng giá.

Được quan tâm một chút, được khen một câu khiến nàng biết, mình bây giờ vẫn còn hữu dụng với Cố Trường Ca .

Cảm xúc của Doãn Mi , Cố Trường Ca kỳ thật có thể phát giác được, hắn gần đây làm việc rất kín đáo, đương nhiên biết lúc này làm như thế nào để trấn an Doãn Mi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK