Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài sơn môn Tử Cực Đan Tông.

Cố Trường Ca đứng chắp tay, sau lưng chỉ mang theo Minh lão, lấy thân phận và quyền thế bây giờ của hắn, cũng không cần mang theo nhiều người.

Dù đi tới chỗ nào, cũng không có ai dám xem nhẹ.

"So với lần trước khí vận của Tử Cực Đan Tôn, ngược lại có vẻ hơi hưng thịnh hơn, xem ra những năm gần đây hương hỏa rất thịnh vượng."

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, ánh mắt đảo qua rất nhiều sơn mạch rộng rãi trước mắt.

Cảnh tượng trong đó càng có vẻ muôn hình vạn trạng.

Trong không trung hào quang sáng chói, từng đạo khí tức, không ngừng hoà quyện lẫn nhau, chiếu rọi ra các loại dị tượng.

Sông núi bao la hùng vĩ, cung khuyết lầu các, cái gì cần có đều có.

Ngay lúc trong lòng Cố Trường Ca đang xẹt qua đủ loại ý nghĩ.

"Trường Ca thiếu chủ xin chờ một chút, tông chủ bọn họ đang trên đường tới đây."

Rất nhanh, đệ tử đến bẩm báo cũng quay lại, khuôn mặt mang theo vẻ kinh sợ.

Dù sao bây giờ người đứng trước sơn môn, thế nhưng là Cố Trường Ca đó!

Bây giờ hắn là người trẻ tuổi quyền thế nhất ở thượng giới!

Dù là ai nhìn thấy hắn, chỉ sợ đều khó bình tĩnh được.

Nghe nói Cố Trường Ca muốn tới bái phỏng, toàn bộ Tử Cực Đan Tông cũng bị oanh động, các trưởng lão đều vội vàng buông việc trong tay, đến đây nghênh đón.

Cố Trường Ca nghe vậy khẽ vuốt cằm, ngược lại cũng không vội.

"Trường Ca thiếu chủ đích thân tới, quả thật là vinh hạnh của Tử Cực Đan Tông."

Oanh!

Mấy đạo thần hồng giáng lâm!

Nương theo lời nói đầy ôn nhu, một vị cung trang mỹ phụ nhân mang theo rất nhiều trưởng lão Tử Cực Đan Tông, tấp nập đi tới.

Nàng chính là tông chủ Tử Nghiên của Tử Cực Đan Tông.

Phía sau nàng là đám Cuồng Hỏa trưởng lão.

Ở trong còn có một nữ tử khuôn mặt mỹ lệ rung động lòng người, váy xanh ôn nhu như nước, ánh mắt nhìn về phía Cố Trường Ca, tràn ngập vui sướng.

Chính là Lâm Thu Hàn đã lâu không gặp.

Bây giờ tu vi của nàng đã đạt đến Phong Vương cảnh, mặc dù không đuổi kịp rất nhiều tuổi trẻ chí tôn, nhưng so với lúc ở hạ giới, không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần.

Đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là tu vi đan đạo của nàng, đã có thể luyện chế đan dược Thần cấp.

Cái gọi là đan dược Thần cấp, chính là cấp bậc đối ứng với Thần cảnh tu sĩ như là: Hư Thần, Chân Thần, Thiên Thần, Thần Vương, đều là Thần cảnh, chẳng qua là phân biệt cách xưng hô mà thôi.

Thậm chí ngay cả đan dược Chuẩn Thánh cảnh, dưới tình huống có hỗ trợ của các trưởng lão, nàng cũng có tỉ lệ lớn luyện chế ra được.

Bởi vậy có thể thấy được đan đạo thiên phú của nàng mạnh như thế nào.

Ở thời điểm lúc còn trẻ như nàng, luyện đan sư khác còn đang chơi đùa dược liệu, nhiều nhất là luyện chế một chút đan dược đơn giản.

Muốn luyện chế ra đan dược Thần cảnh, ít nhất phải cần mấy ngàn năm, thậm chí vài vạn năm mới luyện ra được.

"Tử Nghiên tông chủ! Ta đến thăm Thu Hàn."

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, khuôn mặt trên mang theo nụ cười ấm áp.

Sau đó, hắn mới nhìn Lâm Thu Hàn trong đám người, nụ cười không thay đổi nói, " Thu Hàn, đã lâu không gặp, xem ra tu vi của ngươi ngược lại tinh tiến rất nhiều đó."

"Công tử."

Lâm Thu Hàn ôn nhu nhìn về phía hắn, rất là vui mừng, không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ đích thân đến Tử Cực Đan Tông.

Điều này khiến nàng có chút thụ sủng nhược kinh, còn cho là mình bị Cố Trường Ca quên lãng.

Lúc bình thường nàng còn có chút hối hận, cảm thấy mình không thể giúp Cố Trường Ca, vô dụng đối với hắn.

Hiện tại Cố Trường Ca tự mình đến thăm nàng, lập tức khiến tất cả suy đoán của nàng đều bị xóa đi.

Xem ra Cố Trường Ca vẫn chưa quên nàng, chỉ là quá nhiều việc, quá bận rộn, không có thời gian đến đây.

"Trường Ca thiếu chủ mời!"

Tử Nghiên tông chủ lộ ra nụ cười, dẫn đường cho Cố Trường Ca, lần trước Cố Trường Ca đến đây, chỉ là một vị trưởng lão tiến đến nghênh đón.

Nhưng bây giờ lại do nàng dẫn đầu nghênh đón, cả tông trên dưới cùng tới, đủ để chứng minh quyền thế và thân phận khác biệt của Cố Trường Ca.

Khoảng thời gian này, danh tiếng của Cố Trường Ca có thể nói là che lấp cả giới.

Chỉ là nụ cười của nàng lại có chút miễn cưỡng.

Theo Tử Nghiên tông chủ, Lâm Thu Hàn là do Cố Trường Ca đưa tới, lúc ấy hắn có mục đích gì, mọi người đều biết rõ.

Hết lần này tới lần khác thiên phú đan đạo của Lâm Thu Hàn rất mạnh, khiến bọn hắn khó mà cự tuyệt.

Vốn dĩ tưởng rằng bồi dưỡng Lâm Thu Hàn mấy năm, nàng sẽ đối với tông môn nảy sinh tình cảm.

Nhưng Tử Nghiên tông chủ sau đó đã phát hiện, quan điểm của các nàng đã sai hoàn toàn, trong lòng của Lâm Thu Hàn, một mực đem Cố Trường Ca đặt ở vị trí đầu tiên, cho dù là sư tôn cùng tông môn, cũng chỉ có thể xếp thứ hai.

Điều này khiến bọn hắn cạn lời.

Trách không được Cố Trường Ca lúc ấy đem Lâm Thu Hàn đưa tới một cách tự tin như vậy, hóa ra đã hạ mê tâm dược với nàng.

Điều này khiến một đám trưởng lão của Tử Cực Đan Tông bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ có thể nhịn xuống.

Bọn hắn cũng hi vọng Cố Trường Ca quên đi Lâm Thu Hàn, từ đó khiến Lâm Thu Hàn hiểu rõ, Cố Trường Ca không phải người tốt gì, đem tâm tư gửi gắm vào tông môn.

Tất cả mọi người ước gì Cố Trường Ca đừng đến.

Thế nhưng khi hắn tới, hết lần này tới lần khác còn phải làm ra bộ dáng khách khí, vô cùng hoan nghênh.

Việc này khiến tất cả trưởng lão của Tử Cực Đan Tông, trong lòng đều khó chịu muốn chết.

"Những ngày này ngược lại cảm tạ Tử Nghiên tông chủ và các vị trưởng lão quan tâm chiếu cố Thu Hàn nhà ta."

"Cố mỗ vô cùng cảm kích."

Trên đường đến chỗ sâu của Tử Cực Đan Tông, Cố Trường Ca không khỏi mở miệng mỉm cười nói.

Hắn tự nhiên nhìn ra được suy nghĩ của rất nhiều trưởng lão, lại cố tình đâm chọt một đao.

Ở bên cạnh Cố Trường Ca, Lâm Thu Hàn nghe được hai chữ "Nhà ta" , sắc mặt lập tức trở nên đỏ bừng, đầu óc cũng choáng váng luôn.

Vốn dĩ có rất nhiều lời muốn nói với Cố Trường Ca, nhưng lúc này tâm trí lại trở nên rối loạn không chịu nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK