"Cố Tiên Nhi, ngươi nghĩ rằng ta cần sự thương hại của ngươi sao?"
Cố Trường Ca lạnh lùng nhìn nàng, dáng vẻ không hề quan tâm đến ý tốt của Cố Tiên Nhi.
"Cố Trường Ca, ngươi người này làm sao lại không biết tốt xấu như vậy." Lúc này Cố Tiên Nhi càng tức giận.
Nàng vì đến thăm Cố Trường Ca, đã hạ bao nhiêu quyết tâm, điều này chỉ có chính nàng mới hiểu rõ.
Nhưng thật sự không nghĩ tới, Cố Trường Ca sẽ có thái độ như thế, không chỉ không muốn gặp nàng, còn bày ra dáng vẻ muốn động thủ.
Nàng suy đoán chắc là đã động đến mục đích gì của Cố Trường Ca, mới có thể dẫn đến hắn trở nên như vậy.
Nhìn biểu cảm suy yếu của Cố Trường Ca, nàng cũng không tiện phát hỏa, không thể làm gì khác hơn là liều mạng áp chế.
"Ta không cần ý tốt của bất luận kẻ nào, đặc biệt là ngươi."
Cố Trường Ca tiếp tục mở miệng, lạnh lùng nhìn nàng, nhưng giọng nói lúc này cũng bỗng nhiên chậm lại.
"Cố Tiên Nhi ngươi nhớ kỹ, đừng có bất kỳ tình cảm dư thừa nào đối với ta, bởi vì cuối cùng chỉ có hại đến ngươi, không có bất kỳ kết quả tốt đẹp nào. Ngươi chỉ cần tu luyện cho tốt, tương lai tìm ta báo thù là được."
"Những việc khác, ngươi không cần nghĩ quá nhiều."
"Cố Trường Ca, đừng suy nghĩ quá nhiều! Ai sẽ mang tâm tình khác đối với ngươi."
Nghe đến câu này, Cố Tiên Nhi thật sự bùng nổ, quát khẽ, trên mặt hiện lên chút bối rối.
Giống như bị nói trúng tâm sự vậy.
Suy nghĩ quá nhiều, nàng làm sao có thể nảy sinh tâm tình khác đối với Cố Trường Ca?
Việc này chỉ là lo lắng cho thương thế hắn, sợ hắn bị người khác giết chết.
Sau này mình báo thù, tìm không được kẻ địch mà thôi.
"Vậy là tốt rồi."
Lúc này, Cố Trường Ca cũng gật đầu, biểu cảm không thay đổi nói, "Thuốc của ngươi ta nhận, chỉ là ta sẽ không chiếm lợi từ ngươi."
Nói, hắn ngoắc tay.
Ầm một tiếng!
Phía sau lưng bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng màu vàng lấp lánh làm người ta loá mắt, bảo quang ngút trời, thần quang ẩn hiện.
Một vùng Thần Binh Đạo Tàng mênh mông hiện lên, mở ra trong hư không, các loại binh khí bắn ra tung tóe, tiếng chuông vang dội, phát ra thanh âm leng keng.
Thấy một màn này, hô hấp của Cố Tiên Nhi cứng lại.
Nàng bị sự "Hào" khí này ập đến làm cho cứng đờ, đôi mắt đẹp cũng không khỏi có chút mở to.
Phản ứng đầu tiên, chính là tên Cố Trường Ca này, làm sao lại giàu có như vậy.
Bản tính tham tài của nàng bùng lên.
Hoàn toàn nhìn không dời mắt.
"Chọn mười cái đi, làm vật trao đổi với gốc thần dược kia." Giọng nói hời hợt của Cố Trường Ca vang lên.
Cố Tiên Nhi phục hồi tinh thần, có chút khó khăn bình tĩnh trở lại.
Nàng sắp bị trên cả trăm món thần binh lợi khí chọc mù mắt rồi.
Suy nghĩ một chút đến không gian nạp giới nghèo nàn của mình, trong đó ngoại trừ những thứ được các sư tôn ban thưởng ra, cũng chỉ có năm sáu món pháp khí.
Kết quả Cố Trường Ca chỉ là tiện tay phất một cái, liền hiện ra trên trăm món, hơn nữa mỗi một món đều có linh tính, toàn là vật bất phàm.
Dùng dầu mỡ ngập mặt để hình dung thì đã là sỉ nhục.
Trong lúc nhất thời Cố Tiên Nhi có chút tức giận, tay ngọc nắm chặt.
Bản thân mình có ý tốt, đem tặng gốc thần dược trị thương cho Cố Trường Ca.
Kết quả Cố Trường Ca lại hướng mình khoe khoang những thứ này?
Quá khi dễ người khác rồi!
"Cố Trường Ca, ngươi bớt làm nhục người lại, ta Cố Tiên Nhi ngày hôm nay cho dù phá cửa đi ra, cũng sẽ không..."
Cố Tiên Nhi có chút tức giận nói.
Trong con ngươi của nàng, giống như có vô số băng đao, muốn đem Cố Trường Ca ra chém thành trăm mảnh.
Nếu ánh mắt có thể giết người.
Nàng không biết đã giết Cố Trường Ca bao nhiêu lần.
"Không cần thì thôi vậy." Cố Trường Ca trực tiếp cắt đứt nàng.
"Ta cần!"
Cố Tiên Nhi phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn.
Có tiện nghi không lấy mới là kẻ ngốc.
Cố Trường Ca không có chút ngạc nhiên nào về sự lựa chọn của Cố Tiên Nhi.
Chư thiên vạn giới? Ai có thể thoát được định luật vì lợi ích?
Huống hồ, Cố Tiên Nhi nghèo, hắn cũng không phải không biết.
Trước khi Cố Tiên Nhi động thủ thì Cố Trường Ca đã có chuẩn bị trước. Đến ngay cả những người thân đã chết tại Đào thôn của Cố Tiên Nhi, hắn cũng đào lên được.
Kẻ hám tiền như nàng càng nhìn thì lại càng hiểu rõ.
Cho nên để vở kịch hoàn hảo hơn nữa Cố Trường Ca càng dứt khoát nói ra những lời như vậy.
Trước mặt Cố Tiên Nhi mà nói kế hoạch của Cố Trường Ca không thể dễ dàng mà đổ bể được.
Về phần mười thần binh này coi như là hắn đền bù cho nàng.
Suy cho cùng thì Cố Trường Ca cũng không đến nỗi quá lạnh nhạt và tuyệt tình.
Hắn cũng biết là Cố Tiên Nhi thật sự có tình cảm với hắn.
Chỉ là Cố Trường Ca có kế hoạch của riêng mình, cho nên nhất định sẽ không “buông tha’’ cho Cố Tiên Nhi.
Hơn nữa, Cố Trường Ca cho rằng sau ngày hôm nay chỉ e là Cố Tiên Nhi càng chắc chắn hơn về việc đào xương ngày đó.
Nàng sẽ không nhẫn nhịn được mà đi tìm "chân tướng".
Thủ đoạn vừa rồi chưa phải là thâm sâu nhất, Cố Trường Ca cũng có thể dùng thủ đoạn của mình ngăn cản nàng.
“ Sự tình càng ngày càng trở nên thú vị nha.’’
Mắt nheo lại, Cố Trường Ca liếc Cố Tiên Nhi yêu cầu nàng chọn mười thần binh này.
Cố Tiên Nhi lúc này không một chút hoảng loạn.
Nàng thầm nghĩ đây cơ hội có một không hai để chiếm tiện nghi của Cố Trường Ca
Nàng không thể nào dễ dàng để vụt mất một cơ hội tốt như vậy.
“Đổi thì đổi nhưng phải là thứ có giá trị tương đương, thần dược này của ta không phải muốn có là được, phải mất bao nhiêu công sức nó mới đến được tay ta.’’ Cố Tiên Nhi nói
Vừa như giải thích cho Cố Trường Ca vừa giống như tự an ủi bản thân mình.
Cố Trường Ca ngồi trên cao, tà áo lay nhè nhẹ, ánh mắt yên tĩnh nhìn chăm chú vào nàng.
ù ù!
Ánh sáng của mật thất thần binh sáng lên như mở ra kho báu cực kì rực rỡ và chói lóa.
Đột nhiên, một con chim lớn màu đỏ đậu trên vai Cố Tiên Nhi kêu lên.
Dường như nó có điều gì muốn nói với Cố Tiên Nhi.
Nét mặt Cố Tiên Nhi không khỏi lộ ra một chút bộ dạng ngạc nhiên.
Sau đó lông mày nhếch lên với vẻ đắc thắng nhìn Cố Trường Ca “Lần này ngươi lỗ chắc rồi ‘’