Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lưu Ly đối với Tuyết di rất có lòng tin. Nàng cũng biết thực lực chân chính của lão bộc bên người vị thiếu niên trẻ tuổi từ thượng giới kia khẳng định không chỉ dừng ở Hư Thần cảnh.

Nhưng ở trong thế giới này, chỉ có thể phát huy thực lực đến mức Hư Thần cảnh. Mà Tuyết di ở thượng giới, thực lực vượt xa Hư Thần cảnh, nếu không cũng sẽ không bị phái tới hạ giới bảo hộ nàng.

Ngay cả những lão tổ ở Thượng Cổ Thần Sơn, ở trước mặt Tuyết di cũng phải lễ độ cung kính, không dám há mồm thở dốc.

"Tiểu thư yên tâm." Mỹ phụ trung niên nghe vậy gật gật đầu, nếu là tiểu thư yêu cầu, nàng khẳng định sẽ theo lệnh mà làm.

Nếu có thể hạ giới vậy địa vị cũng sẽ không đơn giản.

Bất quá nàng cũng không để ý.

Địa vị cho dù có không đơn giản nhưng khi phải đối mặt tiên tộc cổ xưa ở thượng giới, hắn cũng phải e sợ.

Sau đó, bọn họ rời khỏi tòa Thần Đình này, đi đến phủ đệ của Lâm gia.

Bên trong Lâm gia, phủ đệ xếp thành hàng, cung điện nguy nga to lớn, thể hiện sự uy nghiêm của một môn phái. Bên trong cung điện, Cố Trường Ca ngồi ở ghế dựa, thảnh thơi tự tại uống trà. Tô Thanh Ca ngồi bên cạnh giúp hắn gọt linh quả, đưa đến bên miệng.

Hắn thỉnh thoảng đùa giỡn nàng vài câu, chọc nàng tức giận vô cùng, có chút nhàn nhã.

Mấy ngày nay, thiên phú luyện đan của Lâm Thu Hàn rốt cuộc bộc lộ ra ngoài, thật ứng với một câu nói của người xưa, là vàng dù ở đâu cũng sẽ phát sáng. Không danh sư chỉ điểm, chỉ dựa vào cuốn sách giải thích đan đạo sơ cấp mà Cố Trường Ca đổi trong hệ thống thương thành ( cửa hàng của hệ thống), nàng liền có thể luyện chế ra một vài loại đan dược mà chỉ có những luyện đan sư có kinh nghiệm vài chục năm mới luyện được.

Nếu nỗ lực hữu dụng, còn cần thiên tài làm gì.

Điều này càng làm kiên định thêm tính toán bồi dưỡng nàng của Cố Trường Ca. Dưới sự ngầm đồng ý của Cố Trường Ca.

Lâm gia gia chủ cũng không dám khuyên Lâm Thu Hàn từ bỏ luyện đan, ngược lại dốc lực của toàn tộc, để cho nàng an tâm học tập.

Bọn họ đều nhìn ra, Lâm gia muốn đạt được nhiều hơn, đều trông cậy vào sự yêu thích của Cố Trường Ca đối với Lâm Thu Hàn.

Nhưng lúc này, bên ngoài Lâm gia lại đột nhiên phát sinh đại địa chấn. Phù văn trên cửa lớn phủ đệ bùng lên, có khí tức khủng bố đang truyền đến. Tất cả người của Lâm đều bị khiếp sợ.

"Cái gì?"

 "Người tới là ai?"

"Người nào? Dám xông vào thượng cổ Lâm gia, muốn chết sao?" lập tức có người hét lớn, vô cùng phẫn nộ.

Hiện giờ Lâm gia không còn giống như xưa nữa, đặc biệt sau khi tổ tiên ra tay hủy diệt Già Lâu thánh địa, càng tăng thêm uy thế cho tất cả người trong Lâm gia. Ngày thường tu sĩ đi ngang qua phủ đệ Lâm gia, đều đến nơm nớp lo sợ, khép na khép nép.

Nhưng có người lại không che giấu chút khí tức nào như vậy, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy.

Đây hoàn toàn là muốn thử đối kháng với Lâm gia!

Oanh!

Rất nhiều vị trưởng lão của Lâm gia đều hiện thân, xuất hiện ở trên cao, trong tròng mắt hiển hiện từng đợt kim quang, khí tức Đại Năng cảnh tỏa ra, uy hiếp tứ phương. Bọn họ rất chú trọng mặt mũi, hành động như vậy không khác gì đang nhục nhã bọn họ.

 "Ha hả, một Lâm gia nho nhỏ, gặp Thượng Cổ Thần Sơn bọn ta sao còn chưa tới bái?"

Bên ngoài phủ đệ Lâm gia, một người thân hình cao lớn, ấn đường mọc vảy, cười lạnh một tiếng, thanh âm vang vọng.

"Thượng Cổ Thần Sơn?"

Mọi người trong Lâm gia biến sắc.

Nếu nói hiện tại ở Trung Châu đại địa còn có thế lực nào có thể khiến bọn họ kiêng kỵ, thì đó tuyệt đối chính là  Thượng Cổ Thần Sơn.

"Không biết các vị ở Thượng Cổ Thần Sơn, tới Lâm gia vì chuyện gì?" Lâm gia gia chủ hiện thân, sắc mặt không tốt.

Nếu là ngày thường, hắn chắc chắn sẽ bị dọa sợ. Nhưng hiện tại trong tộc có lão tổ tọa trấn, cũng có Cố công tử ở đây. Nên hắn an tâm hơn một chút.

Nhưng nghĩ lại thì, mục đích đám sinh linh trẻ tuổi này đến đây, phỏng chừng là vì Cố công tử.

"Kêu vị đại nhân thượng giới trẻ tuổi kia ra đây, tiểu thư của chúng ta muốn gặp hắn."

Sinh linh trẻ tuổi trên lưng có hai cái cánh cười lạnh nói, cao cao tại thượng, đối với tất cả tu sĩ khác đều khinh thường.

Trong lòng gia chủ Lâm gia thầm một tiếng quả nhiên.

 "Chư vị nếu muốn gặp Cố công tử, còn xin đợi một lát, để ta vào hỏi ý công tử. . ."

Sau đó, hắn nhướng mày, mở miệng nói, đối phương tuy rằng tới từ Thượng Cổ Thần Sơn, có chỗ dựa là thượng giới.

Nhưng muốn gặp Cố công tử, cũng không phải nói muốn gặp là có thể gặp. Khẳng định phải hỏi trước ý kiến của Cố công tử.

Hơn nữa, Cố công tử thân phận tôn quý, sao có thể để Cố công tử tự mình ra cửa gặp. Việc này chẳng khác gì đang làm nhục người ta cả. Người tới không có ý tốt a!

 "Còn bảo chúng ta đi gặp hắn, ngươi có biết thân phận của tiểu thư chúng ta là bậc nào không? Muốn huỷ diệt  một Lâm gia nho nhỏ như các ngươi, chẳng qua chỉ cần một câu nói mà thôi. . ."

Vẻ mặt tên sinh linh trẻ tuổi này thể hiện sự không vui, thái độ vô cùng coi khinh, đối với thái độ này của gia chủ Lâm gia vô cùng không hài lòng. Khẩu khí này, thật là không nhỏ a!

Đám sinh linh Thượng Cổ Thần này, thế nhưng lại có lai lịch lớn như vậy? Tất cả mọi người đều bị kinh sợ.

Biểu tình của người trong Lâm gia vô cùng khó coi, đám sinh linh Thượng Cổ Thần Sơn này, cũng thật khinh người quá đáng.

"Tước Thiên, câm miệng!"

Nghe nói như vậy, chân mày Diệp Lưu Ly cũng không khỏi nhíu lại, nàng tới là vì báo thù cho Diệp Trần ca ca, không muốn làm lớn việc này lên, lập tức lạnh lùng nói, " xin gia chủ vào bẩm báo một tiếng, nói có biểu muội của Diệp Trần, muốn bái kiến vị đại nhân trẻ tuổi kia!"

Nghe vậy, biểu tình mọi người Lâm gia đại biến, đông đảo tu sĩ đứng ngoài xa, vẻ mặt cũng thay đổi.

Trong khoảng thời gian này, cái tên Diệp Trần này , có thể nói là nháo đến toàn bộ người trong Trung Châu đại địa đều biết đến.

Tục xưng ôn thần, yêu tinh hại người. Già Lâu thánh địa bị huỷ diệt , có thể nói là có quan hệ trực tiếp với Diệp Trần! Nhưng thiếu nữ áo tím có bối cảnh khủng bố này, thế nhưng lại tự xưng là biểu muội của Diệp Trần?

Xem ra đây là kẻ thù tìm tới cửa a!

Gia chủ Lâm gia thở sâu, sắc mặt có điểm ngưng trọng, "Được, để ta đi bẩm báo công tử."

Nói xong, hắn liền tiến đến chỗ sâu nhất trong cung điện bẩm báo, hôm nay xem ra có phiền toái lớn, đối phương dám trực tiếp tìm tới cửa, chắc là có hiềm khích rất lớn.

Chỉ có điều gia chủ Lâm gia còn chưa đi được vài bước.

Ầm ầm ầm!

Trong không khí đột nhiên phát ra âm thanh khủng bố, như là có một cỗ cối xay rất lớn đang chuyển động.

Ong!

Phù văn lập loè, hóa thành một bàn tay đáng sợ màu vàng óng, tựa như Thiên Đế trấn áp chư thiên.

Tốc độ quá nhanh, chớp mắt mà đến, mọi người đều không phản ứng kịp. Sau đó phốc một cái từ trên không vỗ xuống!

Sinh linh trẻ tuổi trên lưng có hai cái cánh, lộ ra vẻ mặt sợ hãi cùng tuyệt vọng, hô to nói:" tiểu thư, cứu. . ."

Nhưng mà từ "Ta" còn chưa nói xong, hắn đã bị đập nát thành một vũng máu, hình thể tuyệt diệt ngay tại chỗ!

Mà lúc này, chỗ sâu nhất trong cung điện của Lâm gia, mới truyền đến một thanh âm hời hợt của nam tử trẻ tuổi.

"Để bọn hắn vào."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK