Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không quan sát kĩ thì không biết, tỉ mỉ quan sát một cái liền giật mình không thôi.

Dù sao thì thiên phú gì đó cũng không viết ở trên mặt, cho dù tu vi của ông ta có cao thâm, cũng không thể nhìn một cái mà ra được.

Điều này cần một quá trình cảm thức.

Mà cảm thức này, ông ta lại phát hiện ra trên người của tiểu cô nương Lâm Thu Hàn này lại có đan ý nồng đậm, trời sinh đan ý?

Được biết đan ý đều là thứ mà một vài đan đạo đại tông sư mơ ước có được.

Thế nhưng trên người của tiểu cô nương này, lại nhiều vô cùng.

Điều này khiến ông ta có chút kinh ngạc, không dám tin.

Nếu như đi theo con đường đan đạo, đây hẳn là tiền đồ rộng mở.

“Thiên phú của vị cô nương này...”

Xích Hỏa Trưởng Lão vui mừng, có chút kích động, thế nhưng vẫn chưa chắc chắn, dặn dò đệ tử ở sau lưng đi lấy pháp khí tới, chuẩn bị thử một chút.

“Xích Hỏa Trưởng Lão, thiên phú của Thu Hàn có được không?” Cố Trường Ca mỉm cười, kết quả hắn đã sớm dự liệu được, có điều dĩ nhiên vẫn nên làm đúng quy trình.

“Thiên phú của vị cô nương này, có chút khiến người ta kinh ngạc, không ngờ lại xuất hiện ở hạ giới, còn được Trường Ca thiếu chủ phát hiện ra nữa...” Xích Hỏa Trưởng Lão cũng tươi cười, nhìn ánh mắt của Lâm Thu Hản, giống như nhìn một hồn bảo quý báu.

“Cô nương, ngươi có nguyện bái lão phu làm sư phụ không?”

 Ông đột nhiên lên tiếng, câu đầu tiên đã khiến cho Lâm Thu Hàn có chút mơ màng, đầu  còn chưa định thần lại,thiên phú đan đạo của mình thật sự tốt như vậy sao?

Nàng đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Cố Trường Ca.

“Chuyện này nàng tự mình định đoạt.”

Cố Trường Ca cười nói, chắc chắn phải tôn trọng ý kiến của nàng, chuyện bái sư mà cũng phải nghe hắn, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì cả.

Có điều, Xích Hỏa Trưởng Lão này lại là người thông minh, lại đã chuẩn bị tranh dành Lâm Thu Hàn trước rồi.

“Có điều, ta cảm thấy Thu Hàn nàng có thể đợi một lát, Trưởng Lão của Tử Cực Đan Tông không ít, chọn lấy một người mà nàng cảm thấy phù hợp.”

Lần này, Cố Trường Ca đã trực tiếp dùng chữ chọn này rồi.

Xích Hỏa Trưởng Lão có chút ngượng ngùng, dù sao thì chính xác là bản thân có ý định dành người, nhưng lại bị Cố Trường Ca phá đám rồi.

Còn về chữ chọn này, ông ta cảm thấy rất đúng.

Hiện giờ không phải là họ có đồng ý thu nhận Lâm Thu Hàn làm đồ đệ hay không mà là nàng có nguyện bái họ làm thầy hay không,lát nữa thôi khi các trưởng lão khác nghe được tin này sẽ vội vàng chạy tới, hẳn là sẽ không giống như ông ta, chỉ e là sẽ đến thẳng đó để dành người.

Đám đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông lúc này cũng sửng sốt,vẫn chưa từng nghe nói qua chuyện có thể chọn trưởng lão làm sư tôn.

Thiên phú của vị nữ tử váy xanh này thật sự đáng sợ vậy sao?

“Tiểu cô nương, nếu như cô bái lão phu làm sư, muốn đan hỏa gì cứ nói,nói về khống hỏa nhất đạo, cả thượng giới này, lão phu dám vỗ ngực đảm bảo rằng không có được mấy người có thể mạnh hơn lão phu.”

Xích Hỏa Trưởng Lão bắt đầu chuẩn bị hướng dẫn từng bước , muốn dốc hết sức để cho Lâm Thu Hàn chọn ông ta làm sư tôn.

Còn lúc này, ở bên ngoài đại điện, có một đám trưởng lão cũng chen chúc nhau tới, tuổi tác cũng đã nhiều rồi, đều là đại nhân vật danh tiếng lẫy lừng trong giới đan đạo, hoá thạch sống, có nhân mạch và tài nguyên cực kỳ khủng bố.

“Nghe nói Trường Ca thiếu chủ đưa tới cho chúng ta một hạt giống tốt...”

“Trường Ca thiếu chủ thật là có lòng, Tử Cực Đan Tông ta cảm kích vô cùng.”

Đám đạo trưởng khí tức đều vô cùng đáng sợ, trước tiên là chào hỏi Cố Trường Cam sau đó đưa anh mắt nhìn thẳng Lâm Thu Hàn, bộ dạng đó quả giống với sói dữ nhìn chằm chằm miếng mồi.

Trên đường tới đây, bọn họ đã nghe nói qua mọi chuyện.

“Đan ý trời sinh, lại còn không chỉ có một sợi ...Không đúng, Mẹ kiếp! Lại nhiều như vậy, điều này sao có thể chứ...” Một lão ngoan đồng tuổi đã cao, mắt không khỏi mở to, chửi thề một câu.

“Tiểu cô nương này không phải là Thượng Cổ Thần Đan biến hình đấy chứ?”

“Loại thiên phú này, quả là vạn năm chưa từng thấy một lần, cảm giác trong cuộc thi của các tông lần này, chúng ta có thể mở mày mở mặt một lần rồi!”

“Xí!”

Có người không kìm được mà hít một hơi thật sâu, mau chóng lôi pháp bảo khảo thí ra, đưa ra sau lưng Lâm Thu Hàn.

Vù!

Ngay sau đó là một cơn run rẩy!

Một ánh hào quang bắt đầu , các loại màu sắc chiếu sáng đại điện, sáng lòa chói mắt, quả là đã chiếu sáng cả đại điện.

Rất nhiều đệ tử chỉ đành nhắm mắt lại, để tránh những tia sáng đó làm bị thương.

((( Truyện được dịch bởi Tiên Vực )))

“Kiểm tra thiên phú không hề sai, tiểu cô nương này đúng là bản chất phù hợp với luyện đan nhất, giao cô ấy cho lão phu, không tới hai mươi năm, nhất định sẽ là một đan đạo tông sư danh trấn tứ phương.

“Chi bằng giao cho lão ẩu đi, tiểu cô nương sao có thể để một đám lão già như các ngươi dạy chứ? Ngộ nhỡ dạy sai thì sao? Tiểu cô nương theo ta đi, ta chỉ cần mười tám năm, nhất định sẽ dạy ngươi thành một đan đạo tông sư, nhận được sự kính ngưỡng của vô số người.”

“Lão phu chỉ cần mười năm năm.”

“Mười năm? Ông già như ta chỉ cần mười ba năm! He he, các ngươi cũng chỉ có năng lực đó mà thôi, tiểu cô nương, ngươi chọn ông già như ta làm sư tôn, Thiên Trụ Phong nơi ta ở, phong chủ kế nhiệm đời tiếp theo chính là ngươi, vị trí tông chủ cũng không phải là không thể tranh giành.”

Nhìn đám trưởng lão phong chủ mà hằng ngày đến nhìn cũng chẳng thấy đâu bắt đầu tranh dành vị trí sư tôn, tậm chí là còn cãi nhau như ngoài chợ.

Đám đệ tử của Tử Cực Đan Tông đều vô cùng kinh ngạc, thậm chí có chút mơ hồ, quả đúng là sợ thật.

“Công tử…” Lâm Thu Hàn chớp mắt, nhìn Cố Trường Ca cầu cứu.

Từ lúc nào cô lại gặp phải cảnh tượng đáng sợ như vậy?

Đến giờ đầu óc cứ ong ong cả lên.

“Nàng tự mình chọn.” Cố Trường Ca nói.

“Không, thiếp chỉ nghe lời công tử.” Lâm Thu Hàn dẩu miệng, liền ném họa này qua người Cố Trường Ca.

Bình thường sao lại không thấy nàng thông minh như vậy?

Cố Trường Ca rất muốn cốc đầu nàng một cái.

“Tiểu cô nương chi bằng theo ta đi, ta chỉ cần mười năm thì có thể dạy ngươi trở thành Đan Đạo Tông Sư rồi.”

Lúc này, cùng với một giọng nói ôn nhu, một vị phu nhân bận đồ cung trang xinh đẹp lộng lẫy chậm rãi bước vào, khuôn mặt nở nụ cười.

Bóng dáng của nàng rất mơ hồ, giống như là từ một thế giới khác đi tới, đạo hành không biết thâm sâu bao nhiêu.

“Tông chủ!”

Tất cả đệ tử và trưởng lão trong điện đều nhất loạt hành lễ.

Lời này của nàng rõ ràng là nói với Cố Trường Ca.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK