Sau khi rời khỏi lăng mộ, thân ảnh Cố Trường Ca vẫ giấu kín ở trong hư không, cũng không có chân chính hiện thân.
Từ đống thi thể của những cổ thiên kiêu kia, hắn lấy được không ít bản nguyên chân quý, tu vi của cũng tăng lên trên diện rộng.
Thần Vương cảnh trung kỳ!
Cố Trường Ca cảm giác mình đối mặt với Thánh Nhân chân chính cũng có sức chính đánh một trận.
Nếu như là âm thầm đánh lén, diệt sát tu sĩ Thánh Nhân cảnh cũng không khó.
Đây vẫn chỉ là dự đoán sơ bộ của Cố Trường Ca.
Tuy nói Thánh Nhân nhấc tay nhấc nhấc chân cũng ẩn chứa lực lượng làm sụp đổ tinh thần nhật nguyệt, cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.
Đó là bởi vì bọn hắn nắm trong tay quy tắc lực lượng, đối với tu sĩ từ Thánh Cảnh trở xuống chính là áp chế tuyệt đối, khó mà chống lại.
Cho dù là tuổi trẻ chí tôn kinh tài tuyệt diễm, lúc ở Thần Vương đối mặt với chân chính Chuẩn Thánh, cũng rất khó chống lại.
Những người có thể chân chính lấy phàm thể nghịch thiên đồ thánh, đều là bởi vì bọn hắn đã sớm nắm trong tay lực lượng nào đó siêu việt cảnh giới trước mắt.
Hiện nay tu vi bên ngoài của hắn chỉ là Hư Thần cảnh sơ kỳ, đây đã là độ cao khó mà với tới đối với thế hệ trẻ tuổi hiện tại.
Cho nên Cố Trường Ca cũng không có ý định tiếp tục đột phá, hăng quá hoá dở, mọi thứ cần phải từ từ.
Nếu như triển lộ tu vi vượt quá mức tưởng tượng, nhất định sẽ dẫn tới sự chú ý của những lão quái vật sống mấy kỉ nguyên kia.
Bọn hắn sống quá lâu, yêu nghiệt nào mà chưa từng gặp qua.
Tại cái tuổi này, tu vi đạt tới Hư Thần cảnh sơ kỳ, lấy thiên tư của Cố Trường Ca mà nói thì hơi lạ thường.
Hắn cũng không muốn tự nhóm lửa thiêu thân, trêu chọc phải những phiền toái không cần thiết.
Dù sao hắn hoàn toàn khác biệt so với những người còn lại.
Hắn đi theo con đường "Tiên Ma", bề ngoài dùng Đạo Thiên Tiên Điển để che mắt thiên hạ mà thôi, đến lúc đó coi như bị người khác dò xét bản nguyên, cũng khó có thể phát hiện điều dị thường.
Bởi vì hắn xác thực đang tu hành Đạo Thiên Tiên Điển chính thống.
Mà Thôn Tiên Ma Công ẩn sâu phía dưới mới là gốc rễ của hắn, ngoại trừ bản thân hắn ra, còn ai rõ ràng thực lực chân chính của hắn?
Địch nhân?
Những kẻ thấy được thực lực chân chính của hắn đều đã chết.
"Dựa theo lộ tuyến mà Doãn Mi lưu lại, muốn tìm được Diệp Lăng không thành vấn đề. Chỉ bất quá bây giờ toàn bộ di tích cũng đã bị kinh động, chẳng lẽ tung tích của Diệp Lăng đã bị phát hiện rồi?"
Rất nhanh, Cố Trường Ca đang xuyên qua hư không khẽ nhướng mày.
Hắn cảm thấy mình có lẽ đánh giá cao khả năng của Diệp Lăng.
Nhanh như vậy đã bị người ta phát hiện ra hành tung sao?
Nếu như tên kia chết ở chỗ này, còn làm sao cõng nồi thay hắn được chứ?
"Không đúng, những sinh linh này đều đang tìm kiếm theo kiểu không rõ mục đích, kỳ thật bọn hắn cũng không biết mình đang muốn tìm gì."
Bất quá rất nhanh, Cố Trường Ca đã nhận ra điều dị thường.
Tròng mắt hắn hơi híp lại.
Nói đến chuyện Diệp Lăng là truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, người biết cũng chẳng có mấy ai.
Ngoại trừ hắn cùng Nguyệt Minh Không ra, còn có ai nữa?
Diệp Lăng coi như lắm cũng biết loại chuyện này không thể để lộ ra ngoài.
"Khu di tích này cất giấu đồ vật Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại cho Diệp Lăng, nhưng dựa theo motip quen thuộc mà nói, bình thường nhất địch sẽ kèm theo khảo nghiệm nào đó, chẳng lẽ đây là khảo nghiệm dành cho Diệp Lăng?"
Cố Trường Ca rất nhanh đã nghĩ tới điểm mấu chốt.
Hắn cũng không biết mình đoán đúng hay không.
Ông!
Hư không run lên, có một chút gợn sóng tản ra, Cố Trường Ca chú ý tới một sinh linh Thiên Thần cảnh đang tìm kiếm ở gần đó.
Ngay lập tức, hắn cất bước trong hư không, nhanh chóng ngang qua.
Lúc này, ngay cả Thánh Cảnh tồn tại cũng rất khó phát giác được ba động.
Cố Trường Ca cũng không thể không cười hắc hắc một tiếng.
Quả nhiên hư không thiên phú rất là cường hoành, trách không được ở thời kì cổ lão, một vị Sát Đế thân mang hư không thiên phú nghe nói đã từng ám sát qua Chân Tiên, còn kém chút nữa thành công.
Xuyên thẳng qua hư không, giống như là hòa làm một thể, quả thực là như cá gặp nước, chim về rừng.
Đương nhiên đây chỉ là cách vận dụng không gian lực lượng cấp thấp nhất mà thôi.
"Người nào đó "
Trong lúc đó, một sinh linh đang đứng ở xung quanh mấy tấm bia đá trong rừng sâu bỗng cảm thấy toàn thân phát lạnh, đơn giản giống như là bị tồn tại kinh khủng nào đó để mắt tới, ngay cả linh hồn cũng bị đông cứng.
Nó vô cùng hoảng sợ, đang muốn quay đầu lại liền phát hiện hư không phía sau lưng có gợn sóng khuếch tán, một nam tử áo trắng thần sắc tùy ý tự nhiên đi ra từ hư không.
"Xuỵt, đừng lên tiếng, bằng không ngươi sẽ chết đó." Cố Trường Ca tùy ý cười nói.
Sau một khắc, không gian trước mắt bỗng nhiên hiện lên một cái khe, không ngừng kéo dài và mở rộng.
"Ngươi "
Tên sinh linh cao lớn này chỉ cảm thấy ngu ngơ, phù văn đáng sợ phản chiếu lên con ngươi hắn .
Nháy mắt sau đó, nó rung động hoảng sợ không thôi, trực tiếp bị đạo khe hở này nuốt vào, thậm chí còn không kịp phản ứng.
Cố Trường Ca cũng quay người biến mất, tiêu thất ở trong hư không.
Vừa rồi tất cả nơi đây tựa hồ chỉ là ảo giác, cũng không có có người phát giác đến có một vị Thiên Thần cảnh đã đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian, không thấy tung tích.
Tựa như một cục đá ném vào bên trong biển sâu, trong khoảnh khắc vô thanh vô tức.
"Đây là nơi nào? Ngươi là ai?"
Ông!
Trong tiểu thế giới, trên một đỉnh núi.
Sinh linh thân hình cao lớn kia bị Cố Trường Ca ném xuống đất, nó vạn phần hoảng sợ nhìn Cố Trường Ca, miệng không ngừng hô to, đơn giản giống như là gặp phải thứ gì đó cực kì khủng bố
Thân là tồn tại nhìn xuống Chân Thần, Thiên Thần cảnh, đưa tay ra có thể đồ diệt cả một thành trì, nhưng chỉ trong chớp mắt, thậm chí không kịp phản ứng cả người liền biến mất, lần sau xuất hiện đã là ở bên trong một không gian khác.
Điều này khiến nó hoảng sợ vô cùng.
Đây là thủ đoạn kinh khủng cỡ nào? Ngay cả Thánh Cảnh tồn tại cũng không có khả năng thi triển ra được.
Thiên địa vĩ lực, cũng không thể thi triển như thế, chẳng lẽ đây là không gian lĩnh vực?
Nó toàn thân phát lạnh.
Nam tử trẻ tuổi đến từ ngoại giới trước mắt này thật là đáng sợ!
Cố Trường Ca tự nhiên là lo lắng động tĩnh quá lớn dẫn tới sự chú ý của những kẻ còn lại.
Lúc này hắn mới đem nó đưa vào trong thế giới của mình, dù sao theo thực lực hắn tăng lên, giới hạn của thế giới này cũng tăng lên.
Dung nạp một vị Thiên Thần cảnh, căn bản không thành vấn đề.
"Ta muốn biết vài chuyện." Cố Trường Ca tùy ý mở miệng.
"Chuyện gì? Nếu như ta biết, nhất định sẽ nói cho ngươi biết."
Sinh linh cao lớn này vội vàng nói, bộ dáng vô cùng hoảng sợ.
Ở chỗ này, nó cảm giác không được bất kì khí tức nào khác, cả người giống như sâu kiến bị thiên đạo nhìn chằm chằm, hèn mọn mà nhỏ bé.
"Không cần, ta thích tự mình động thủ."
Cố Trường Ca nói đoạn, trực tiếp động thủ sưu hồn.
Hào quang màu đen hiện lên trên lòng bàn tay, hóa thành ngàn vạn sợi tơ nhỏ tiến vào trong người sinh linh này.
"Nguyên lai là tộc lão hạ lệnh, không nghĩ tới lại còn ẩn giấu chuyện thú vị như thế."
"Nô ấn, Thiên Tôn động phủ, tên Tầm Bảo Thử kia quả nhiên không có khiến ta thất vọng."
Một lát sau, Cố Trường Ca chấm dứt nổi thống khổ của nó, trên mặt lộ ra một chút dị sắc.