"Quả thực là ngu xuẩn, chuyện này là do ngươi tự muốn đó."
Nghe vậy, ánh mắt của Cố Trường Ca thâm thúy, bàn tay thăm dò, ma quang ngập trời, trấn áp về phía Giang Sở Sở.
Oanh! !
Trong chớp nhoáng này, toàn bộ hư không thật giống như bị lực lượng của trăm ngàn tòa núi lớn áp chế, trở nên ngưng trệ, giống như là bị đông cứng tại chỗ.
"Cố Trường Ca, ta sẽ không để cho ngươi được toại nguyện!"
Khuôn mặt của Giang Sở Sở lộ ra vẻ băng lãnh.
Lúc này, tất cả lực lượng bắt đầu hội tụ vào đan điền linh hải, từng tấm phù văn sáng chói xuất hiện, xen lẫn quy tắc, dự định tự bạo thân thể.
Lúc này, cử động duy nhất mà nàng có thể mang đến phiền phức cho Cố Trường Ca, chính là tự sát!
Chỉ có tự sát, mới có thể để cho Nhân Tổ điện chú ý đến, từ đó đến đây điều tra, phát hiện vấn đề trên người Cố Trường Ca.
"Nực cười, ở trong thế giới của ta, sinh mệnh của ngươi há lại có thể do ngươi tự chưởng khống?"
Thấy vậy, Cố Trường Ca không khỏi phát ra một tiếng cười lạnh, có vẻ rất coi thường.
Đối với loại người không sợ chết này, hắn đã có biện pháp đối phó.
Giang Sở Sở có lẽ còn không có hiểu rõ, Cố Trường Ca kiêng kị chỉ là toà cung điện cấm kỵ trong thức hải của nàng.
Lo rằng bất cẩn động chạm đến thức hải của nàng, dẫn đến toà cung điện cấm kỵ kia bạo loạn, từ đó làm cho Giang Sở Sở bỏ mình.
Mà rất hiển nhiên, dựa vào chính lực lượng của Giang Sở Sở, căn bản không thể vận dụng lực lượng của toà cung điện cấm kỵ đó.
Trừ phi nàng có thể đột phá tòa cung điện kia, tự hủy chân linh, nếu không thì liền không có bất kỳ tác dụng nào.
Thật sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Một chưởng này rơi xuống, sắc mặt của Giang Sở Sở trực tiếp biến đổi, phát hiện trật tự quy tắc mà bản thân thật vất vả ngưng tụ được, toàn bộ đã bị đánh tan!
Nàng ngay cả tự sát... dường như cũng không thể!
"Nhân Tổ Lệnh ta cho ngươi, dừng tay..."
Thấy Cố Trường Ca tựa hồ thật muốn làm tới, lúc này thần sắc Giang Sở Sở đại biến, căn bản là không có cách nào bình tĩnh giống như trước.
"Muộn rồi..."
Cố Trường Ca lạnh lùng nói, sau đó tiến tới bắt lấy Giang Sở Sở, làm cái việc mà một nam nhân muốn làm khi ở cùng với một mỹ nữ tuyệt sắc ở trong một không gian riêng tư.
...
Phía ngoài cung điện, thân ảnh của Cố Trường Ca đi ra từ bên trong hư không.
"Nhân Tổ Lệnh chính là thứ này sao?"
Hắn dò xét lệnh bài màu vàng óng trong tay, trên mặt lệnh bài như có khí vận của chúng sinh hội tụ.
Sau đó, hắn đưa cho Diễm Cơ ở bên cạnh.
"Chủ nhân, ngươi giết vị thánh nữ kia của Nhân Tổ điện rồi sao?"
Diễm Cơ ngược lại là có chút tò mò kết cục của Giang Sở Sở.
"Không có, hiện tại nàng còn không thể chết."
Cố Trường Ca lắc đầu, "Một gia hỏa chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà thôi, để nàng sống còn có tác dụng."
Trong thế giới của Cố Trường Ca.
Giang Sở Sở ngồi ôm đầu gối, bên trong thần sắc băng lãnh mang theo vài phần mờ mịt.
Nàng nhìn lại cái dấu thủ cung sa đã ở trên cánh tay phải của mình hơn hai mươi năm kia, bây giờ đã biến mất không thấy đâu.
Các đời thánh nữ của Nhân Tổ điện, đều phải được yêu cầu giữ thân trong sạch.
"Cố Trường Ca..." Nàng gần như nghiến răng nghiến lợi.
Nhân Tổ Lệnh tới tay, chuyện kế tiếp đối với Cố Trường Ca mà nói, sự việc liền trở nên càng thêm đơn giản.
Diễm Cơ ngụy trang thành thân phận của Giang Sở Sở - truyền nhân của Nhân Tổ điện, đi lại giữa thiên hạ, sẵn tiện còn có thể thừa dịp tuyên dương các công tích về việc hắn chống lại người thừa kế ma công.
Lúc này, chắc hẳn cũng không có tên ngu xuẩn nào dám nhảy ra nghi ngờ gì.
Mà một vị truyền nhân khác của Nhân Tổ điện - Vương Tử Câm, căn bản liền không có nghi ngờ thân phận của Cố Trường Ca.
Đến lúc đó, dưới sự tuyên dương của hai đại truyền nhân Nhân Tổ điện, Cố Trường Ca lại có thể chuyên tâm tu luyện trong một khoảng thời gian.
Truyền nhân của Nhân Tổ điện lên tiếng, điều đó mang ý nghĩa gì?
Mang ý nghĩa uy tín!
Là thế lực đạo thống lâu đời nhất chống lại người thừa kế ma công, không có đạo thống nào có thể hiểu biết nhiều về người thừa kế ma công như Nhân Tổ điện.
Chỉ cần Diễm Cơ không gặp phải cố nhân hoặc là sư tôn nào biết rõ về Giang Sở Sở, chắc hẳn là không thể nào bị người ta phát hiện ra dị thường.
Giang Sở Sở bị Cố Trường Ca vây ở trong thế giới của hắn, căn bản không cần để ý đến nàng.
Trừ phi nàng bỗng nhiên bộc phát một loại sức mạnh cấm kỵ nào đó, nếu không thì là không thể nào đánh vỡ gông cùm xiềng xích trong thế giới của hắn và thoát khốn được.
Cho nên trong thời gian ngắn Cố Trường Ca cũng không cần phải để ý chuyện về người thừa kế ma công, có thể chuyên tâm đem lực chú ý đặt lên người Nhân Tổ chuyển thế.
"Có Thiên Hoàng Tử thay ta cõng nồi, trong khoảng thời gian này, hắn muốn thoát khỏi hiềm nghi cũng không phải là điều đơn giản, đoán chừng sau khi xuất thế, lại co rúm lại quay lại Thiên Hoàng sơn."
"So với các khí vận chi tử khác, kỳ thật gia hỏa này vẫn rất cảnh giác…"
"Bất quá ở trước mặt ta, cảnh giác thì có tác dụng gì? Kể cả là mai rùa, cũng phải đập nát ngươi ra."
Trong cung điện, Cố Trường Ca không nhịn được buồn cười.
Một phần ngọc giản xuất hiện ở trước mặt.
Trên mặt ngọc giản liệt kê rõ ràng cuộc đời liên quan tới Thiên Hoàng Tử.
Trừ cái đó ra, còn có không ít tin tức về cổ hoàng tử, Chân Tiên dòng dõi, quái thai cổ đại, thậm chí còn có không ít tuổi trẻ Vương Giả tự phong ở các thời đại.
"Nguyệt Minh Không gia hỏa này, lại còn chuẩn bị cho ta một bảng danh sách ám sát? Xem ra nàng ngược lại còn biết cả kế hoạch của ta."
"Bất quá cũng là vừa đúng ý ta, đỡ công ta đi điều tra."
Cố Trường Ca nhìn qua những cái tên này, phần ngọc giản này, là vào lúc Nguyệt Minh Không rời khỏi Trường Sinh Cố gia, đặc biệt để lại cho hắn.
Lúc ấy hắn không để ý.
Bây giờ nhìn lại, phát hiện những tên quái thai cổ đại sắp xuất thế, yêu nghiệt tuyệt thế kia, đúng là nguồn tài nguyên dinh dưỡng tốt nhất cho hắn.
"E rằng ta ở kiếp trước, lẽ ra phải có một phần danh sách như thế, cho nên mới bị Nguyệt Minh Không ghi xuống."
Cố Trường Ca khẽ nói, bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch.
Hoặc là đi theo định hướng của Nguyệt Minh Không, đi ngăn chặn Nhân Tổ chuyển thế, hoặc là liền đi tìm kiếm nơi mà Tuyệt Âm Thiên xuất hiện.