Kịch bản như này, Cố Trường Ca hắn vô cùng quen thuộc a.
"Cố Trường Ca, ngươi cảm thấy ta có thể đánh đổ kỷ lục của ngươi?"
Nghe nói như thế, Cố Tiên Nhi cũng lấy lại tinh thần, chẳng biết tại sao thái độ so với trước đó mềm mỏng đi không ít.
Có lẽ là do hành động ban nãy của Cố Trường Ca khiến nàng nghĩ đến nếu như sự việc năm đó không xảy ra, có một người ca ca bao che khuyết điểm và cường thế như Cố Trường Ca, vẫn là rất hạnh phúc.
Chỉ có điều, vấn đề chủ yếu nhất là, nàng cảm thấy rất nghi hoặc.
Sở Vô Cực cùng tất cả mọi người căn bản không tin nàng có thể đánh phá kỷ lục của Cố Trường Ca, vì sao bản thân Cố Trường Ca lại nói như vậy, còn với một bộ dáng vô cùng tin tưởng vào nàng nữa?
Điều này khiến Cố Tiên Nhi nghi hoặc không hiểu.
Đáng lẽ Cố Trường Ca nên tỏ vẻ khinh thường, nói:"Chỉ bằng Cố Tiên Nhi ngươi, mà cũng muốn đi đến một bước kia như ta? Khác gì người si nói mộng."
Những năm này, nhờ có tam sư tôn dạy bảo, khiến cho nàng thông minh hơn những bạn đồng lứa khác rất nhiều, có thể đoán ra nhiều chuyện ẩn dấu.
Tự dưng ân cần, chính là thèm muốn thân thể nàng.
Cố Trường Ca vô duyên vô cớ tin tưởng nàng, khiến nàng không hiểu nổi.
Nghe vậy, Cố Trường Ca bày ra một bộ dáng rất thản nhiên, hơi lắc đầu nói:" Nếu như ngay cả vi huynh đều không tin ngươi, vậy còn có ai sẽ tin ngươi, những nỗ lực của ngươi, vi huynh đều nhìn thấy được."
Nghe hắn nói như thế, trong lòng Cố Tiên Nhi bất chợt run lên, đây là ý gì? Cố gắng những năm gần đây của nàng, hắn đều biết?
Vậy hắn năm đó vì cái gì phải làm như vậy? Hắn tại sao muốn đào xương mình ra?
Nghĩ tới những thứ này, nàng có chút không dám tin.
Việc năm đó chẳng lẽ hắn còn có nỗi khỗ tâm gì sao?
Lắc đầu, nàng rất mau đã loại bỏ khả năng không thiết thực này.
Cho dù có nỗi khổ gì thì cũng không thể làm loại chuyện này.
Đây cũng không phải là việc mà chỉ một câu có nỗi khổ tâm liền có thể giải thích.
"Phát ngốc cái gì, tất cả mọi người đang chờ ngươi đi vào Đạo Thiên Lộ đấy."
Lúc này, Cố Trường Ca mỉm cười, đánh gãy sự trầm tư của Cố Tiên Nhi.
Nàng trừng mắt liếc nhìn Cố Trường Ca, sau đó mới phản ứng được, bản thân muốn lên Đạo Thiên Lộ đánh vỡ kỷ lục của Cố Trường Ca.
Lúc này, nàng cũng không do dự, hóa thành một đạo cầu vồng đáp xuống trên đường đi lên Đạo Thiên Lộ.
Trên Đạo Thiên Lộ, bỗng nhiên trong nháy mắt dâng lên hào quang vạn trượng, trên mỗi bậc thang, đều giống như được sống lại vậy, tỏa ra tiên ý mông lung, các loại dị tượng thần dị ở trong thiên địa chìm nổi.
Nhật Nguyệt Tinh thần, sông núi cổ biển, vật đổi sao dời, biển cả thành bụi. . .
Ông!
Cố Tiên Nhi bước trên đạo bậc thang thứ nhất, nơi đó nở rộ quang hoa kim sắc chói mắt, tựa như một đóa kim sắc liên hoa nở rộ.
Nàng tiếp tục cất bước.
Đạo bậc thang thứ hai.
Đạo bậc thang thứ ba.
Đạo bậc thang thứ tư.
. . .
Cơ hồ không có bất kỳ trở ngại gì, nàng đi một đường đã tới đạo bậc thang thứ mười.
Đủ loại quang hoa bao phủ, tiên âm quanh quẩn vang vọng, tiên hoa nở rộ tô điểm hư không, tựa như nàng mới là đại đạo chi nữ, có được sự sủng ái của đất trời.
Các đệ tử cùng trưởng lão cũng đã bị kinh động.
Đạo bậc thang thứ mười, đây đã là cực hạn của rất nhiều nội môn đệ tử, khó có thể đi thêm một bước nữa.
Phải biết rằng bọn hắn ở ngoại giới, thế nhưng là trong ngàn vạn người khó chọn được một người là thiên tài.
Ngay cả đám đệ tử trân truyền Sở Vô Cực này, là chí tôn trẻ tuổi danh chấn một phương, khó khăn lắm cũng chỉ có thể đến tầng bậc thang thứ mười bốn.
Mà Cố Trường Ca, năm đó đi được đến tầng bậc thang thứ 18!
Mười một tầng!
Mười hai tầng!
. . .
Rất nhanh, Cố Tiên Nhi đã đi tới tầng thứ mười lăm!
Huyền diệu lưu chuyển, thần hà sáng chói, từng luồng tiên ý tỏa ra, tôn lên từng bước chân đi lên của nàng ấy như một vị Thiên Đế ấu nữ.
Yên lặng trong chốc lát, nơi đây lập tức bộc phát thanh âm sôi trào.
Rất nhiều đệ tử cùng trưởng lão đều là chấn động vô cùng.
Bậc thiên phú này, đã siêu việt hơn so với các chí tôn trẻ tuổi khác rồi, chẳng lẽ Cố Tiên Nhi thật đúng là có thể phá vỡ kỷ lục của Cố Trường Ca hay sao?
Không bao lâu sau.
Cố Tiên Nhi vượt qua tầng thứ 16, trên trán mơ hồ có lấm thấm mồ hôi, nhưng ánh mắt của nàng vẫn kiên nghị như cũ.
Nàng đảo qua thần sắc ôn nhuận tự nhiên của Cố Trường Ca ở phía dưới Đạo Thiên Lộ, tựa hồ hắn rất có lòng tin với nàng.
Chẳng biết tại sao, bỗng nhiên từ đâu bạo phát ra một cỗ lực lượng hào hùng mà kinh khủng, dâng lên đại đạo khí tức, tựa như tân sinh, từ trên người nàng vọt tới.
Tầng mười bảy!
Tầng mười tám!
Nàng đi tới bậc thang năm đó Cố Trường Ca đã dừng lại!
Mà lúc này, một mảnh thanh âm rung động như trời long đất lở ồ ạt ở xung quanh, con mắt của tất cả mọi người trừng lớn, kém chút rơi ra ngoài, cảm thấy chấn kinh, cảm thấy không thể tin được.
"Kỷ lục của Cố trân truyền năm đó lại bị phá vỡ lần nữa. . ."
"Hôm nay không có uổng phí đến đây một chuyến a!"
"Ai có thể nghĩ tới nàng thật có thể đi đến một bước này, cái này cũng quá kinh người, không thể tưởng tượng nổi, đơn giản khó có thể tin, giống như đang trong mơ vậy."
Các đệ tử trước đó lòng vẫn còn hoài nghi, giờ phút này kém chút nữa đã tự móc mắt mình ra.
Đứng trên tầng thứ 18 khuôn mặt Cố Tiên Nhi tái nhợt, trên trán đều là mồ hôi, nàng cảm nhận được một loại áp lực kinh khủng, hiển nhiên cũng đến tình trạng phải cật lực chống đỡ rồi.
Chỉ có điều nàng vẫn còn sức, còn có thể tiếp tục bước về phía trước!
Lúc này, rất nhiều người cũng đều cảm thấy Cố Tiên Nhi sẽ tiếp tục bước về phía trước, phá vỡ kỷ lục dừng ở tầng thứ 18 năm đó của Cố Trường Ca.
Nhưng là sau một khắc, Cố Tiên Nhi lại làm ra một hành động khiến cho tròng mắt của tất cả mọi người đứng xung quanh đều muốn rơi ra ngoài.
Khuôn mặt nàng là một mảnh yên tĩnh, dừng bước!
Sau đó. . . Theo đường cũ bước xuống, không tiếp tục tiếp tục đi lên bậc thang cao hơn!
Ngọn núi các nơi, cũng đột nhiên trở nên hoàn toàn tĩnh mịch.
Ai cũng không nghĩ tới ở thời điểm này, nàng cư nhiên lại chọn lựa như vậy.
Đây chính là một cơ hội tốt để phá vỡ kỷ lục được lưu lại trong mười vạn năm đến nay của Cố Trường Ca, sẽ vang danh tứ phương a!
Nàng lại cứ như thế mà từ bỏ?